Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 228. Quỷ Thủ (2)



Chương 228. Quỷ Thủ (2)





Đẩy ra một cánh cửa lớn có khắc mặt quỷ, chỉ một thoáng, một tàng bảo khố cỡ nhỏ đập vào mi mắt.

Không lớn, lớn nhỏ ước chừng như một gian thư phòng, mấy chục vật liệu, vụn vặt lẻ tẻ bày ở bên trong.

Trương Mạc lập tức có hơi thất vọng, nguyên lai là ‘Xem bảo’ như thế này.

Lập tức, Trương Mạc không có hứng thú gì. Để mắt nhìn lên, bên trong cũng không có bảo vật mang theo khí tức linh nguyên hắn muốn. Phần lớn đều là các loại vật liệu loạn thất bát tao ma tu cất giữ.

- Mọi người tùy ý nhìn, nhìn trúng cái gì, cứ lấy, không cần phải khách khí!

Nguyệt Ma lộ ra mười phần hào phóng, ngược lại để Trần Tiểu Tiểu cùng Lục Cửu Mệnh đều sáng mắt lên.

Thái độ của Hùng Vô Địch, Diệu Ly thì không sai biệt lắm với Trương Mạc, đều là tông chủ nắm giữ đại tông môn, thấy qua bảo vật nhiều hơn một chút, cũng tự nhiên bình tĩnh hơn rất nhiều.

Trương Mạc chắp hai tay sau lưng, tùy tiện nhìn mấy món.
Không thể không nói, Nguyệt Ma cất giữ thật là... Hoàn toàn xem không hiểu.

Nhánh cây màu đen này là cái gì? Vì cái gì một cái nhánh cây cũng muốn cất giữ?

Mặt trên còn có điểm lấm tấm màu vàng nâu, nhịn không được để Trương Mạc liên tưởng đến, cái đồ chơi này không phải là cây gậy Nguyệt Ma dùng để phá cái mông đó chứ.

Mẹ nó, cất giữ đồ có mùi vị thật nặng!

Còn có ốc sên màu tím này lại là cái quái gì?

Nó chỉ có thể đâm một cái, thế mà còn sống.

Kém chút cắn bổn tông chủ, ốc sên này còn có răng. Không phải là lai giống với dã thú đó chứ, có không có thiên lý mà.

Bên cạnh nhất còn có cánh tay, phía trên mọc đầy con mắt.
Con mắt còn biết động, một mực đang chớp mắt.

Các ngươi nhanh lên tới xem một chút, cánh tay này vẫn còn sống.

Trời ạ, đều là thứ quỷ gì!

Trương Mạc mắt lớn trừng mắt nhỏ với cánh tay đầy mắt kia, Nguyệt Ma đi tới bên cạnh, cười nói:

- Trương tông chủ có hứng thú với Quỷ Thủ này?

Trương Mạc cười nói:

- Quỷ Thủ, không phải là bên trong thật có quỷ đó chứ.

Trong mắt Nguyệt Ma lóe lên tinh quang nói:

- Trương tông chủ quả nhiên có một đôi tuệ nhãn. Không sai, Quỷ Thủ này, ta thế nhưng bỏ ra đại giới rất lớn, mới luyện chế hoàn thành. Phía trên mỗi một con mắt đều đại biểu cho một hồn phách lợi hại. Nó còn có thể tiếp tục thôn phệ hồn phách cường hóa, linh bảo đều không phải là đỉnh điểm của nó. Trương tông chủ có muốn thử một chút hay không!

Nói xong, Nguyệt Ma liền trực tiếp cầm Quỷ Thủ lên, sau đó trực tiếp nhét vào trên tay Trương Mạc.

Toàn thân Trương Mạc lập tức kéo căng, cái đồ chơi này hắn nhìn đều cảm thấy làm người ta sợ hãi, còn để hắn dùng, hắn cũng không dùng.

- Không cần, không cần.

