Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 646. Tiểu lão đầu



Chương 646. Tiểu lão đầu




Mỗi khi muốn dừng lại nghỉ ngơi.
Đừng quên đối thủ của ngươi vẫn đang chạy.
Cho nên phải kiên trì …………
Sau đó duỗi chân ra làm hắn ta vấp ngã.
Như vậy là có thể nghỉ ngơi rồi.
— Trích từ Chương 4811, 《 Nhật ký của ta 》 - Thiên Địa Vô Thượng Thánh Ma, Trương Ma Thần.

Không khí nhất thời trở nên căng thẳng.
Con yêu thú trên mặt đất hôm nay ra khỏi nhà có lẽ cũng không xem hoàng lịch.
Gặp phải Trương đại tông chủ.
Lúc đầu Trương đại tông chủ còn chưa cảm thấy có gì.
Mệt mỏi sao!
Tiểu thú thú.
Ngươi càng vùng vẫy, bản tông chủ càng thích, hê hê hê hê.
Tất nhiên bản tông chủ nói về vấn đề kiệt sức mà thôi, không có ý nghĩ gì khác.
Nhưng theo thời gian trôi qua.
Trương Mạc cảm thấy mông của mình có lẽ có chút không chịu nổi.
Ý muốn đi vệ sinh trào dâng.
Quả nhiên, mỗi ngày đi vệ sinh một lần là chuyện vô cùng quan trọng.
Bây giờ có chút cưỡi hổ khó xuống, Trương Mạc chỉ có thể lớn tiếng kêu lên:
- Người đâu, đâm chết nó đi, các ngươi đừng đi mà. Nhanh lên nào!
Đáng tiếc, thôn dân đều chạy xa tít, căn bản không nghe rõ hắn ta đang kêu gì.
- Thần sứ đại nhân hình như bảo chúng ta đi thì phải!
- Đúng đúng đúng, ta cũng nghe thấy tiếng kêu đi nhanh!
- Vậy chúng ta lui xa thêm một chút nữa đi!

Trương Mạc đợi rất lâu, cũng không đợi được quân tiếp viện.
Quả nhiên là núi nghèo nước độc sinh ra dân gian gian xảo, gian xảo quá, thật là gian xảo quá.
Gian xảo chết bản tông chủ rồi!
Trương Mạc không còn cách nào khác, chỉ có thể thương lượng với con thú đầu heo:
- Đầu heo huynh, chúng ta có thể ngừng chiến một lát không, ngươi chờ ta đi vệ sinh một chút, chúng ta lại tiếp tục được không?
Trả lời Trương Mạc là tiếng đào đất điên cuồng của con yêu thú đầu heo, theo sau là một luồng hỏa diệm màu xanh phun ra từ mông.
Trương Mạc bất lực nói:
- Xem ra ngươi có hỏa khí nhỉ!
Lại đợi một lúc, sắc mặt Trương Mạc có chút khó coi.
Trừng mắt, Trương Mạc nói:
- Đừng được đằng chân lân đằng đầu, ngoan ngoãn một chút, nếu không ta sẽ tát cho ngươi một cái.
Nói xong lời này, Trương Mạc cảm thấy con yêu thú đầu heo không động đậy mấy.
Lẳng lặng giải trừ Bất Động Như Sơn, lúc này Trương Mạc đột nhiên nhìn thấy sau gáy của con yêu thú đầu heo mở ra một con mắt.
Trong nháy mắt, Trương Mạc sợ đến mức rụt cả phân về.
Tiếp theo, dưới mắt còn mọc ra một cái miệng, lớn tiếng nói:
- Ai dám làm hại yêu quái nhỏ của ta. Là ngươi phải không, tiểu tử, ta nhìn thấy ngươi rồi, ngươi chờ đó cho ta.
Nói xong, con yêu thú đầu heo dưới thân Trương Mạc đột nhiên đứng thẳng dậy.
Đập Trương Mạc bay lên, mông rơi xuống đất, ngã trên mặt đất.
Ui da chết tiệt!
Cũng may Trương Mạc kẹp chặt, nếu không thì lần này sẽ phải gặp Diêm Vương.
Con yêu thú đầu heo giống như một cái xác biết đi, nửa thân trên thẳng đứng, nửa thân dưới nhảy nhót chạy đi.
Trương Mạc đã từng thấy vô số thi quỷ, chỉ cần nhìn một cái là biết đối phương đang dùng thủ đoạn điều khiển thi quỷ để điều khiển con yêu thú đầu heo này.
Ma tu phải không!
Còn để bổn tông chủ chờ đợi!
Ngươi thật to gan!
Con yêu thú đầu heo nhanh chóng biến mất.
Trương Mạc chậm rãi đứng dậy.
Đợi một lúc lâu, thôn dân mới lại vây quanh.
- Thần sứ đại nhân, sao ngài lại để nó chạy mất vậy?
- Thần sứ đại nhân, ngài không sao chứ.
- Thần sứ đại nhân, nó còn quay lại không?
Thôn dân hỏi khiến Trương Mạc phiền lòng.
- Đều im miệng đi!
Trương Mạc liếc nhìn mọi người, sau đó nói:
- Yên tâm, nó chạy không thoát đâu.
Nói xong, Trương Mạc lấy ra cái bình bảo mệnh của mình. Sau đó tự mình chui vào trước mặt mọi người.
Cất tóc vào, bình bảo mệnh liền bắt đầu chạy.
Nhanh chóng rời khỏi thôn dân, cũng xông vào trong rừng núi.
Đám người lão thôn trưởng nhìn Trương Mạc ngồi trên bình rời đi, ai nấy đều vô cùng kinh ngạc.
- Thần sứ đại nhân quả nhiên có chút thủ đoạn!
- Chỉ là tọa kỵ hơi xấu thôi!
Một lát sau.
Trong rừng cây, hang động sâu hun hút.
Con yêu thú đầu heo với tốc độ nhanh nhất đã đến nơi sâu nhất trong hang động.
Chỉ thấy một lão giả áo xám đang đối diện với một xác yêu thú để giải phẫu.
Thấy con yêu thú đầu heo trở về, lập tức tiến lên kiểm tra cẩn thận.
- Sao lại thành ra thế này, may mà ý thức của yêu thú vẫn chưa mất, sức chiến đấu vẫn chưa bị tổn hại. Tiểu tử kia dám phá hủy yêu quái nhỏ của ta, đáng chết!
Lão giả áo xám tức giận không thôi, con yêu thú đầu heo này chính là thành quả mới mà hắn vất vả lắm mới tạo ra được.
Khuyết điểm duy nhất là lắp ngược viên đá phun lửa.
Không còn cách nào khác, đành phải tiêu thụ hết những viên đá lửa đó trước, nên mới thả ra ngoài đi đốt khắp nơi.
Bây giờ hỏa thạch vẫn chưa hết, nhưng thân thể yêu thú đã bị tổn thương.
Chỉ riêng việc phục hồi thôi cũng mất vài ngày, quả thật khiến lão giả tức giận không thôi.
Vung nắm đấm, lão giả mắng mỏ:
- Tiểu tử thối, đừng để ta bắt được, xem ta sẽ mổ bụng ngươi ra xem thế nào, ta nhất định sẽ gắn đầu ngươi vào mông, để ngươi bò trên mặt đất!
Mắng vài câu, lão giả mới quay lại tiếp tục làm việc. Hết chương 646.



Bạn cần đăng nhập để bình luận