Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 827. Để mắt tới! (1)



Chương 827. Để mắt tới! (1)




Luôn có thuộc hạ nói rằng bản tông chủ béo rồi không còn đẹp trai như hồi gầy!
Bản tông chủ chưa bao giờ để tâm.
Đùa à.
Bản tông chủ không phải mới ra đời đâu.
Lời ma tu nói làm sao mà tin được?
——Trích từ Chương 3892, “Nhật ký của ta” - Thiên Địa Vô Thượng Thánh Ma, Trương Ma thần.

Xe ngựa vừa đi vừa nghỉ, mỗi một lần bay một khoảng cách về sau, liền sẽ rơi vào địa phương chuyên môn, để chuyên gia bổ sung đại trận dưới xe ngựa, còn có tinh thạch mà Trương đại tông chủ xem không hiểu.
Có là ở nội thành nào đó, có thậm chí là ở giữa sơn dã.
Những người phụ trách bổ sung này, hiển nhiên đều là tu sĩ rất đặc thù của Thần Cung.
Từng người giống như đều là câm điếc, căn bản đều không giao lưu với Trương đại tông chủ.
Ngoại trừ lấy ra một đĩa để Trương đại tông chủ lựa chọn ra, bọn hắn một câu cũng không có.
Trương Mạc nhìn bọn hắn, còn muốn cùng bọn hắn đùa giỡn một chút.
- Ta lần trước gặp được một người câm, hắn nói với ta, nói chuyện chỉ là hắn ngụy trang, ha ha ha.
Nói xong, Trương Mạc liền thấy một đám người bọn hắn ngẩng đầu. dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm ‌ chằm vào mình.
Trương Mạc lập tức không cười được, vụng trộm nói với Thang Cát nói:
- Đi nhanh lên đi. Ta cảm thấy bọn hắn muốn chặt ta.
Thang Cát gật đầu nói:
- Tông chủ, nguyên lai ngươi nhìn ra được.
Nhiều lần trắc trở, bốn phía trằn trọc.
Trương Mạc cảm giác là lượn quanh một vòng tròn thật lớn, trọn vẹn hao ‌ tốn thời gian nửa tháng, như thế mới vừa đến chỗ cần đến.
Dựa theo lý thuyết của Thang Cát, đây cũng là cố ý ‌ làm như thế.
Mỗi lần bọn hắn thay xong Tinh Thạch mới lên đường, đều là cầm đĩa tùy tiện lựa chọn tiến về địa phương tiếp theo, sau đó đến lúc đó, lại lựa chọn tiến về một địa phương khác. Mỗi lần lựa chọn, có bảy đến tám loại. Dạng này rất hữu hiệu phòng ngừa được chuyện nửa đường bị chặn giết.
Dù sao lựa chọn xong liền đi, ‌ những người câm điếc này muốn truyền ra tin tức ra cũng không kịp.
Trừ phi là có người có thể duy nhất một lần tìm tới toàn bộ những cứ điểm bổ sung này, lại đánh hạ, ‌nếu không thì muốn nửa đường bắt được Trương đại tông chủ, cũng không phải chuyện dễ dàng.
Cứ như vậy vừa đi vừa về vài chục lần, Trương Mạc cùng ‌ Thang Cát cuối cùng đã tới.
Thần Cung nội địa, hậu phương lớn.
Vừa tới chỗ, Trương Mạc đã thấy một pho tượng cực lớn, bay thẳng đến mây xanh.
Trương Mạc một chút liền nhận ra được, pho tượng kia là ai.
Đây không phải cái thượng chủ Thần Cung kia sao?
Lão gia hỏa ngược lại tu sửa pho tượng mình rất đẹp.
Ngồi xếp bằng trên đất, ngẩng đầu nhìn lên trời, ngồi ngắm nhìn bầu trời.
Chậc chậc, nhìn, nhìn.
Pho tượng người ta thế nào có thể tu ra đẹp mắt như vậy.
Pho tượng của bổn tông chủ tại quê hương thật sự chỉ còn chữ ‘Điêu’.
Nói đến chuyện này, bổn tông chủ thật muốn nổi bão.
Thang Cát hưng phấn nói:
- Tông chủ, nguyên lai chúng ta là đến Thần Ân quốc ‌.


Thần Ân quốc.
Truyền thuyết kể rằng đây là nơi Thần cung bắt đầu.
Có thể coi là căn cứ địa của Thần cung.
Quốc gia rộng lớn vô cùng, theo bản đồ mà Thang Cát đưa ra, thì gấp hơn mười lần Hạ quốc - quê hương của Trương Mạc.
Ít nhất một phần mười tu sĩ của Thần cung là xuất thân từ Thần Ân quốc.
Người ta nói rằng họ là lực lượng cuồng nhiệt nhất của Thần cung.
Về mặt tín ngưỡng hay sự kiên định, họ đều là mạnh nhất.
Họ thực sự là những người chỉ cần một câu nói ở trên là có thể xả thân, tiến lên phía trước.
Ở đây, giới luật của Thần cung là quy tắc lớn nhất.
Không có triều đình, không có luật pháp.
Chỉ có giới luật của Thần cung!
Nghe Thang Cát giới thiệu xong những điều này, Trương Mạc vô cùng may mắn vì mình đã từng đọc giới luật của Thần cung.
Chỉ là chưa nghiên cứu thấu đáo, hình như cũng không nhớ rõ lắm.
Ờ... Được rồi, chỉ nhớ được vài điều thôi.
Không sao chứ?
Nếu bản tông chủ nói bừa vài câu, có bị kéo đi xét xử không?
Trương Mạc nói nỗi lo của mình.
Nhưng Thang Cát lại nói không thể.
Đùa à, tông chủ, bây giờ ngài là Mão Nhật thần sứ lập công lớn cho Thần cung. Lời ngài nói ở đây, có khi lại chính là quy tắc!
Cuối cùng thì cỗ xe ngựa cũng dừng lại ở cổng thành của Thần Ân Thánh thành quốc.
Cổng thành to lớn, toàn là tượng điêu khắc. Gà, thỏ, chuột, lợn các kiểu. Không cần hỏi cũng biết, nhìn là biết ngay Thần sứ của Thần cung, làm ra vẻ rất oai phong.
Trương Mạc vừa bước xuống xe ngựa thì thấy một nhóm người đột ngột xông ra từ cổng thành.
Chết tiệt, làm gì thế?
Không phải định đánh ta chứ!
Trương Mạc vội vàng chạy ngược lên xe ngựa, nhưng ngay sau đó, hắn thấy những người này xông tới hai bên xe ngựa, rồi quỳ xuống hết cả.
- Chào mừng Thần sứ đại nhân!
Trương Mạc lúc này mới bước xuống và đứng lại.
Tuyệt thật, các ngươi nghênh đón mà làm rùm beng thế này, nào là đao kiếm, nào là áo giáp. Dọa cho bản tông chủ tim đập thình thịch.
- Mão Nhật thần sứ, hoan nghênh ngài đến Thần Ân Thánh thành!
Ở cổng thành, một Thần sứ ăn mặc rất mát mẻ bước ra,
Phải nói là trông rất tuyệt. Đôi chân dài, thẳng tắp!
Ngực nở nang!
Làn da trắng nõn!
Đôi mắt ướt át, quyến rũ!
Vặn vẹo vòng eo nhỏ nhắn mà tiến đến!
Hết chương 827.



Bạn cần đăng nhập để bình luận