Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 298. Cuộc sống tươi đẹp



Chương 298. Cuộc sống tươi đẹp




Người khác tu luyện, nhìn một chút là hiểu ngay.
Bản tông chủ tu luyện, thì nhìn một chút là nghĩ thoáng ra.
— Trích từ Thiên Địa Vô Thượng Thánh Ma, Trương Ma Thần《 Nhật ký của ta》 Phần thứ bảy trăm năm mươi ba.
Thanh quận, thành quận.
Phồn hoa như cũ, ca múa bình yên.
Trương Mạc đi trên phố lớn, mua một cốc nước với giá cao.
Mặc dù vẫn khó uống như vậy, nhưng đây chính là mùi vị trở về nhà.
Thu dọn bức tranh mỹ nhân mà ông chủ tặng, mọi người trở về phủ quận thủ.
- Tông chủ trở về, còn không nghênh đón!
Lão cẩu ở trước cửa hét lớn một tiếng, lập tức có một đám ma tu tràn ra từ trong phủ quận thủ.
- Cung nghênh tông chủ!
Ma tu lần lượt quỳ xuống một chân.
Nhưng Trương Mạc vẫn nhìn ra được một số điểm khác biệt.
- Các ngươi sao vậy, run rẩy như thế này. Sao nào, thấy ma rồi hả? Bản tông chủ chuyến này chính là thật sự thấy ma rồi, cũng vẫn bình tĩnh tự nhiên, mặt không đổi sắc. Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?
Ma tu cầm đầu vội vàng nói:
- Bẩm tông chủ, không phải chúng ta có chuyện. Là Lý trưởng lão, Lý trưởng lão sắp không xong rồi!
- Cái gì? Chết tiệt, chúng ta đại chiến một trận, sống chết mặc bay, cũng không nói là không xong. Lão Lý trông nhà, lại khiến bản thân sắp không xong rồi? Hắn rốt cuộc đã hại bao nhiêu bà lão?
Trương Mạc trừng mắt nói.
Lão cẩu bên cạnh xen vào:
- Có lẽ còn có lão gia gia nữa!
Không nói nhảm, Trương Mạc vung tay, nhanh chóng để người dẫn đường.
Nhanh chân đến sân phụ phủ quận thủ, còn chưa vào cửa, Trương Mạc đã ngửi thấy một mùi hôi thối.
Mùi đó, thật sự cay mắt.
Đây là đánh bao nhiêu rắm trong này.vậy
Mở cửa ra, sương khói đầy rắm, ôi chao, giống như chốn bồng lai rắm.
Trương Mạc dù sao cũng chịu không nổi, muốn để hắn vào ăn rắm, tuyệt đối không thể.
Cao giọng, Trương Mạc quát:
- Lão Lý, ngươi còn sống không? Sống thì lên tiếng một tiếng, nếu chết rồi, ta sẽ tìm người thu xác cho ngươi. Ngươi có hứng thú trở thành thi quỷ không?
Lão Lý bên cạnh lắc đầu nói:
- Tông chủ, thân thể Lý trưởng lão quá yếu, luyện thành thi quỷ, hơi lỗ, chỉ ăn phân chứ không làm việc.
Trương Mạc gật đầu:
- Ồ, vậy thì thôi, hỏa táng đi, còn tiết kiệm được một ít đất!
Vừa dứt lời, bên trong liền truyền đến, giọng nói gắng sức hết sức của lão Lý.
- Á á á......
Hắn nỗ lực chứng minh mình còn sống đến nhường nào.
Trương Mạc lại lùi ra sau vài bước, nói:
- Có người nào, nói cho ta biết rốt cuộc là chuyện gì. Kéo hắn ra cho ta, cho thoáng khí!
- Vâng!
Một đám ma tu chịu đựng nguy cơ ngạt thở, cuối cùng cũng khiêng lão Lý cả người cả chăn ra ngoài.
Lúc này dáng vẻ của lão Lý, thật sự khó mà chịu nổi.
Toàn thân gầy trơ xương, chỗ thịt mỡ già nua trên người trước kia đều đã không còn, nhìn giống như xác ướp mới đào lên.
- Ngươi làm sao vậy?
Trương Mạc nhìn lão Lý hỏi.
Lão Lý há miệng, dường như cũng không thể giải thích, nhìn dáng vẻ của hắn, Trương Mạc luôn cảm thấy hắn sẽ chết vào khoảnh khắc tiếp theo.
May mắn thay, vẫn có người biết sơ qua tình hình, một tên ma tu tiến lên, nhanh chóng kể lại chuyện tối hôm đó ma hồn tập kích, trọng thương lão Lý.
Nhất là khi nói đến câu:
- Tên khốn kiếp, ngươi dám cho ta ăn cái này!
Trương Mạc nghe sao mà quen tai thế. “Chết tiệt, chẳng lẽ là Nguyệt ma?’
Sắc mặt kỳ lạ, lão Lý vậy mà lại bị Nguyệt Ma tập kích. Còn ăn thứ gì nữa? Thứ đó có thể là gì?
Việc này cũng chỉ có Trương Mạc tự mình đoán ra được là thế nào, đáng thương cho lão Lý, ai bảo ngươi lại cho ta mấy thứ dâm dục đó.
Ài, tự làm tự chịu thôi!
Trương Mạc nhìn lão Lý lắc đầu nói:
- Ngươi cứ yên tâm mà đi. Tông môn sẽ không quên công lao của ngươi. Đúng rồi, tên thật của ngươi rốt cuộc là gì nhỉ, thôi, không quan trọng, chết sớm siêu sinh cho rồi!-.
Lão Lý bỗng hoảng hốt, dùng giọng xé lòng xé gan, hét lên hai chữ.
- Tông chủ..... !
Thật sự là nghe mà đau lòng, nghe mà rơi lệ.
Trương Mạc cũng không phải người cứng lòng, cuối cùng nhỏ ra hai giọt ghèn, lớn tiếng nói:
- Gió xào xạc, nước lạnh, một khi lão Lý đi rồi, hắn sẽ không bao giờ quay lại nữa. Không bao giờ trở lại.
Còn chưa đọc xong, lão cẩu đã giật giật góc áo Trương Mạc nói:
- Tông chủ, vẫn có thể cứu được!
- Cái gì, ngươi nói gì, ta sao không nghe thấy gì cả.
Trương Mạc ngoảnh mặt đi.
Đằng sau lão Lý bi thương nói:
- Hắn nói...... Vẫn còn có thể cứu được.
Trương Mạc thu hồi ánh mắt, không trêu chọc hắn nữa. Vẫy tay nói:
- Được rồi, được rồi. Các ngươi cứ cứu, cần thứ gì?
Lão cẩu cười nói:
- Khéo thế chứ. Tông chủ, nhìn tình cảnh của Lý trưởng lão này, rõ ràng là hồn phách và nhục thân cùng bị thương, bình thường thì không có cách nào, nhất là về phương diện hồn phách. Nhưng vừa khéo người đã khuất là Lục Cửu Mệnh lại là một cao thủ tu luyện hồn phách. Hắn để lại rất nhiều thứ tốt để cường hóa nhục thân, tu luyện hồn phách. Bao gồm cả công pháp hoàn chỉnh, hồn hoàn, còn có cả những hộp sọ quý giá. Ta thấy cứ dùng những thứ này cho Lý trưởng lão là được.
Trương Mạc nhỏ giọng nói:
- Có phải quá hời cho hắn không? Hết chương 298.



Bạn cần đăng nhập để bình luận