Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 220. Thực tình thỉnh giáo



Chương 220. Thực tình thỉnh giáo






Theo ta quan sát, người xấu xí có quyền ưu tiên lên tiếng.

Bởi vì bọn hắn thường xuyên nói, ta xấu, để ta nói trước!

—— Trích từ Chương 2109, « Nhật ký của ta » - Thiên Địa Vô Thượng Thánh Ma, Trương Ma Thần.



Để chư vị ma đầu ở đây thấy thế đều nhao nhao chấn kinh.

Cái quái gì? Trần Tiểu Tiểu nhịn được? Nàng vì cái gì có thể nhịn được.

Lại nhìn về phía Trương đại ma đầu, kiêng kị trong mắt mọi người càng nồng đậm thêm mấy phần. Ở giữa Trương đại ma đầu và Trần Tiểu Tiểu nhiên có chút cố sự.

Trương Mạc cũng không biết một câu mình vừa mới nói thế mà đưa tới họa sát thân.

Hắn hiện tại chỉ muốn chuyện nhanh lên một chút, sau đó đi về nhà.

Quay đầu, Trương Mạc nói với ma tu nửa mặt kia.

- Nguyệt Ma trưởng lão đâu? Người đều đã đến đông đủ. Nguyệt Ma trưởng lão cũng nên đi ra gặp khách đi chứ.

Nói xong, Dương Sở bên cạnh lập tức cúi đầu.

Tông chủ vừa nói cái gì, làm sao cảm giác giống như đi dạo thanh lâu, Nguyệt Ma đều thành đầu bài rồi?

Còn gặp khách không tiếp khách.

Những người khác cảm giác không đúng, lại cũng không phản bác Trương Mạc trước mặt mọi người.

Chỉ cảm thấy Trương đại ma đầu này quả nhiên gan lớn, lời gì cũng dám nói.

- Nguyệt Ma đại nhân lập tức tới ngay, ta đi mời!

Ma tu nửa mặt tranh thủ thời gian khom người, đang muốn xoay người đi mời người.

Lại nghe đến một giọng nói lạnh lùng từ đằng sau đại đường truyền đến.

- Trương tông chủ chờ sốt ruột? Ha ha, không vội, không vội. Bữa tiệc này của lão phu còn chưa bắt đầu đâu.



Dưới ánh nến, tựa hồ có một cỗ khí tức cường đại đột nhiên xuất hiện, thổi đến ánh lửa trong hành lang tán loạn.

Toàn thân Trương Mạc kéo căng, nhìn thân ảnh Nguyệt Ma chậm rãi từ đi ra trong bóng tối, trong lòng tán thưởng.

Lần đi ra này cần thả bao nhiêu cái rắm mới có thể để ánh nến chập chờn đi, xem ra rất không tầm thường.

Mặt mỉm cười, râu tóc bạc trắng, đi chân trần áo đen, trong tay Nguyệt Ma cầm một cây quải trượng bằng gỗ, đi đến trước mặt mọi người.

Ho nhẹ vài tiếng, Nguyệt Ma giống như còn có mang theo thương thế, sau khi ánh mắt đảo qua đám người, liền thản nhiên ngồi xuống trên chủ tọa.

- Gặp qua Nguyệt Ma đại nhân!

Hùng tông chủ, Diệu tông chủ, thậm chí Trần Tiểu Tiểu cô nương giờ phút này đều đứng dậy hành lễ.

Trương Mạc vẫn đang đếm nếp nhăn trên mặt Nguyệt Ma, trong lòng đang cảm khái.

Đến cùng vẫn là lão ma đầu, nếp nhăn trên mặt nhiều đến nổi có thể kẹp chết con muỗi, liền gương mặt này, đều sắp hiện ra vòng tuổi rồi.

Mấy vị bên cạnh nhao nhao đứng dậy, Trương Mạc trong lúc nhất thời không phản ứng kịp.

Sau đó tràng diện liền biến thành, đám người hành lễ, chỉ có Trương đại ma đầu một mặt khinh bỉ nhìn Nguyệt Ma, không hề có động tĩnh gì.

Dương Sở cùng lão Cẩu bên cạnh đều sợ đến ngây người, thầm nghĩ trong lòng.

Tông chủ đúng là mẹ nó có cuồng không biên giới a!

