Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 596. Nghi ngờ (1)



Chương 596. Nghi ngờ (1)




So với bình minh, ta thích hoàng hôn hơn.
So với bình minh, ta thích ánh chiều tà hơn.
A!
Đừng hỏi ta tại sao?
Chỉ là...
Buổi sáng thật sự không dậy nổi!
- Trích từ Chương 5632, 《Nhật ký của ta》 - Thiên Địa Vô Thượng Thánh Ma, Trương Ma thần.

Nạp Lan Nhược tiến thêm một bước nói:
- Trương đại ma đầu, hôm nay chính là ngày giỗ của ngươi. Mọi thứ đã mất, hãy bắt đầu lấy lại từ mạng sống của ngươi.
Trương Mạc nhìn nàng ta, lúc này đã không muốn nói gì nữa.
Ách.....
Ngươi còn chưa xong nữa à? Chỉ đứng đó nói nhảm, rốt cuộc có đánh không?
Chính đạo lắm lời thế à?
Trương Mạc ngáp một cái.
Nạp Lan Nhược nhìn Trương Mạc, thanh kiếm trong tay không ngừng lắc lư khắp cơ thể Trương Mạc.
Chết tiệt, Trương đại ma đầu ẩn tầng quá sâu, trong trường hợp này, nàng thế mà thực sự không thể nhìn thấy sơ hở trong việc vận hành ma nguyên của Trương đại ma đầu.
Hắn thậm chí còn không dựng lên phòng ngự ma nguyên sao?
Bất kể thế nào, không kịp rồi, nếu đợi thêm nữa, thuộc hạ của Trương đại ma đầu sẽ thực sự đến.
Xuất chiêu, hàn phong vô tận, kiếm vũ, đi!
Lật cổ tay, kiếm bốc ra hàn sương, nơi Trương Mạc đứng đột nhiên như có hơi nước ngưng tụ, một đám mây đen đè rất thấp, đến đỉnh đầu Trương Mạc.
Thủy chi kiếm?
Trương Mạc động tâm, đối mặt với sát chiêu của Nạp Lan Nhược.
Hắn lặng lẽ lấy ra một thứ, sau đó trùm lên đầu.
Trong nháy mắt, mây đen rơi xuống những hạt mưa, mỗi hạt mưa đều mang theo kiếm khí lạnh lẽo, đập xuống mặt đất ầm ầm.
Sát chiêu thực sự không phân biệt, cũng là tuyệt kỹ phá nguyên khí phòng ngự.
Nạp Lan Nhược cho rằng chiêu này ít nhất cũng có thể phá vỡ phòng ngự của Trương đại ma đầu.
Nhưng lại thấy Trương đại ma đầu cầm một thứ kỳ quái, chặn đứng toàn bộ kiếm khí mưa của nàng.
Trương Mạc bình tĩnh nhìn nàng.
Nếu ngươi muốn nói đến chiêu thức khác thì bản tông chủ thực sự có chút sợ.
Nhưng thật không khéo, bản tông chủ có một thứ chuyên khắc chế chiêu thức có nước.
Đúng vậy, chính là di vật năm xưa Vân Phiến Công tử tặng cho hắn, một mảnh nhỏ giống như vải.
Lúc đầu Trương Mạc cũng không biết dùng thứ này thế nào.
Vẫn là Đạo Ma chỉ điểm cho hắn, biết rằng vật này phải mặc trên người.
Sau đó, qua quá trình nghiên cứu cẩn thận, Trương Mạc phát hiện ra rằng thứ này phải ngâm nước mới có hiệu quả.
Lần đầu tiên kích hoạt, vẫn là Tiểu Hoàng trộm mất, giấu vào trong sông hộ thành.
Đợi đến khi Trương Mạc tìm thấy thì sông hộ thành đã cạn khô.
Đến lúc này, Trương Mạc mới biết, thứ này thực sự là bảo vật tránh nước.