Trương Mạc tranh thủ thời gian muốn đẩy Quỷ Thủ đi ra, kết quả Quỷ Thủ kia bỗng nhiên kéo lại cánh tay của Trương Mạc.

Mẹ nó!

Ta cũng không muốn nắm tay với ngươi.

Thứ biến thái, buông tay!

Trương Mạc cảm giác không đúng, giống như có vật liệu gì đó thuận theo Quỷ Thủ, chui vào trong da của hắn.

Hàn ý kia lạnh lẽo để Trương Mạc có loại cảm giác gió thổi trứng mát.

Không phải là tiểu quỷ bên trong muốn chiếm cứ thân thể của hắn đó chứ.

Dừng lại cho ta, Bất Động Như Sơn!

Thân thể bỗng nhiên căng cứng bất động, Trương Mạc trong lúc nhất thời cũng không nói thêm gì nữa.

Nguyệt Ma lui ra phía sau một bước, hắn cũng đã nhận ra Trương Mạc biến hóa, khóe miệng dâng lên vẻ tươi cười.

Không sai, hắn cố ý.

Tới đi, để lão phu nhìn, vị Trương đại ma đầu ngươi đến cùng có bản lãnh gì.

Bên cạnh Diệu Ly, Hùng Vô Địch, Lục Cửu Mệnh, Trần Tiểu Tiểu đều liếc mắt nhìn xem.

Bọn hắn mặc dù không biết xảy ra chuyện gì, nhưng cũng có thể nhìn ra Trương đại ma đầu tựa hồ gặp phải phiền toái.

- Quỷ Thủ kia, có chút đáng sợ!

- Ha ha, Trương đại ma đầu sẽ không bị Quỷ Thủ khống chế chứ.

- Hẳn là không đến mức, nhưng nhiều ít có thể nhìn ra mấy phần thực lực của Trương đại ma đầu.

- Có ý tứ.

Không có người tiến lên hỗ trợ, tất cả mọi người là biểu lộ xem trò vui.

Trương Mạc bên này thì cảm giác sau khi hắn mở ra Bất Động Như Sơn, cái quái gì đó bên trong Quỷ Thủ liền không có khả năng tiến vào trong cơ thể của hắn.

Mặc cho những món kia làm sao thăm dò, làm sao công kích, làm sao giãy dụa loay hoay.

Ta vẫn không động như núi.

Một lát sau, ngược lại là những vật kia bên trong Quỷ Thủ truyền đến cảm giác ‘Nhận thua’ .

Giống như là đang nói với Trương Mạc ‘Đại ca, ta phục, ngươi thả ta ra đi’.

Trương Mạc lúc này mới giải trừ Bất Động Như Sơn, sau đó một tay cần Quỷ Thủ, mang theo ngón tay nâng lên.

- Nghịch ngợm!

Đám người Nguyệt Ma vẫn chờ Trương Mạc ra chiêu, đột nhiên liền thấy Trương Mạc chế phục Quỷ Thủ.

Ách? Bọn hắn vừa mới bỏ qua cái gì sao?

Mẹ nó, Trương đại ma đầu làm sao làm được.

Trương Mạc lại nhìn về phía Nguyệt Ma một mặt khiếp sợ. Thầm nghĩ trong lòng:

- Lão gia hỏa này khẳng định cố ý. Trả thù, nhất định phải hung hăng trả thù!

Chuyển tay, Trương Mạc dứt khoát nhét Quỷ Thủ vào trong nhẫn tu di của mình.

Sau đó hắn lại đi đến trước những vật khác, cười nói:

- Bảo vật của Nguyệt Ma đại nhân coi như không tệ, vậy ta không khách khí!

Nói xong, Trương Mạc cuốn lên tay áo, chuẩn bị vớt đồ.

Nguyệt Ma đều mộng, chuyện gì xảy ra, nhìn điệu bộ này của ngươi, chẳng lẽ muốn chuyển hết tàng bảo khố của lão phu mới thôi?

Hết chương 228.



Bạn cần đăng nhập để bình luận