Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 787. Chuồn đi!



Chương 787. Chuồn đi!




Hôm nay tông môn có người, tu luyện ra vấn đề.
Sốt cao không ngừng.
Thật là đáng sợ.
Đến mức làm cho quả trứng bổn tông chủ đặt ở trên trán hắn ‌đều khét.
—— Trích từ Chương 3367, « Nhật ký của ta » - Thiên Địa Vô Thượng Thánh Ma, Trương Ma Thần.

Trên ‌ đỉnh núi xa xa.
Ma tu áo tím nhìn Thất Hỏa thần sứ bay đi.
Tình huống của Trương Mạc bên này, bởi vì có huyễn trận che lấp, tạm thời còn không nhìn thấy.
- Ha ha, thật sự là chạy nhanh, lúc này mới vừa sờ đến vị trí thôi!
Lập tức, Ma tu áo tím giơ lên một cái nát cờ, lớn tiếng nói: ‌
- Khởi trận!
Chỉ một thoáng, bầu trời xa xăm bắt đầu biến hóa, giống như có thân ảnh đuổi theo Thất Hỏa thần sứ.
Ma tu áo tím đi theo bay lên, mục tiêu của bọn hắn là từ ba phương hướng chặn giết Thất Hỏa thần sứ, bức bách hắn bay về phía phía nam Hắc Sơn.
Ở nơi đó, bọn hắn đã chuẩn bị vạn trùng đại trận cho Thất Hỏa thần sứ.
Bên này, Trương Mạc cũng nhìn thấy phương hướng Thất Hỏa thần sứ rời đi nhiều hơn mấy cái thân ảnh truy sát.
Ân?
Giống như có điểm gì là lạ.
Thất Hỏa heo này có phải giúp hắn dẫn đi cao thủ ma tu hay không!
Ai nha, hắn là cố ý, hay là chó ngáp phải ruồi.
Bổn tông chủ có phải còn phải cám ơn hắn hay không.
Bôn tông chủ đã trách nhầm người tốt rồi!
Đám ma tu bên này chém giết tới đã chiến thành một đoàn với các tu sĩ Thần ‌ Cung do Trương Mạc mang tới.
Quả nhiên, như Thất Hỏa ‌ heo nói, trạng thái đám ma tu này như châu chấu.
Cũng không phải nói số lượng của bọn họ, thật là vô cùng vô tận.
Là bộ dáng hiện tại của bọn hắn, nhìn vặn vẹo thật giống trùng.
Từng tên vô cùng khô cạn, gầy trơ xương.
Chợt nhìn, còn tưởng rằng khô lâu nơi nào bao lấy da người đi ra.
Chỉ có thân thể nhỏ bé này, có nguyên khí lại có thể mạnh tới đâu.
Giết, hung hăng giết cho bổn tông chủ.
Bổn tông chủ áp trận cho các ‌ ngươi, Thủy Kỳ Lân tới, theo bổn tông chủ cùng một chỗ áp trận.
Đợi chút nữa nếu thật ép không được, bổn tông chủ cũng có thể chạy trốn.
Trương Mạc đứng ở bên người Thủy Kỳ Lân, đang chuẩn bị để Thủy Kỳ Lân đổ nước.
Sau một khắc, hắn lại nhìn thấy cây điên hát ca xông ra ngoài.
- Ta X lão tổ tông hắn...
Cây điên bay đạp.
Cây điên đá gió lốc!
Cây điên liên ra quyền!
Cây điên gỡ xuống cành cây to lớn của mình quét ngang.
Đừng nói là Trương Mạc, đám người của Thần Cung đều thấy choáng.
Đây là cái thứ gì?
Những nơi đi qua, các tu sĩ Thần Cung nhao nhao tránh ra.
Đám Ma tu quá nhiều, có chút không kịp phản ứng, lập tức bị cây điên đánh tơi bời một trận.
