Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 73. Trở về nhà (2)



Chương 73. Trở về nhà (2)





Cùng lúc đó, bên ngoài Tiểu Thánh Sơn.

Một cỗ xe ngựa sang trọng từ từ tiến về phía trước, tuyết đông rơi, trời đất một màu trắng xóa.

Bên ngoài phủ đầy tuyết trắng, bên trong xe ngựa lại ấm áp.

Trương Mạc quấn áo choàng bằng da chồn dày, uống rượu, gặm ngô, thật là thoải mái.

Người đánh xe chính là Đại trưởng lão Dương Sở của Thiên Ma tông, phía sau không xa còn có không ít ma tu cưỡi ngựa đi theo trong bóng tối.

- Tông chủ, sắp đến rồi.

Dương Sở gọi một tiếng, Trương Mạc mới thò đầu ra xem.

Ngôi làng quen thuộc không xa lọt vào tầm mắt, những ngôi nhà cao thấp, mỗi ngôi nhà đều hiện lên trong ký ức.

- Ừ, đến rồi!

Xe ngựa tiếp tục đi về phía trước, vừa mới vào làng, đã thấy hai bên đường có dân làng chạy ra, sau đó quỳ xuống hành lễ.

Trương Mạc hỏi:

- Có chuyện gì vậy?”

Dương Sở nhanh chóng đáp:

- Đây là địa bàn của chúng ta, tất nhiên họ phải hành lễ với chúng ta. Trên xe ngựa có biểu tượng của tông môn mà?.

- Biểu tượng?

Bản thân Trương Mạc còn không biết biểu tượng của Thiên Ma Tông là gì, nhìn kỹ một lúc mới thấy hình thú trên rèm xe, ở giữa còn có một chữ Ma không rõ ràng, được khảm nạm ở đó.

- Chỉ có vậy thôi sao? Ai thiết kế vậy?

Trương Mạc lại hỏi.

Dương Sở nói:

- Lão Lý làm, nói là hình Thao Thiết kết hợp với chữ Thiên Ma, ngụ ý là ma đầu nuốt chửng trời đất.

Trương Mạc bất lực lắc đầu, không nói gì, dù sao thì biểu tượng này, nếu để hắn vẽ, hắn cũng không vẽ được, có thể làm đơn giản hơn không?.

Chẳng hạn như một bông hoa nhỏ màu đỏ cũng không tệ.

- Bảo họ về bận việc của mình đi, quỳ ở đây trông thật đáng sợ, khiến ta như sắp chết vậy!”.

Trương Mạc nhanh chóng nói. Dương Sở hiểu ý gật đầu, nhanh chóng vẫy tay, lập tức dân làng đứng dậy, đi làm việc của mình.

Có thể thấy, những người dân làng này mặc dù kính sợ Thiên Ma Tông, nhưng cũng không phải đặc biệt e ngại, sau khi đứng dậy còn cười cười nói nói. Hiển nhiên, đám ma tu cũng không có ở chỗ này làm loạn.

Một lúc sau, Trương Mạc nhẹ nhàng nói.

- Dừng lại!.

Chiếc xe từ từ dừng lại trước một ngôi nhà của một người nông dân. Cửa sân rộng mở, đèn lồng được trang hoàng lộng lẫy. Chưa đến đêm giao thừa nhưng gia đình này có vẻ như đang có một sự kiện vui vẻ.

Trương Mạc cẩn thận nhìn xem, âm thầm lẩm bẩm.

- Đây là nhà của ta sao? Sao sân lại sửa, cổng cũng sửa rồi? lão di, người đó là lão di à? Sao nàng lại tăng cân?

Trương Mạc không có xuống xe, chỉ ngồi trong xe yên tĩnh quan sát.

Nhìn một lúc lâu, cuối cùng hắn cũng xác định được đây chính là nhà mình. Mọi thứ đều thay đổi, chỉ có cha mẹ là không đổi.

Nhưng ngay khi Trương Mạc chuẩn bị xuống xe nhận mặt thì hắn lại nhìn thấy cha mẹ đang bế một đứa trẻ sơ sinh xuất hiện.

Trương Mạc đột nhiên sững sờ, sau đó hắn mới nhớ ra.

Đúng rồi, trước khi hắn bị bắt lên Thiên Ma Tông, mẹ hắn đã mang thai được vài tháng, lúc đó còn luôn nói, sẽ sinh cho hắn một đứa em trai hoặc em gái.

Tính toán ngày tháng, thì đứa bé gần như được sinh ra trước sau Tết. Bây giờ còn hơi sớm một chút, nhưng còn may là không có chuyện gì, nhìn vẻ mặt vui mừng của mẹ, Trương Mạc cũng cười theo.

Lúc này, đột nhiên có một người đến trước xe ngựa, vung tay lấy ra một thanh kiếm từ trong tay áo.

- Kẻ nào đến đây, muốn gây rối, trước tiên phải hỏi thanh kiếm trong tay Trương mỗ đã.

Lời này của hắn là nói với xe ngựa, cũng chính là nói với Dương Sở và Trương Mạc.

Ngay lập tức, Dương Sở cau mày, giơ tay lên chuẩn bị cho tên nam tử trước mặt nếm chút khổ sở.

Nhưng Trương Mạc lại lên tiếng ngăn Dương Sở lại.

- Đừng động, Dương Sở.

- Vâng!

Có lệnh của tông chủ, Dương Sở đương nhiên sẽ không động nữa, hắn khinh thường nhìn tên nam tử kia. Đối phương dường như ngay cả võ cảnh cũng không có, chút tu vi này mà cũng dám ở trước mặt tông chủ làm càn.

Trương Mạc lại nhìn người này, trong lòng có chút kích động.

Hắn nhận ra, người này là tam thúc của hắn. Hồi đó, hắn định học xong chữ, sẽ vào thành tìm nhị thúc và tam thúc để xin một nghề học việc.

Không ngờ tam thúc lại là một người luyện võ, xem ra còn từng tu luyện công pháp chính đạo.

Vậy thì nếu như lúc trước không bị bắt đi Thiên Ma Tông, có lẽ bây giờ hắn đi theo tam thúc cũng có thể trở thành một đệ tử chính đạo?

Than ôi, ta nói số phận.

Thấy vẻ mặt sát khí của tam thúc, Trương Mạc đương nhiên sẽ không lộ mặt nữa.

Im lặng một lát, Trương Mạc nói:

- Dương Sở, lấy ít tiền cho nhà này, tiện thể xin một chén rượu mừng.

- Vâng!

Dương Sở đứng dậy đi đến trước mặt tam thúc, hơi lộ ra chút tu vi, ma nguyên chấn động khiến tam thúc không dám nhúc nhích.

Nhìn thấy đồng tử của tam thúc giãn ra, trán đổ mồ hôi, Dương Sở chỉ nhàn nhạt nói:

- Xin một chén rượu mừng, đây là tiền mừng.

Vung tay, ném một túi vàng cho tam thúc.

Nhìn thấy những thỏi vàng óng bên trong, sắc mặt tam thúc đột ngột thay đổi, sau đó xách túi đi vào trong.


Hết chương 73.



Bạn cần đăng nhập để bình luận