Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 240. Phản phệ (2)



Chương 240. Phản phệ (2)





Gân xanh đang nhảy trên trán Nguyệt Ma, máu tươi nơi khóe miệng cũng còn đang không ngừng chảy ra.

Đám tiểu quỷ sau lưng đều sợ ngây người, nhao nhao tiến lên.

Không thấy được đám tiểu quỷ này còn chưa tính, lúc này nhìn thấy bọn chúng, Nguyệt Ma nhất thời liền tức giận vung tay lên.

- Một đám ngu xuẩn, phế vật!

Tay cầm trống rỗng bóp chặt, đám tiểu quỷ nhao nhao biến hình, phát ra âm thanh chi chi thống khổ.

Không cần mấy hơi thời gian, tất cả tiểu quỷ toàn bộ vặn vẹo vỡ nát, hóa thành bọt biển tan tiến hết.

Nguyệt Ma lúc này mới thoáng thở dài một hơi, chậm rãi đứng dậy, được nửa mặt nâng đỡ ngồi xuống.

Ma tu nửa mặt nhìn đây hết thảy, thì thở mạnh cũng không dám.

Nguyệt Ma đại nhân hỉ nộ vô thường, hắn hôm nay xem như triệt để kiến thức.

Ngay cả tiểu quỷ mình nuôi nhiều năm, đều có thể thống hạ sát thủ, quả nhiên là lãnh khốc vô tình.

Hít thở sâu một hơi, Nguyệt Ma bình phục thương thế trong người của mình.

Sau một khắc, Nguyệt Ma lập tức bắt đầu hạ lệnh.

- Đi, lập tức giám thị động tĩnh của Trương ma đầu, mặc kệ có dị động hay không, một lúc lâu sau báo cáo cho ta!

Phản ứng đầu tiên của Nguyệt Ma chính là, hắn lúc này gặp phản phệ. Nói không chính xác sẽ là bị Trương đại ma đầu tính toán.

Nếu như là như vậy, Trương đại ma đầu kia tất có hậu thủ.

Lúc này nếu như không nhìn kỹ Trương đại ma đầu, có thể sẽ xảy ra đường rẽ.

- Vâng.

Nửa mặt mau chóng rời đi, tự mình dẫn người đi giám thị Trương đại ma đầu.

Một lúc lâu sau, nửa mặt mới trở về, khom người nói:

- Đại nhân, Trương ma đầu cùng thuộc hạ của hắn, không có nửa điểm dị động.

- Quả thật không có?

Nguyệt Ma cất cao âm điệu, đằng đằng sát khí nói.

Thân thể nửa mặt lập tức bị ép thấp hơn mấy phần.

- Xác thực không có.

Con ngươi Nguyệt Ma có chút co vào.

Tình huống lại có chút không giống nhau lắm cùng hắn tưởng tượng.

Trương đại ma đầu này đến cùng đang chơi cái gì?

Lần đầu tiên, Nguyệt Ma đụng phải người mình hoàn toàn xem không hiểu. Hơn nữa còn là có thể làm cho hắn tức giận không thôi, nhưng lại không thể không lý trí đối đãi.

Lúc này Trương ma đầu, bất kể là phản, hay là chạy, hắn đều có thể tiếp nhận.

Duy chỉ có không có động tĩnh như thế này, để hắn có chút mộng.

Trầm mặc hồi lâu, Nguyệt Ma vẫn quyết định án binh bất động.

Đêm nay coi như hắn là trộm thua thiệt một trận, hắn nhận. Tính Trương đại ma đầu ngươi lợi hại.

Bất kể là thu thập lông tóc, hay là cầm lông tóc hại người, đều dẫn trước hắn một bước. Đúng là cao thủ trong cao thủ.

Danh xưng gian trá, quả nhiên danh bất hư truyền.

Nhưng không sao, trận cục này, mới để lộ một chút xíu. Ta cũng không tin, lão phu có ưu thế lớn như thế, còn có thể thua ở tay ngươi?

Trương ma đầu, chúng ta từ từ sẽ đến. Chỉ cần ngươi không chạy, ta ngược lại muốn xem xem, ngươi dự định như thế nào?

Nguyệt Ma nhẹ nhàng phất tay, ra hiệu thủ hạ thối lui. Tối nay dừng ở đây.

Hắn ngược lại muốn nhất cổ tác khí đoạt hồn toàn bộ mấy người khác.

Nhưng bây giờ, khẳng định là không được.

Bất quá không sao, Nguyệt Ma cũng không nghĩ tới, chỉ dựa vào một chiêu thì có thể giải quyết những người này.

Hắn còn có lưu thủ đoạn khác. Chỉ chẳng qua xem cục diện hiện nay.

Thủ đoạn tương tự, xem ra có chút khó.

...

Một đêm không có chuyện gì xảy ra.

Sáng sớm hôm sau, Trương Mạc lại mỹ mỹ ngủ một giấc, sau đó rời giường.

Quay đầu nhìn lại ngoài cửa sổ, khá lắm, mặt trời sớm đã lên cao.

Không phải là đến trễ bỏ lỡ cái gì đó chứ.

Ai nha, luôn ngủ quên, cũng không phải thói quen gì tốt.

- Dương Sở!

Kêu to một tiếng, Dương Sở tranh thủ thời gian chạy vào.

- Tông chủ, ngài tỉnh. Ăn một chút gì sao?

Trương Mạc nhìn Dương Sở một mặt bộ dáng thoải mái, không hiểu hỏi:

- Làm sao, nay Thiên Nguyệt ma không có gọi ta?

Dương Sở gật đầu nói:

- Đúng vậy nha tông chủ, tin tức truyền đến là. Nguyệt Ma muốn chữa thương tu luyện, hôm nay không bồi mọi người du ngoạn, chư vị có thể tùy ý vui đùa tại Hắc Phong Lĩnh. Ngày mai sẽ mời mọi người lên sườn núi ký ma thệ.

- A, cũng chính là ngày mai ký xong liền có thể đi đúng không!

Trương Mạc sờ cằm, bắt đầu nghe đực tin tức tốt khó được như thế. Cuối cùng có thể về nhà rồi.

Nguyệt Ma này một hai ngày là chiêu đãi không tệ, nhưng trái tim của Trương Mạc vẫn một mực treo cao, trước khi không có an toàn về đến nhà, nỗi lòng lo lắng này sẽ không thả xuống.

Ừm, vậy thì lại ở thêm một ngày.

Có câu nói là đã gặp nhau thì cũng có lúc chia tay, lại tụ họp không khó.

Nếu tất cả đại ma đầu cũng biểu hiện hiền lành giống như Nguyệt Ma như thế thì tốt.

Trương Mạc thậm chí có cân nhắc mình muốn gia nhập Hồn Tông hay không.

Dương Sở lại hỏi:

- Tông chủ, cần liên lạc với mấy vị tông chủ khác không?

Trương Mạc khoát tay nói:

- Liên hệ bọn hắn làm gì? Không có một người tốt. Bổn tông chủ và bọn hắn là nước tiểu không đựng cùng một cái ấm. Dù sao cũng không sao đâu đúng không, vậy ta tiếp tục ngủ. Làm chút gì cho ta ăm. Ta sẽ không ra khỏi cửa.

Dương Sở một mặt không hiểu nói:

- Tông chủ, như thế này có thể quá không hợp với mọi người hay không?

Trương Mạc bình tĩnh nói:

- Cái này gọi là cẩn thận, cẩn thận hiểu không? Là không cần mình tìm đường chết!

Hết chương 240.



Bạn cần đăng nhập để bình luận