Nhìn hình dạng của nó, giống như ngoại trừ Trương Mạc không đánh, ‌ những người khác đều đánh.
Các tu sĩ Thần Cung né tránh không kịp ‌ cũng sẽ bị đánh.
- Thần sứ đại nhân, khống chế một chút đi!
- Thần sứ đại nhân, cây của ngài có chút địch ta không ‌ phân a.
- Thần sứ đại nhân, cây của ngài, a a a.
...
Trương Mạc nghe lấy bọn hắn gọi, có chút không biết nên nói ‌ cái gì.
Bản thần sứ cũng rất muốn khống chế, vấn đề là khống chế không nổi.
Được rồi, hơi cố gắng ‌ một cái đi.
Trương Mạc vươn tay, cất cao giọng nói:
- Thụ sư phó, cắt bọn người xấu xí như côn trùng kia!
Hiển nhiên, hô cũng không có tác dụng.
Cây điên căn bản cũng không để ý tới, còn đang đánh tơi bời.
Được rồi, thích thế nào thì thế ấy.
Trương Mạc vỗ vỗ thân thể Thủy Kỳ Lân nói:
- Ngươi phải bảo vệ ta đó!
Thủy Kỳ Lân giơ bảng hiệu lên viết:
- Ngươi còn thiếu ta một bữa cơm đây!-.
Trương Mạc lập tức im lặng.
Dưới bầu trời đêm, đại chiến tiếp tục.
Các ma tu hiển nhiên là bị cây điên lao đến đánh cho hồ đồ.
Bọn hắn đời này cũng chưa từng thấy qua gốc cây linh hoạt như vậy, còn cứng rắn như thế, lưỡi búa chặt lên đi một chút ngấn cũng không có.
Mấu chốt nhất là, gốc cây này một bên đánh còn một bên trào phúng.
Tiếng ca chó má kia để đám ma ‌ tu còn cảm thụ một lần cái gì gọi là tinh thần tra tấn.
Bọn hắn quả thật không có biện pháp gì băt lại gốc cây này.
Nhìn tình huống, cho dù Đăng ‌ Long cảnh, cũng không nhất định có thể vừa gặp mặt đã phá hủy gốc cây này.
Có một ít ma tu thông minh một chút, còn muốn bắt giặc trước bắt vua, thẳng ‌ hướng Trương Mạc bên này.
Kết quả Thủy Kỳ Lân bên người Trương Mạc trực tiếp phun ra nước mạnh, lập tức cọ rửa một mảnh.
Nhìn thế cục còn ‌ có chút cháy bỏng, đám ma tu còn nhiều như thế.
Trương Mạc lại ở ngay trước mặt bọn họ lấy ra một thanh ‌ hạt giống.
Suy nghĩ có nên trồng thêm mấy cây hay không.
Ai nha, huyết tinh còn không có không có, không phải nói huyết tinh là làm ra từ trên thân những ma tu này sao?
Có thể lại nhặt một chút trở về hay không!.
Kết quả Trương Mạc còn chưa bắt đầu.
Đám ma tu đang lao tới liền hoảng sợ hô to.
- Hắn lại thả cây!
- Đừng cho hắn đi tiểu!
- Ngăn hắn lại!
Nghe đám ma tu này gọi, Trương Mạc lập tức trừng mắt.
Cái gì đồ chơi liền muốn ngăn cản bổn tông chủ, các ngươi muốn làm cái gì? Muốn ngăn cái nào?
Có chút quá mức rồi.
Đang lúc Trương Mạc bão nổi, mà giờ khắc này nơi xa đột nhiên sáng lên một tia tử quang.
Trong nháy mắt nhìn thấy tử quang, đám ma tu liền kêu to một tiếng.
- Lão đại cần trợ giúp, rút lui!.
Đám ma tu ‌ lại giống như thủy triều lui về sau, thuận tiện né tránh cây điên. Hết chương 787.



Bạn cần đăng nhập để bình luận