Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 1233 - Tình nghĩa huynh đệ (1)



Chương 1233 - Tình nghĩa huynh đệ (1)




Ông trời đóng một cánh cửa cho ngươi, thì nhất định sẽ ……………….
Bảo ngươi đi ngủ đi.
- Trích từ Chương 1935,《 Nhật ký của ta 》 - Thiên Địa Vô Thượng Thánh Ma, Trương Ma Thần.

Hy vọng chúng nó đừng quá đà, đừng để đến lúc bản tông chủ vào lần sau, bên trong toàn là phân.
Những chuyện lộn xộn này, mỗi việc đều cần thời gian.
Cho nên đối với Trương đại tông chủ mà nói, hôm nay làm một chút, ngày mai làm một chút, ba ngày đánh cá hai ngày phơi lưới, đều có thể hiểu được.
Ví dụ như hôm nay, Trương đại tông chủ nhìn cái bình lớn mấy lần, đột nhiên cảm thấy mình hơi mệt.
Hay là hôm nay thôi vậy.
Ừ, hôm nay mệt quá rồi, về ăn chút gì đó để bổ sung, không sai, bổ sung là bổ sung giấc ngủ.
Không vội, những thứ này, sinh không mang đến, chết không mang đi, vội cái gì.
Làm việc mới gọi là cuộc sống sao?
Lười biếng mới là cuộc sống chứ.
Ừ, quay người đi về, Trương đại tông chủ làm việc, nổi bật nhất chỉ có hai chữ ‘tùy tâm’.
Đáng tiếc, ngươi không tìm chuyện, nhưng chuyện lại cứ tìm ngươi.
Bên này, Trương đại tông chủ vừa mới trở về đại điện định gọi mấy món nhắm, nhâm nhi chút rượu.
Ngay lập tức, đầu Trâu nhanh chân chạy vào.
- Tông chủ, Kiếp điện có người cầu kiến.
Trương đại tông chủ hơi nhíu mày.
Kiếp điện?
Chúng đến tìm bản tông chủ làm gì?
Gần đây bản tông chủ có đắc tội với chúng không?
Có giết người của chúng không?
Có bịa đặt về chúng trên báo không?
Hình như không có cái nào cả.
Tự kiểm điểm bản thân một chút, Trương đại tông chủ càng thêm khó hiểu, nhưng vẫn bất đắc dĩ nói:
- Cho hắn vào đi.
Xem nào, xem nào, bản tông chủ nói mình mệt, còn không tin.
Chuyện vớ vẩn gì cũng tìm đến bản tông chủ hết.
Không lâu sau, một tên mặc áo choàng đen, đội mũ đen, tay chân đều quấn vải đen đi vào.
Người của Kiếp điện, sao đều thích ăn mặc kiểu này nhỉ.
Trương đại tông chủ dùng cái đầu thông minh của mình suy nghĩ một chút.
Ngay lập tức một đáp án hiện ra.
Đó chính là, đám người này chắc chắn đã đắc tội với quá nhiều người, để tránh bị người ta nhận ra sẽ bị đánh nên mới bí ẩn như thế.
Người đến chắp tay vái chào, sau đó liền cởi đồ ngay trước mặt Trương Mạc.
Chuyện gì vậy?
Ôi trời, đây là muốn làm gì?
Đừng như vậy, đừng như vậy, bản tông chủ là người nghiêm chỉnh.
Đây là một tông môn nghiêm chỉnh.
Nếu ngươi tiếp tục cởi nữa, bản tông chủ sẽ gọi mọi người đến xem cùng.
Chốc lát sau, đối phương trước tiên tháo thứ trùm trên đầu ra.
Tiếp theo, một khuôn mặt quen thuộc, trong nháy mắt lọt vào tầm mắt của Trương đại tông chủ.
Ngay sau đó, đối phương cười với Trương đại tông chủ:
- Quả nhiên là ngươi, Trương lão bát!

Giọng nói tục tĩu.
Khuôn mặt càng tục tĩu hơn.
Cả người tỏa ra một mùi tục tĩu, như thể vừa mới tè dầm vậy.
Đúng vậy, chính là ‘Nữ hoàng huynh đệ’ của Trương đại tông chủ, người cùng bị nạn ở Tinh tộc, Kiếp Tam.
Nhìn thấy hắn, Trương đại tông chủ chỉ muốn chửi người.
Trước tiên là một tiếng chửi thề, sau đó Trương đại tông chủ lớn tiếng nói:
- Lão tam, lão la hỏa ngươi thật biết chạy nhỉ. Ngươi có biết ta đã gặp một người trông giống ngươi tên là Kiếp Nhất không? Hắn suýt nữa giết chết ta, đều là lỗi của ngươi, ngươi phải đền tiền cho ta.
Kiếp Tam cười khúc khích, ba bước gộp làm hai bước, kéo một cái ghế ngồi xuống bên cạnh Trương đại tông chủ.
Đầy mặt tươi cười nói:
- Ta biết, ta biết. Ta đến đây chính là vì chuyện này. Trương huynh đệ, ngươi đúng là lợi hại. Ngươi đã làm Kiếp Nhất tàn phế, nhờ vậy ta không còn phải tiếp tục bị truy sát khắp nơi nữa. Hơn nữa còn công thủ dị hình, bây giờ còn ta truy sát hắn..
- Cái gì thế? Giết chóc gì chứ, hai người rốt cuộc có quan hệ gì? Nếu hai người là huynh đệ mà tự giết lẫn nhau thì ta không tham gia đâu.
Trương đại tông chủ liên tục xua tay.
Ai quan tâm đến những thứ bị hỏng? Dù sao, ta không quan tâm.
Kiếp Tam nghe vậy, vội vàng nói:
- Tuyệt đối không phải huynh đệ, nhưng tự giết lẫn nhau thì ngươi cũng không nói sai.
Trương đại tông chủ có chút không hiểu.
Ý là gì, không phải huynh đệ lại gọi là tự giết lẫn nhau, thế nào, chẳng lẽ hai người là tỷ đệ sao?
Trương đại tông chủ không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc.
Chẳng lẽ, lão già ngươi còn có thể nam nữ tùy ý sao?.
Kiếp Tam nhìn biểu cảm của Trương Lão Bát, biết chắc hắn không có ý đồ gì tốt.
Vội vàng nói:
- Tình hình hơi phức tạp. Ngươi có thể hiểu như thế này, Kiếp Nhất là ta, Kiếp Nhị là ta, Kiếp Tam cũng là ta, ba người hợp nhất!
Trương đại tông chủ gật đầu nói:
- Ồ, thì ra là vậy.
Kiếp Tam tưởng hắn đã hiểu, đang định tiếp tục nói.
Trương đại tông chủ lại nói tiếp:
- Nhưng ta không hiểu lắm, ngươi có thể giải thích một chút không?
Kiếp Tam im lặng một lúc.
Người ta đều nói Trương Lão Bát đầu óc tốt, ngươi bây giờ còn giả vờ với ta thì còn ý nghĩa gì nữa.
Ta đều biết thân phận của ngươi rồi, ngươi còn giả ngốc, thật quá đáng.



Bạn cần đăng nhập để bình luận