Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 645. Trương Mạc diệt heo (2)



Chương 645. Trương Mạc diệt heo (2)




Lúc đầu tự mình luyện, suýt thì đánh sưng cả mặt, Dương Sở ở bên cạnh cười đến nỗi chảy cả nước mắt.
Nhưng may mà có tác dụng, Trương Mạc lắc lắc vài cái, tiến lên hái một quả ném cho lão trưởng thôn, nói:
- Đây gọi là tiên thụ, một năm bốn mùa, cả quả và cây đều có thể ăn được. Cành cây có thể trồng, có nước hay không đều có thể sống, năng suất cũng không tệ.
Lão trưởng thôn nghe mà trố mắt, kinh ngạc nói:
- Tiên thụ?
Ăn thử một miếng trái cây với vẻ nghi ngờ, trong nháy mắt, lão trưởng thôn nói:
- Thực sự không tệ.
Nghe vậy, các thôn dân lần lượt tiến lên. Hái quả ăn.
Trương Mạc không để ý đến họ, vươn vai nói:
- Các ngươi cứ làm đi. Ta về nghỉ ngơi trước.
- Vâng, Thần sứ đại nhân!.
Lão trưởng thôn cung tiễn Trương Mạc rời đi.
Nhìn theo Trương Mạc đi xa, sắc mặt lão trưởng thôn đột nhiên thay đổi, nói:
- Nhanh chóng thu hết cành cây của cây này lại, chặt cây, tịch thu hết trái cây.
Vài nam tử lập tức tiến lên, thu hồi hết theo lời lão trưởng thôn nói.
Sau đó, một người nhẹ giọng hỏi:
- Trưởng thôn, ông làm gì vậy?
Lão trưởng thôn nói:
- Các ngươi còn chưa nhận ra sao? Đây là thứ giống như thần tích vậy. Nếu lời vị Thần sứ đại nhân kia nói là thật. Vậy thì không chỉ có thể cứu thôn của chúng ta, mà còn có thể phát triển nữa.
- Có lý!
Vài thanh niên liên tục gật đầu.
Lão trưởng thôn suy nghĩ một chút rồi tiếp tục nói:
- Xác của Khuất mập mạp, các ngươi cũng đi trông coi cẩn thận cho ta..
Một thanh niên nghe vậy kinh ngạc nói:
- Trưởng thôn, Thần sứ đại nhân không phải nói là đã hòa tan rồi sao?
Lão trưởng thôn trừng mắt nói:
- Ta nói ngươi làm thì cứ làm theo, còn ở đây lên tiếng chất vấn à. Trông coi cho cẩn thận, đừng làm bậy.
Thấp giọng, lão trưởng thôn nói:
- Vị Thần sứ đại nhân này có phải thật hay không còn chưa biết.

Ngày hôm sau, trời sáng.
Trương đại tông chủ lại ngủ một giấc lấy lại sức.
Nếu không phải mùi chân hôi trên chăn thật sự hơi nồng, Trương đại tông chủ thực sự không muốn tỉnh.
Khó trách lão trưởng thôn này là một gã độc thân, thì ra do cái mùi chân thối này gây ra.
Chỉ có bản tông chủ thường xuyên giao du với ma tu mới chịu đựng được.
Đều có thể sánh ngang với khí độc của ma tu.
Vừa mới đứng dậy chuẩn bị đi vệ sinh.
Thì thấy một thôn dân chạy vội tới.
- Thần sứ đại nhân, Thần sứ đại nhân, yêu thú kia lại tới rồi!
Trương đại tông chủ vừa nghe lời này, cũng không kịp đi vệ sinh, vội vàng chạy theo.
Vừa chạy đến bờ ruộng, Trương đại tông chủ đã nhìn thấy một yêu thú cao tám thước, đang điên cuồng phun lửa.
Chỉ là, không giống như Trương Mạc nghĩ.
Trương Mạc tưởng là phun lửa ở trên, không ngờ đối phương lại phun lửa ở dưới.
Chà, đây là ăn phải cái gì vậy?
Cái rắm này mạnh ghê!
Sao ngươi không bay lên đi!
Ngọn lửa phun ra khắp nơi, lúc này Trương Mạc càng không dám lại gần.
Ai mà biết được trong ngọn lửa này của hắn, có phải còn cặn bã tấn công hay không.
Ôi chao, nói ra, thấy đối phương thả rắm rất thông thuận a.
Không khỏi khiến bản tông chủ cũng hơi buồn đi vệ sinh.
- Thần sứ đại nhân, mau ra tay đi!
- Thần sứ đại nhân, toàn bộ dựa vào ngài!
Một đám người đẩy Trương Mạc về phía trước.
Trương Mạc vội vàng nói:
- Làm gì, làm gì, hãy thu hồi bàn tay tội lỗi của các ngươi lại. Chỉ thứ này thôi, còn cần ta đích thân ra tay sao? Hãy nhìn cho kỹ!
Nhanh chóng lấy ra vài cái bình, Trương Mạc bỏ vào lông đen, rồi trực tiếp ném ra ngoài.
Chiếc bình nhỏ mọc ra tay chân, mang theo tiếng ‘Ước nguyện’ líu lo, liền lao về phía yêu thú.
Nhìn có vẻ đã đủ, Trương Mạc chẳng cần chạm tay vào.
- Nổ!
Bùm! Bùm! Bùm! Bùm!
Sau một loạt tiếng nổ, con yêu thú bị nổ thành mảnh thịt, sau đó nằm ngửa trên mặt đất.
- Xong rồi!
Trương Mạc cười nhẹ.
Các thôn dân ở đây đều há hốc mồm hô to ‘kỳ tích’.
Lão thôn trưởng càng lớn tiếng nói: - Thần sứ đại nhân, ngài thật là mạnh mẽ!
Dưới sự tập trung của các thôn dân, mọi người đã đến gần con yêu thú.
Nhìn con yêu thú ngã xuống, Trương Mạc cười và nói:
- Chỉ có thế thôi, chuyện nhỏ mà!
Lão trưởng thôn nắm lấy tay của Trương Mạc nói:
- Thần sứ đại nhân, có ngài ở đây thật tốt, ta...
Nói đến một nửa, lão trưởng thôn đột nhiên buông tay Trương Mạc ra, rồi nhanh chóng chạy đi.
Đừng nói, dù đã già rồi, chạy khá nhanh, cả cây gậy trong tay bị rơi mất cũng không quan âm.
Làm gì vậy?.
Trương Mạc đột nhiên quay đầu nhìn và thấy con yêu thú đang cố gắng bò lên.
Hóa ra vụ nổ vừa rồi chỉ làm cho nó cảm thấy choáng váng.
Cao thủ!
Trương Mạc ngay lập tức lao mình lên, chặt chẽ giữ chặt lưng con yêu thú, cưỡi trên đầu nó nói:
- Nhanh lên, lao tới giữ chặt nó!
Chưa kịp nói xong, nhìn lại, tất cả thôn dân đã bỏ chạy.
Các người thật là...
Khuôn mặt của Trương Mạc biến dạng, hắn trực tiếp kích hoạt kỹ năng đặc biệt.
Bất động như sơn!
Hắn nén chặt con yêu thú dưới thân mình.
Còn muốn đứng dậy à?
Nếu nó đứng dậy thì bổn tông chủ đât phải làm sao. Hết chương 645.



Bạn cần đăng nhập để bình luận