Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 677. Quách Trang Bức (1)



Chương 677. Quách Trang Bức (1)




Hôm nay thấy không ít người cầu nguyện với cá chép.
Không phải nói là cá có trí nhớ không tốt sao?
Một lát nữa là quên.
Ngươi có chắc là cầu nguyện có ích không?.
Thật muốn phát tài, ngươi nên trực tiếp hỏi cá chép vay tiền.
Dù sao thì nó cũng quên ngay thôi.
— Trích từ Chương 3184, 《 Nhật ký của ta 》 - Thiên Địa Vô Thượng Thánh Ma, Trương Ma thần.

Ngày hôm sau.
Trương đại tông chủ lại không ngủ nướng được, sáng sớm tên Thang Cát này lại bắt đầu gõ cửa điên cuồng.
- Giục, giục, giục, giục chết người à!
Trương đại tông chủ rất tức giận. Kể từ khi đến cái nơi tồi tàn này của Vạn Quốc, đã mấy ngày ngươi không ngủ nướng được.
Làm sao có thể được?
Trương đại tông chủ đứng trước cửa, lớn tiếng quát mắng Thang Cát.
- Ngươi đã làm loạn cả thời gian sinh hoạt của bổn tông chủ rồi. Có biết là sẽ bị hói đầu không? Nếu sau này bổn tông chủ trở nên giống như lão trọc, chẳng còn mấy sợi tóc, thì còn có tác dụng gì nữa. Thôi thì tự tử cho rồi! Ôi chao, lão trọc, ngươi cũng ở đây à.
Lão Đầu đứng ở cửa nghe Trương Đại tông chủ nói, hất kiểu tóc của mình một cái rồi nói:
- Tông chủ, ta chẳng nghe thấy gì cả.
Trương Mạc gật đầu nói:
- Không nghe thấy à, vậy thì tốt. Vậy ta nói thêm hai câu nữa......
- Được rồi tông chủ, có chuyện, có chuyện gấp. Thần cung có người tới rồi!
Thang Cát kinh ngạc nói.
Trương Mạc nghe vậy thì ngoáy mũi nói:
- Thần cung có người tới à? Là tới hỗ trợ sao? Đây không phải là chuyện tốt sao? Lại có thêm người để đổ lỗi nữa rồi..... Không phải, lại có thêm người giúp đỡ rồi. Sao trông ngươi lại không vui nhỉ!
Trương Mạc ngoáy xong thì vỗ vai Thang Cát.
Thang Cát nghe có vẻ như nghe thấy hai chữ ‘đổ lỗi”, mà còn có chữ ‘lại”, tại sao lại nói ‘lại”?.
Tuy nhiên, lúc này Thang Cát cũng không rảnh để để ý đến những điều này nữa.
Thang Cát vội vàng nói:
- Tông chủ, đúng là hắn ta tới hỗ trợ. Nhưng người này có vấn đề.
- Vấn đề gì? Ôi, đừng có cứ chăm chăm nhìn vào khuyết điểm của người khác chứ. Cho dù là người khuyết tật, cho dù là đầu trọc lóc, da đầu buổi tối có thể hứng được ánh trăng, không cần phải mò trăng dưới nước, chỉ cần mò trên trán hắn là được. Cũng phải tôn trọng người ta chứ. Ngươi nói đúng không, lão trọc!.
Lão trọc chớp chớp mắt, cảm thấy có gì đó không ổn.
Lời nói thì hay, nhưng cứ thấy có gì đó không ổn.
Vì vậy, Lão trọc quay đầu nhìn sang một bên rồi nói:
- Ta không nghe thấy.
Thang Cát nói: - Bị não tàn có tính là khuyết tật không?
Trương Mạc nghe vậy thì cũng im lặng một lúc, rồi hỏi:
- Ở Thần cung, người bị não tàn cũng có thể làm đến chức cao sao!
Thang Cát lập tức cảm thấy mình cũng bị mắng, ho khan hai tiếng rồi nói:
- Ví dụ, chỉ là ví dụ thôi. Người tới lần này tên là Quách Quyền, mọi người gọi là Quách Trang Bức. Tính tình rất tệ, miệng lại rất thối, Thần cung sao lại phái một kẻ tồi tệ như vậy tới đây, tông chủ ngươi nói xem phải làm sao!

- Thối đến mức nào?
Trương Mạc lại thấy không có gì.
Người thối?
Còn có thể thối hơn cả lão Lý háo sắc tham tiền?
Lão cẩu giết chủ đầu quân địch?
Hai loại người này, bản tông chủ đều chế ngự được, còn sợ một kẻ biết trang bức?
Bản tông chủ muốn xem, có thể thối đến mức nào.
- Bình tĩnh!
Trương Mạc bình tĩnh nói.
Sau đó khẽ cười một tiếng, tiếp tục nói:
- Người ta đã đến để giúp đỡ, thì đừng nói xấu người ta sau lưng, có chút tố chất. Đi, bản tông chủ đi đón tiếp.
- Tông chủ thật là khí phách.
Thang Cát cũng không nói gì, theo Trương Mạc đến đại sảnh phủ thành thủ.
Liếc mắt đã thấy một lão già râu dê ngồi ở đó.
Mặt gầy không có thịt, xương gò má cao, mắt lồi ra ngoài.
Ăn mặc sạch sẽ, một thân trường sam màu tím của nho sĩ, cổ áo còn viền chỉ vàng.
Thấy bọn người Trương Mạc đến, hắn cũng không có ý định đứng dậy.
Chỉ liếc nhìn Trương Mạc và Thang Cát một cái rồi nói:
- Lão phu Quách Quyền, thần sứ dự bị của Thần cung, phụng mệnh cấp trên đến hỗ trợ. Các ngươi ai là thủ lĩnh?
Trương Mạc tiến lên nói:
- Quách đại nhân đến thật đúng lúc, đúng lúc lắm. Ta chính là tông chủ Thiên Thần tông, họ Trương.
Quách Quyền nhìn Trương Mạc nói:
- Trước mặt lão phu, đừng nhắc đến tông chủ nữa. Ngươi ở Thần cung chẳng phải cũng có thân phận sao? Truyền đạo nhân đúng không. Vậy thì chính là cấp dưới của ta, từ hôm nay trở đi, tiểu tông môn này của ngươi, do ta chỉ huy, hai ngươi cũng nghe theo lệnh của ta mà hành động, cứ như vậy đi. Ta sẽ xem thử tông môn của ngươi thế nào đã.
Nói xong, Quách Quyền trực tiếp đứng dậy, đi thẳng.
Trương Mạc lần đầu tiên nhìn thấy một người có thể trang bức như vậy, nhất thời sửng sốt.
Mãi đến khi bóng dáng Quách Quyền biến mất khỏi tầm mắt, Trương Mạc mới quay đầu nhìn Thang Cát nói:
- Ý gì đây, vừa đến đã muốn cướp vị trí tông chủ của ta rồi à. Hợp tác kiểu này, ta thấy hơi thiệt thòi.
Thang Cát liên tục thở dài nói:
- Tông chủ, ta đã nói rồi, tên Quách Trang Bức này, trang bức lắm. Trong Thần cung có rất nhiều người ghét hắn.
Trương Mạc khẽ nói:
- Có thể đổi người khác không?. Hết chương 677.



Bạn cần đăng nhập để bình luận