Tử Hoàng tránh trong đám người sau lưng ngược lại là một mặt bình tĩnh.

Lúc này mới giống như là Trương đại ma đầu.

Hừ, hắn không cuồng, liền không người nào dám cuồng.

Trương Mạc cảm giác không đúng, đúng nha, tới địa bàn nhà người ta, nên đứng dậy hành lễ.

Đang muốn đứng dậy, Nguyệt Ma lại cười ha ha một tiếng nói:

- Ngồi, ngồi, ngồi. Mọi người ngồi, ở chỗ này, không có quá nhiều cấp bậc lễ nghĩa, chúng ta cũng không phải chính đạo, tùy ý một chút.

Trương Mạc nghe vậy, cái mông vừa mới nâng lên lập tức lại ngồi trở xuống.

Mấy vị bên cạnh đều lặng lẽ nhìn Trương Mạc một chút, mặt lộ vẻ mấy phần quái dị.

Đều cảm thấy vị Trương đại ma đầu này quả nhiên làm việc quái đản, không giống mấy người bọn họ.

Càng quan trọng hơn là, Nguyệt Ma đại nhân tính tình táo bạo, giết người không chớp mắt trong truyền thuyết thế mà cũng không có tức giận, hoàn toàn làm như không nhìn thấy.

Kỳ quái, kỳ quái, chẳng lẽ...

Trong lòng mọi người đều dâng lên ý nghĩ khác. Người nào ở đây không phải tám trăm đến một ngàn tâm nhãn, một lần giao phong nho nhỏ đã có thể phát giác được rất nhiều thứ.

Đương nhiên, ngoại trừ Trương đại ma đầu.

Lúc này Trương đại ma đầu chỉ cảm thấy Nguyệt Ma trước mặt nhìn qua rất hiền lành.

Có lẽ không phải loại ma tu đáng sợ đi lên liền đòi mạng hắn trong tưởng tượng kia.

- Tốt, mọi người chắc hẳn cũng còn không quá nhận biết đối phương. Tới tới tới, lão phu đều giới thiệu cho mọi người một chút. Vị này, Huyết Nguyệt Huyễn Ma Trần Tiểu Tiểu cô nương, mặc dù không môn không phái, nhưng tu vi rất sâu, sát phạt quả đoán tại Vân Trung quận, ngăn cản vô số chính đạo. Chính là ma tu trọng yếu lão phu lần này chuyên môn mời, về sau chuyện ở Vân Trung quận, đều muốn phiền Trần Tiểu Tiểu cô nương quan tâm.

Nguyệt Ma cười giới thiệu, Trần Tiểu Tiểu nhếch miệng cười một tiếng, xem như đáp lại.

- Vị này, Tử Sam môn, Diệu Ly, Diệu Môn chủ. Nhân sĩ Thương Võ quận, bây giờ Thương Võ quận đã có một nửa rơi vào trong tay Diệu Môn chủ. Lợi hại, lợi hại, ta nghĩ không cần bao lâu, Diệu Môn chủ có thể toàn diệt tất cả chính đạo Thương Võ quận, nhất thống toàn quận.

Nguyệt Ma tiếp tục nói.

Diệu Ly che miệng cười ha ha nói:

- Nguyệt Ma đại nhân quá để mắt ta. Về sau nếu như có chỗ cần dùng đến Tử Sam môn, Nguyệt Ma đại nhân cứ mở miệng, phàm có mệnh lệnh, không dám không theo.

Nguyệt Ma cười gật đầu, luôn miệng nói tốt.

Chợt, Nguyệt Ma lại nhìn về phía một bên khác nói:

- Vị này, Tượng quận, Lục Cửu Mệnh, Lục Quỷ Vương, gần nhất cũng là hung danh hiển hách. Chỉ là Quỷ Vương huynh, ngươi có phải nên trước diệt chính đạo, lại nói cái khác hay không. Chuyện ngươi diệt mấy Ma Môn bên trong Tượng quận, thế nhưng đã kinh động Hồn Tông. Lần này gọi Quỷ Vương huynh đến đây, là muốn hỏi một chút, Quỷ Vương huynh, ngươi dự định sau này thế nào a?

Hết chương 220.



Bạn cần đăng nhập để bình luận