Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 75. Vô Cực Châu (1)



Chương 75. Vô Cực Châu (1)





Thời gian cho chúng ta biết cái tuổi muốn làm gì làm đã qua rồi.

Bây giờ là lúc chúng ta phải tỏ ra trang bức.

— Trích từ Chương 3891, “Nhật ký của ta” - Thiên Địa Vô Thượng Thánh Ma, Trương Ma Thần.

Trước kia tông môn không có mấy người, cũng không có tiền, giao hết cho người bên dưới cũng chẳng sao.

Bây giờ Trương Mạc vẫn cảm thấy có một số thứ quan trọng, phải nắm trong tay mình, chẳng hạn như tiền bạc của tông môn.

- Chúc mừng Tông chủ trở về tông môn!

Bỗng nhiên, hai bên chân núi đột nhiên nhảy ra một đám ma tu, sau đó quỳ xuống một chân, hành lễ với Trương Mạc.

Trương Mạc đang suy nghĩ suýt nữa bị dọa giật mình, cái quái gì thế này, đột nhiên nhảy ra dọa người.

Mở cửa sổ xe, Trương Mạc không vui nhìn đám người này một cái, nhưng cũng không nói gì, chỉ khẽ hỏi:

- Cái này cũng là do Lão Lý sắp xếp sao?

Dương Sở nói:

- Nên là vậy, Lão Lý đã nói phải làm cho oai nghiêm một chút, mới có thể thể hiện được khí thế bá đạo của Thiên Ma Tông chúng ta. Sao nào, Tông chủ, ngài không thích sao?

Trương Mạc suy nghĩ một chút, vẫn không nói gì.

Thôi, tại mình không có học thức, mình cũng không biết như vậy có tốt không, cứ thế này đi.

Những ma tu khác vừa nhìn thấy khoảnh khắc Trương Mạc mở cửa sổ xe, khuôn mặt hơi tức giận của Trương Mạc, trong mắt họ trông thật đáng sợ.

- Các ngươi thấy chưa? Vừa nãy Tông chủ lạnh lùng nhìn ta một cái, ta suýt nữa thì tè ra quần rồi.

- Thật là bá đạo, ai nói Tông chủ không đáng sợ chứ.

- Đùa à, một đời Thiên Ma có phải là nói suông không?

- Ít nói nhảm đi, đi làm việc đi. Thôi, không biết bao giờ mình mới có thể trở thành ma đầu như thế này.

Cỗ xe ngựa từ chân núi đi lên, Tiểu Thánh sơn còn xây dựng lại con đường quanh co lên núi, có thể cho xe ngựa đi thẳng vào cung điện trên đỉnh núi.

Đến trước cổng lớn của cung điện, cỗ xe ngựa mới dừng lại.

Trương Mạc từ từ bước xuống xe ngựa, liếc mắt đã nhìn thấy bức tượng khổng lồ trước cung điện.

Nhìn kỹ hơn, bức tượng này có bảy tám phần giống hắn.

- Đây là cái gì?

Trương Mạc chỉ vào bức tượng và hỏi.

Dương Sở còn chưa giải thích thì lão Lý lại không biết từ đâu nhảy ra.

- Tông chủ, đây là bức tượng mà ta nhờ người làm cho ngài, gọi là Ma tượng chấn nhất phương.

Trương Mạc nhìn mình ‘ngồi’ oai vệ trước đại điện của Thiên Ma tông, thế nào cũng thấy không ổn, sao mình lại giống như người giữ cửa thế này.

Nhưng hắn vẫn không hiểu lắm, Ma tông đều có quy củ này sao?

Cũng không hỏi nhiều, thôi, mặc kệ hắn.

Vẫy tay, Trương Mạc lười nói nhiều.

Lúc này, lão Lý đột nhiên lấy ra một tờ giấy, cúi người đưa cho Trương Mạc và nói:

- Tông chủ, tin tức khẩn cấp mới từ tiền tuyến, ngài có muốn xem qua không?

Trương Mạc phẩy tay nói:

- Dương Sở, ngươi xem đi.

Nói xong, Trương Mạc sải bước đi vào cung điện.

Bước vào cung điện, đầu tiên là một sân tập võ khổng lồ.

Ở giữa sân, hai chữ ‘Thiên Ma’ lớn được ghép bằng đá đen.

Trước mắt là chính điện khổng lồ, hai bên có điện phụ, phía sau có vẻ còn có vườn hoa, đình đài, núi non, lầu các.

Chỉ nhìn vào chính điện thôi cũng thấy rộng rãi hơn nhiều so với Thiên Ma Tông năm xưa.

Hóa ra chính điện của Thiên Ma Tông giống như một cái sân lớn của một lão nông. Bây giờ nhìn lại thì giống như một cung điện.

Bước vào chính điện, dưới chân là một nền đá đen bằng phẳng, được đánh bóng rất nhẵn, có thể soi bóng người.

Tứ phương Bàn Long trụ, nghe nói hoàng gia dùng Ngũ Trảo Kim Long châu, mà Thiên Ma Tông bọn hắn thì dùng chính là lục trảo Ma Long.

A! A! A! Lục trảo, hơn ngũ trảo một móng ……

Chính giữa chính điện là một chiếc ghế thái sư bằng đá đen, tay vịn đều được chạm khắc hình đầu rồng.

Trương Mạc nhìn trái nhìn phải, chiếc ghế thực sự rất oai vệ.

Từ từ di chuyển mông mình ngồi lên, chậc chậc chậc, oai vệ thì đúng là oai vệ, nhưng mẹ nó cũng thật lạnh.

Đá dỏm đóng băng mông, ngồi trên thứ này thì không bị trĩ.

Thầm nghiến răng nghiến lợi, Trương Mạc vẫn chưa lên tiếng.

Dương Sở, Lão Lý lúc này lại dẫn theo một đám ma tu đi vào.

Hơn mười ma tu chia làm hai bên trái phải, bên trái dẫn đầu là Dương Sở, sau lưng hắn còn có Lão Cẩu và Hắc Bào mà Trương Mạc quen biết.

Bên phải dẫn đầu là Lão Lý, sau lưng hắn là một đám ma tu đời đầu của Thiên Ma Tông.

- Gặp qua Tông chủ!

- Chúc Tông chủ thần uy bốn biển, ma chấn thương khung!

Thật hiếm khi đám người này còn đưa ra khẩu hiệu. Phải nói là, đại điện như vậy, thêm vào đám người này hô như vậy. Thì ma đầu tuyệt thế, thực sự đã xuất hiện.

Trương Mạc cười nhẹ vẫy tay, rồi nhìn ra ngoài đại điện, lại có một đám người lặng lẽ đi vào, đứng ở cửa.

Trương Mạc chỉ vào đám người đó nói:

- Đó là ai vậy?

Lão Lý quay đầu nhìn lại, sau đó vội vàng tiến lên nói:

- Tông chủ. Những vị này đều là người mới nắm quyền của các thành. Hôm nay họ đến đây đều là để nghe lời dạy của Tông chủ.

- Người mới nắm quyền?

Trương Mạc nghi hoặc nhìn Dương Sở, sau đó hiểu ra.

Hết chương 75.



Bạn cần đăng nhập để bình luận