Mặc không đẹp lắm, cũng không giống một bộ đồ có thể mặc được.
Ngay cả khi thấm nước đầy, cũng chỉ đủ che đầu và vai.
Nhưng cơ bản cũng đủ dùng rồi.
Kiếm khí mưa gì chứ, phá tan hết cho bản tông chủ!
Trương Mạc thậm chí còn muốn thử sức băng sương của đối phương ra sao.
Cao giọng, Trương Mạc nói:
- Nạp Lan Nhược, ngươi đừng tưởng rằng Bản tông chủ sẽ không ra tay. Một khi Bản tông chủ ra tay, ngươi sẽ rất khó coi!
Trương Mạc cũng không phải nói đùa.
Nếu đổi lại là một nam tu sĩ, hắn còn sợ vài phần.
Đằng này lại là một nữ nhân, thì hắn không hề hoảng sợ.
Bản tông chủ, chính là sát thủ của nữ tu sĩ.
Cởi giáp là đùa với ngươi sao?
Ngươi không thử lại gần hơn một chút xem, hôm nay Bản tông chủ sẽ để ngươi nổi danh ở Hạ quốc, ngày mai báo Hỗn Nguyên sẽ đưa tin về ngươi trên trang nhất.
Chỉ cần không biết xấu hổ, Bản tông chủ không sợ nữ tu sĩ nào hết.
Thôi nào, cùng nhau cởi đồ đi!
- Cởi đồ đúng không, ta biết, ngươi có chiêu thức biến thái như vậy. Ta sẽ không cho ngươi cơ hội đâu!
Nạp Lan Nhược thấy một chiêu của mình vô dụng, cũng hơi hoảng.
Trương đại ma đầu còn chưa ra một chiêu nào, quả nhiên có chút mạnh.
Đang định ra thêm một chiêu, thì lúc này chỉ nghe thấy một tiếng hộ giá.
Ngay sau đó, Lão cẩu, Dương Sở, còn có Xương Ny Nhi đều bay đến, trực tiếp đáp xuống trước mặt Trương Mạc.
- Tông chủ, chúng ta đến rồi!
- Tông chủ, người yên tâm, giao cho chúng ta là được..
- Tông chủ, lão Lý đâu?-
Lão cẩu vẫn còn hỏi, Trương Mạc vội nhắc nhở hắn:
- Ngay dưới chân ngươi kìa, ngươi giẫm lên miệng hắn rồi!
Lão cẩu vội vàng dịch chuyển, lão Lý đau đớn nói:
- Lần sau ngươi nhảy ra có thể nhìn người một chút được không!
Nhanh lên, lão Lý bò đến góc tường, rồi lại nói lớn:
- Các ngươi cẩn thận, tu vi của ả nha đầu này không tệ. Ước chừng cũng đã đến Bá Nguyên cảnh rồi.
Tiếng kêu của lão Lý khiến Dương Sở và Lão cẩu không khỏi lùi lại một bước.
Cảnh giới Bá Nguyên?
Một cảnh giới Bá Nguyên trẻ tuổi như vậy sao?
Biến thái thật!
Nhưng lúc này, Xương Ny Nhi lại tiến lên một bước. Lão Cẩu và Dương Sở lại liếc nhìn Xương Ny Nhi.
Trong lòng thầm nghĩ:
- Biến thái thì biến thái, nhưng chắc chắn không bằng yêu nghiệt chứ.
- Vẫn là người của tông môn chúng ta biến thái hơn.
Nạp Lan Nhược thấy họ đến, trong lòng biết rằng vụ ám sát hôm nay, e là chỉ có thể bỏ qua.
Không ngờ, lúc đầu Thiên Ma Tông yếu đuối đến vậy, ngoài Trương đại ma đầu ra, thì gần như không có cao thủ nào. Hết chương 596.



Bạn cần đăng nhập để bình luận