Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 688. Trợ giúp



Chương 688. Trợ giúp




Trên đời vốn không có lời tục tĩu.
Làm tông chủ lâu thì sẽ có.
Trên đời vốn không có biến thái.
Tông chủ quá đẹp trai thì sẽ có.
— Trích từ Chương 3392, 《 Nhật ký của ta 》 - Thiên Địa Vô Thượng Thánh Ma, Trương Ma Thần.

Nửa canh giờ sau.
Trương tông chủ đã giải thích rõ ràng tình hình với lão trọc.
Và nói với hắn, nếu việc này thành công thì công lao sẽ rất lớn.
Nguy hiểm gì chứ.
Đừng sợ.
Còn về việc tại sao không nên sợ.
Vì sợ cũng chẳng ích gì.
Lão trọc nghe xong thì mặt mũi tái mét. Với chút tu vi này của mình, thực sự có thể đảm đương trọng trách lớn như vậy không?
Nước mắt cũng sắp rơi rồi, tông chủ, người đúng là biết hại người mà.
Bên cạnh, Thang Cát vẫn đang thêm dầu vào lửa.
Miệng toàn là những lời gì thế này.
Người ta sinh ra đều phải chết, hoặc chết thế này, hoặc chết thế kia, tóm lại đều là chết.
Người chết vì đại nghĩa, cao thượng biết bao.
Người sẽ mãi sống trong lòng mọi người.
Lão trọc rất muốn xé nát cái miệng của hắn, không thể không nhắc đến cái chết sao?
Nói thêm về cái chết, ta sẽ nhét một đống phân vào miệng ngươi cho đến chết.
Cuối cùng, lão trọc vẫn gật đầu nhận lệnh, nhưng hắn còn một yêu cầu ‘nhỏ nhoi’.
- Tông chủ, ta tha thiết mong trưởng lão Thang có thể cùng ta hành động.
Một câu nói, đang chỗ khiến Thang Cát đứng như trời trồng.
Sao lại đến lượt ta thế này?
Trương Mạc quay đầu nhìn Thang Cát, suy nghĩ một chút rồi nói:
- Được thôi. Dù sao thì mặt trận chỉ là giả vờ tấn công, dụ người của Phong Nam ra, bổn tông chủ sẽ rút lui. Các ngươi nhân cơ hội tìm cách trà trộn vào trong, có một cao thủ, quả thực sẽ chắc chắn hơn. Được rồi!
Thang Cát lập tức khoát tay nói:
- Đừng đồng ý, đừng đồng ý, ta còn chưa đồng ý đây.
Trương Mạc trừng mắt nhìn Thang Cát nói:
- Sao thế, ngươi muốn kháng lệnh à, cẩn thận ta sẽ tố cáo ngươi với cấp trên. Trước đại địch, người chết vì đại nghĩa, cao thượng biết bao.
Lão trọc cũng nói theo:
- Người ta sinh ra đều phải chết, ngươi sẽ mãi sống trong lòng mọi người.
Thang Cát nghe những lời sáo rỗng này, sao lại quen thuộc đến thế.
Chết tiệt, dùng lời của ta để chặn ta sao?
Sắc mặt hơi biến đổi, Thang Cát cũng không dám phản bác Trương Mạc.
Ngay lập tức kéo lão trọc sang một bên, nhỏ giọng nói:
- Này, đều là cùng nhau làm việc, có cần phải cùng nhau chết không. Coi như ta nói sai rồi, ngươi hãy rút lại lời nói, ta sẽ thu xác cho ngươi được không.
Lão trọc nhỏ giọng nói:
- Nếu muốn thu xác, chúng ta phải cùng nhau.
- Phỉ phỉ phỉ, coi như ta chưa nói gì. Ta cho ngươi một số thứ tốt được chứ.
Nói xong, Thang Cát thực sự lấy ra một số thứ, những thứ giống như bảo vật.
Lão trọc chỉ nhìn thoáng qua, rồi khinh thường nói:
- Ngươi nghĩ gì vậy? Muốn hối lộ ta sao? Chỉ với chút đồ của ngươi, còn muốn thử thách ta, trưởng lão nào mà không chịu nổi sự thử thách như vậy.
Lười nói nhảm với Thang Cát, lão trọc lớn tiếng nói:
- Tông chủ, Thang trưởng lão đã đồng ý, hắn nói không cần gì cả, công lao cũng không cần, tất cả đều là của ngài.
Trương Mạc kinh ngạc nói:
- Thật không ngờ lại có giác ngộ này, bổn tông chủ rất cảm động. Được rồi, chỉ với câu nói này, bổn tông chủ cũng phải chôn cất các ngươi thật tử tế. Chuẩn bị nhanh lên, ngày mai đại quân sẽ chính thức xuất kích. Các ngươi có thể không có cơ hội thứ hai đâu.
- Vâng, Tông chủ!
Lão trọc nhanh chân rời đi.
Thang Cát khẽ há miệng, trong lòng thầm mắng:
- Quả nhiên ma tu không có thứ gì tốt!
Dậm chân một cái, Thang Cát cũng đi theo.
Đã làm thì phải cố gắng làm tốt nhất, giữ được tính mạng.
Ta bây giờ đi tra xem, Thủy Kỳ Lân thích cái gì nhỉ?
Không phải thích nước chứ.

Trong Châu thành của Trung Châu.
Phong Nam lúc này đang ở sân bên tiếp khách.
Người đến có ba vị, trang phục khác nhau, đầu đội nón lá, rõ ràng đều là bí mật không muốn ai biết mà đến.
Chắp tay vái chào, Phong Nam nói:
- Gặp qua chư vị trưởng lão!
Ba người nhanh chóng tháo nón lá, đều để lộ mái tóc bạc trắng khuôn mặt trẻ trung, mang theo giọng nói bình tĩnh, lão giả cầm đầu nói:
- Tông chủ có lệnh, sai ba người chúng ta đến hỗ trợ. Xem tình hình, nơi này của ngươi quả thực không mấy lạc quan, có phải đã đến đường cùng rồi không.
- Nghiêm trưởng lão nói đúng, tình hình hiện tại quả thực rất không tốt. Đối phương thế như chẻ tre, thề phải một lần chiếm lấy Trung Châu. Ta đã cho các châu lân cận phái thêm người đến. Nếu như có thể chống đỡ qua những ngày này, thương thế của ta hồi phục, ta có thể phản công.
Phong Nam đại khái nói tình hình lúc sau.
Nghiêm trưởng lão nói:
- Nếu như chúng ta đợi thêm một lát nữa, e rằng đối phương sẽ liên tiếp chiếm được nhiều thành hơn. Ta cảm thấy cơn bão này phải nhanh chóng giải quyết, không được phép lan rộng. Đặc biệt là chuyện này đều là Thần Cung hoàn toàn đứng sau làm ra, trì hoãn lâu, e rằng có thể sẽ xảy ra biến cố nào khác Tông chủ bên kia cũng là ý nghĩ này.
Phong Nam nghiến răng nói:
- Tuân theo lệnh Tông chủ. Tình hình bên Tông chủ thế nào?
Nghiêm Trưởng lão nói:
- Đang cho Thần cung một bài học. Hết chương 688.



Bạn cần đăng nhập để bình luận