Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 1229 - Kẻ theo dõi.



Chương 1229 - Kẻ theo dõi.




Có vài người, bản tông chủ thật sự không hiểu nổi tại sao họ lại không vui.
Chẳng lẽ cuộc sống của hắn còn chưa đủ ‘nực cười’ sao?
- Trích từ 4411,《 Nhật ký của ta 》 - Thiên Địa Vô Thượng Thánh Ma, Trương Ma Thần.

Phòng Nhật Thần sứ suýt nữa đã nói ra được sự thật.
Nhưng Trương đại chủ sứ thực sự không muốn nói chuyện nhiều với hắn.
Thỏ chết tiệt, ngươi có biết là ngươi đã làm phiền bản chủ sứ tu luyện không?
Hơn nữa, bản tông chủ còn đang điều chỉnh tư thế, ngươi nhìn thấy hết rồi, hơi bị thiệt à.
Cảm giác như bị ngươi nhìn thấy bản tông chủ không mặc quần lót.
Đợi đã …… Hình như ngươi cũng từng nhìn thấy thật.
- Cút đi, không nghe thấy à? Không ai muốn tìm ngươi, chẳng lẽ là lỗi của ta sao? Nghĩ lại xem có phải ngày thường ngươi làm nhiều điều ác không. Vừa lừa người, vừa ăn đồ nhà người ta, lại còn không trả tiền, khiến mọi người tức giận rồi.
Trương đại chủ sứ tùy tiện ném cho hắn vài tội danh.
Phòng Nhật Thần sứ thì nghe càng lúc càng thấy không ổn, khoan đã, chẳng phải những lời này đang nói chính Trương đại chủ sứ ngươi sao?
Ngươi đúng là...... Được rồi, danh tiếng của ngươi thực sự còn thối hơn cả ta, xem ra ngươi có kinh nghiệm đấy.
Phòng Nhật Thần sứ dang hai tay ra nói:
- Không ai muốn tìm ta. Có phải ta không cần đi nữa không, thôi thì ở lại đây ăn uống vậy.
Nghe vậy, Trương đại chủ sứ lập tức giơ tay nói:
- Khoan đã. Ngươi nói có lý, chuyện này thực sự phải giải quyết. Vậy nhé, ta để Thang Cát đi cùng ngươi được không? Hai người một đội, đến U Uyên bên kia tùy tiện giải quyết đi.
- Thang Cát ư? À, chính là thủ hạ của chủ sứ đại nhân ngươi phải không? Hắn đã chắc chắn sẽ tiếp quản lực lượng của Mão Nhật thần sứngài rồi sao?
- Đúng vậy!
- Vậy à, như vậy hắn còn nịnh nọt ta không?
- Ngươi yên tâm, tên này không có liêm sỉ đâu. Ngươi cứ nói là ta phái ngươi đi bảo vệ hắn. Hắn sẽ lập tức nịnh bợ ngươi.
- Xong rồi, cũng coi như lấy lại chút thể diện.
Phòng Nhật Thần sứ tỏ vẻ bất lực, nhưng cũng chỉ có thể như vậy.
Thật sự đến cuối cùng, không một ai chọn hắn, thì hắn biết để mặt mũi mình vào đâu?
Có một người cũng được.
Phòng Nhật Thần sứ cuối cùng cũng rời đi.
Trương đại chủ sứ khẽ hừ một tiếng.
Còn muốn đến đây vừa ăn vừa lấy, mơ đẹp quá.
Đi làm việc đi.
Dù sao thì bên Thang Cát, chắc là không có chuyện gì đâu, Lão trọc đã sắp xếp mọi thứ ổn thỏa rồi.
Một đám người đi ăn uống, làm vài nhiệm vụ, rồi quay về, ổn định hết sức.
Than ôi, bản tông chủ vẫn có tấm lòng nhân hậu.
Đổi lại là người khác, chắc chắn sẽ giao cho hắn một nhiệm vụ khó khăn hơn rồi.
Biết đủ đi!
Khoảng nửa ngày trôi qua.
Những ứng cử viên tham gia tuyển chọn đều đã tìm được vị thần sứ dẫn đội.
Đăng ký danh sách, nhận lệnh bài xong, mọi người lần lượt lên đường.
Nhiệm vụ lần này được giao thời gian khá thoải mái, cộng thêm có ba vị chủ sứ đại nhân trấn giữ, nên mọi người đều rất yên tâm.
Đặc biệt là có Trương đại chủ sứ ở đây, cho dù có vấn đề gì xảy ra đột xuất thì Trương đại chủ sứ cũng có thể giải quyết được.
Vẫy tay chào ba vị chủ sứ, mọi người rời đi trong tâm trạng phấn khởi.
Đợi đến khi mọi người đi gần hết, Linh Quan đại nhân và Kiếm Ngô đại nhân thế mà cũng lén nói với Trương Lão Bát rằng họ sẽ ra tiền tuyến âm thầm quan sát, phòng ngừa có chuyện gì xảy ra.
Sự tận tụy này khiến Trương đại chủ sứ vô cùng cảm động.
Nhưng bản thân Trương đại chủ sứ thì không thể đi được.
Đi đi, đi đi.
Hai người các ngươi cũng chỉ là hai kẻ vô dụng, đi rồi bổn tông chủ lại có thể tiết kiệm được một khoản chi tiêu.
Không hề có sự ngăn cản nào, hai vị chủ sứ đại nhân lặng lẽ rời đi.
Đối ngoại, chỉ nói là có cảm hứng luận đạo với Trương đại chủ sứ, bế quan vài ngày, tạm thời không tiếp khách.
Trương đại chủ sứ tỏ vẻ tán thưởng.
Luận đạo, đúng là luận đạo mà.
Hồi đó bổn tông chủ luận một câu ‘Không biết’, hai người bọn họ lập tức ngộ ra.
Điều này chứng tỏ điều gì?
Chứng tỏ ai tin vào điều này thì đúng là đồ ngốc.
Mọi người đều đi rồi tốt, mọi người đều đi rồi, bổn tông chủ lập tức được thanh tịnh hoàn toàn.
- Người đâu, rót nước, chà lưng.
- Đúng rồi, gọi thêm Tiểu Long Long đến nữa, nàng chà rất sướng.
Bên kia, Linh quan rời đi vẫn cố gắng tìm vị trí của Vân Phiến công tử, để xem lựa chọn và tình hình của hắn ta thế nào.
Nhưng sau một hồi tìm kiếm, Linh Quan đại nhân lại phát hiện ra rằng Vân Phiến công tử đã biến mất.
Thật kỳ lạ, tên này dường như không chọn ai cả, tự nhiên biến mất không thấy đâu.
Tình huống này là đang chơi trò gì vậy?
Linh Quan đại nhân vô cùng khó hiểu.
Nhưng Vân Phiến này, nhìn cũng không giống người sẽ làm bừa.
Chỉ có thể nói rằng hắn ta chắc chắn có suy nghĩ của riêng mình.
Được rồi, cứ xem ngươi làm thế nào.
Trương Lão Bát có vẻ như cũng không muốn nhắm vào hắn ta.
Không phái người truy đuổi Vân Phiến, cũng không ra lệnh làm gì, mọi thứ vẫn như bình thường.
Có vẻ như Trương Lão Bát không phải là người đặc biệt nhỏ mọn, hắn chỉ giả vờ nhỏ mọn mà thôi.
Đúng vậy, đều đã lên đến vị trí chủ sứ.
Người lớn phải có tầm nhìn lớn.
Biết đâu Trương Lão Bát chỉ là một kẻ chỉ giỏi nói suông mà thôi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận