Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 77. Nghĩ mà sợ



Chương 77. Nghĩ mà sợ





Dạo này hơi tăng cân, nhưng không sao.

Xương quai xanh đẹp thì na ná nhau, bụng mỡ vui nhộn thì lại khác biệt.

— Trích từ Chương 2032, 《 Nhật ký của ta 》 - Thiên Địa Vô Thượng Thánh Ma, Trương Ma Thần.

Hội nghị đầu tiên sau khi Thiên Ma Tông được xây dựng mới diễn ra trong bầu không khí trang nghiêm và vui vẻ.

Sau khi bọn người Thẩm Trung tặng Vô Cực Châu, mọi người lập tức trở nên nhiệt tình hơn nhiều, bao gồm cả Trương Mạc, nụ cười trên khuôn mặt không bao giờ tắt.

Lại nói thêm một chút về các chi tiết quản lý của Thiên Ma Tông, sau khi Trương Mạc kiên quyết nhấn mạnh chính sách ‘ba không’ : không gây phiền phức cho dân chúng, không lấy của dân chúng một kim một chỉ, không để bất kỳ ai làm hoen ố danh tiếng của Thiên Ma Tông. Mọi người đều nhiệt liệt vỗ tay, bày tỏ nhất định sẽ quản lý huyện thành nơi mình ở thật tốt, tốt hơn cả triều đình, tốt hơn cả thời chính đạo.

Trương Mạc cũng đại diện cho cao tầng của Thiên Ma Tông nhượng bộ, về số thuế ruộng tại địa phương. Thiên Ma Tông chỉ lấy đi bảy phần, ba phần còn lại có thể giao cho gia tộc quản lý địa phương sử dụng.

Mà ma tu của Thiên Ma Tông nhất định phải phối hợp với gia tộc địa phương, phục tùng sự quản lý, tuyệt đối không gây chuyện.

Người vi phạm, đại gia tộc địa phương có thể chém trước tấu sau.

Tất nhiên, các đại gia tộc cũng phải chịu trách nhiệm trước Thiên Ma Tông, nếu như nơi mình quản lý xảy ra bất kỳ vấn đề gì. Thiên Ma Tông sẽ tìm đến gia tộc đó hỏi trước.

Sau khi bàn bạc xong, mọi người đều nhận được thứ mình mong muốn. Hội nghị thành công mỹ mãn.

Các trưởng lão thấy Trương Mạc dễ nói chuyện như vậy, cũng có chút không dám tin.

Trước đó, những đại gia tộc này đã từng hợp tác với triều đình, với chính đạo.

Triều đình thì khỏi phải nói, mọi thứ đều tuân theo luật pháp. Huyện quan lớn nhất, các đại gia tộc chỉ có thể coi là hương hiền phụ tá.

Quản lý của các môn phái chính đạo, bề ngoài thì có vẻ nghiêm ngặt, nhưng hiệu quả thực tế còn không bằng luật pháp của triều đình.

Hơn nữa, dưới sự quản lý của môn phái, địa vị của các đệ tử trong môn phái lập tức trở nên siêu nhiên. Rất nhiều lúc, những kẻ gây chuyện thường không phải là côn đồ lưu manh, mà chính là những đệ tử chính đạo ngạo mạn kiêu căng.

Trong cơn tức giận, giết cả nhà, còn khủng khiếp hơn cả triều đình thối nát, coi mạng người như cỏ rác.

Vốn dĩ mọi người đều cho rằng Thiên Ma tông sẽ buông thả hơn, vô pháp hơn Chính Giáo.

Nhưng sau một hồi đàm phán, họ phát hiện ra Thiên Ma Tông từ trên xuống dưới đều rất tuân thủ quy củ, tông chủ thực sự quá ‘bình thường’, bình thường đến mức không giống người ma tu.

Hắn thế mà lại đau lòng cho bách tính.

Hắn thế mà biết không quấy rối quần chúng.

Hắn thế mà còn người biết chuyện tâm có thể dùng.

Người này, thực sự là tông chủ ma tu sao?

Môn phái này, thực sự là ma tông sao?

Sau khi bàn bạc xong, thành thật mà nói, trong lòng những trưởng lão của các đại gia tộc đều có vô số nghi vấn. Đáng tiếc là trước mặt Trương Mạc, họ thực sự không hỏi ra miệng được.

Lúc này, hội nghị đã đi đến hồi kết.

Dương Sở lại xuất hiện, nói:

- Tông chủ, ta báo cáo tình hình chiến đấu ở tiền tuyến. Mọi thứ lại như ngài dự đoán, bên Chính Nhất Tông quả nhiên là bẫy. May mà chúng ta rút lui nhanh, không có ai trúng phục kích. Bây giờ bẫy của Chính Nhất Tông đã bị nhìn thấu, bọn chúng cũng đã điều đi phần lớn cao thủ, bây giờ có thể tấn công được chưa?

Nói đến đây, Dương Sở lại một mặt bội phục.

Ngày nào hắn cũng chỉ huy tìm hiểu cục diện chiến tranh, ngày nào cũng xem báo cáo chiến sự, nhưng đều không thể nhìn thấu cái bẫy của Liên minh chính đạo.

Suýt chút nữa là phái người lao đầu vào ổ phục kích của Liên minh chính đạo. Sau khi bẫy của Chính Nhất Tông bị thăm dò rõ ràng, Dương Sở nhìn vào mô tả mà có chút sợ hãi.

Thiên La che đậy, cộng với sơn môn có vị trí tốt, cộng với một nhóm cao thủ từ liên minh chính đạo. Những người này tạo thành một cái hũ, chỉ cần yêu tu dám tới, sẽ lập tức bắt rùa trong hũ. Theo những gì các thám tử phát hiện ra, ít nhất là ba cái bẫy liên tiếp đã được chuẩn bị sẵn trong Chính Nhất tông. Bao gồm, khốn, mê, giết, tam trọng vực, tầng tầng tiến dần lên. Dù cho là có cao thủ Đăng Long cảnh biết bay tiến đến, cũng đừng hòng tuỳ tiện rời đi.

Đáng sợ, đáng sợ.

May mà mình nghe lệnh, không do dự. Tông chủ vừa nói rút lui, lập tức rút lui ngay.

Muộn thêm một hai ngày nữa, sẽ là rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục.

Các trưởng lão khác có mặt, nghe Dương Sở báo cáo, cũng đều lộ vẻ kinh ngạc.

Chuyện gì thế, nghe ý này, thì ra ngay trước đó, Thiên Ma Tông đã suýt sụp đổ rồi. Nghe tình hình, thì có vẻ vẫn là Tông chủ đại nhân nhất ngôn cửu đỉnh, thần cơ diệu toán mới miễn được đại bại.

Tông chủ không ra khỏi cửa, nhưng có thể nhìn thấu mọi cục diện, quả là thần nhân.

Tất cả ma tu, tất cả các trưởng lão có mặt đều một mặt bội phục và kính sợ.

Trương Mạc hơi há miệng, chuyện gì xảy ra vậy? Hắn chỉ là không muốn đánh nhau thôi mà, sao lại như thể còn miễn cho Thiên Ma Tông một kiếp nạn lớn?

Đây thật sự không phải là chuyện hắn tính đến. Hoàn toàn chỉ là may mắn mà thôi.

Hết chương 77.



Bạn cần đăng nhập để bình luận