Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 961. Đâm!



Chương 961. Đâm!




Nếu người ta sợ béo.
Thì có nghĩa là hắn có thể là lợn.
Vì người sợ nổi tiếng còn lợn sợ béo!
— Trích từ Chương 1191, Nhật ký của ta - Thiên Địa Vô Thượng Thánh Ma, Trương Ma Thần.


Đầu Thang Cát toát mồ hôi hột.
Mượn thân thể?
Thứ này có thể mượn sao?
Mượn rồi chắc chắn không trả lại rồi!
Bản thần sứ, từ trước đến nay chỉ ‘bán nghệ không bán thân’.
- Sao lại không tốt?
Long Quân mỉm cười hỏi.
Thang Cát im lặng một lúc lâu, mới đáp:
- Nam nữ có khác!

Phải nói, lý do này đúng là không thể nói... Nói cũng bằng không nói.
Long Quân sẽ quan tâm đến điều này sao?
Bây giờ nàng chỉ muốn lén lút tự tay giết chết Trương Lão Bát.
Còn mượn thân thể của ai, thì không quan trọng.
Để lại thân xác của Thang Cát cũng là vì lý do này.
Theo quan sát của Long Quân bằng hồn châu.
Tâm Nguyệt thần sứ không thể tiếp cận gần Trương Lão Bát, điều này hoàn toàn khác với những gì nàng tưởng tượng.
Trương Lão Bát này, đúng là ‘không háo sắc’.
Xem ra ‘háo sắc’ chỉ là ‘màu ngụy trang’ của hắn.
Hơn nữa người này cơ bản không ra ngoài (năm nào cũng nằm trong nhà ngủ, nhiều nhất là tắm nắng)
Không có sở thích xấu (ta và cờ bạc không đội trời chung)
Ăn uống còn kiểm soát chặt chẽ (không thích ăn)
Là một tên rất khó giết chết!
Thực sự có thể tiếp xúc riêng với Trương Lão Bát, quả thật là không có mấy người.
Chỉ có ‘Cánh tay phải’ của hắn, Thang Cát có thể khiến Trương Lão Bát hoàn toàn tin tưởng.
Bây giờ Long Quân bắt được Thang Cát, tự nhiên phải cho Trương Lão Bát, một đòn chí mạng.
Bất kể Thang Cát nói gì, đôi mắt của Long Quân chỉ càng ngày càng sáng.
- Há miệng!
Bất chợt, Long Quân nói.
Thang Cát trợn tròn mắt, câu này hắn cũng thường nói, nhưng không phải trong trường hợp này.
Ngươi muốn làm gì?
Ngươi chậm một chút...
Phân thân của Long Quân nhanh chóng biến thành một làn khói màu máu, trực tiếp xông vào miệng Thang Cát.
Nhanh chóng, ánh mắt Thang Cát thay đổi, sau đó mất đi chính mình.
Mọi chuyện xong xuôi, Thang Cát nở nụ cười ‘tự tin’.
- Trương Lão Bát, lần này xem ngươi, chết thế nào!
...
Sáng sớm hôm sau.
Trương Mạc vươn vai, hiếm khi dậy sớm.
Không phải hắn không muốn ngủ thêm. Chủ yếu là nơi đổ nát này, thực sự không ngủ được.
Giường đều là giường đá tạm thời dựng lên.
Vẫn là lấy tại chỗ, dùng hắc thạch của Tiểu Hắc Sơn đúc thành.
Cũng không biết là sao, Trương Mạc luôn cảm thấy tảng đá này có chút không ổn.
Ngủ trên đó có một mùi ‘phân’ nhàn nhạt.
Lúc đầu, Trương Mạc cảm thấy có người đi ị trên giường của hắn.
Thật quá đáng, phải bịt mắt kẻ phạm tội này lại!
Sau đó đích thân đi ra ngoài dạo một vòng, Trương Mạc mới phát hiện, mọi người đều như vậy.
Vậy chỉ còn lại hai khả năng, hoặc là bản thân tảng đá này có vấn đề.
Hoặc là có người có thể đi ị khắp nơi, thật là lợi hại!
Dù là loại nào, Trương đại tông chủ cũng không có cách nào, chỉ có thể tạm thời sử dụng mà thôi.
Sau khi bị hun khói tỉnh dậy vào buổi sáng, Trương đại tông chủ cảm thấy cả người mình đều có mùi phân.
Phải rửa sạch mới được!
Vừa mới thức dậy không lâu, Trương đại tông chủ đã nhận được tin tốt.
Tên thuộc hạ tốt của hắn, Thang Cát đã tỉnh!
Gần như ngay lúc đó, Trương Mạc đã ra lệnh cho người đưa Thang Cát đến.
Lúc này, Trương Mạc đang trần truồng rửa bụng.
Nơi tồi tàn này chẳng thể bày ra vẻ gì, Trương Mạc cũng không muốn những người khác hầu hạ hắn.
Không được đối xử đặc biệt chứ, cả Khí Quân đại nhân và Kiếm Ngô đại nhân đều không bày vẻ (chủ yếu là người khác cũng hôi hám).
Thang Cát vừa bước tới, lập tức cảm thấy cay mắt.
Chết tiệt!
Trương lão bát, ngươi thật tốt, vừa lên đã cho bản Long một đòn chí mạng!
Long Quân trong cơ thể Thang Cát suýt nữa thì bùng nổ đang chỗ.
May mà nàng dùng ý chí mạnh mẽ của mình để nhịn xuống.
Không được không được, vất vả lắm mới trà trộn vào đội ngũ của Thần cung.
Trừ khi có nắm chắc giết chết, nếu không vẫn phải nhịn.
Bước những bước ‘khó khăn’, Long Quân điều khiển Thang Cát đến trước mặt Trương Mạc.
Phải nói là, Trương lão bát khá trắng!
Trương Mạc nhìn Thang Cát, biểu cảm hơi khác thường, không khỏi cau mày hỏi:
- Sao thế, ngươi còn ngại sao. Ngươi mới nhìn lần đầu à? Cất cái ánh mắt biến thái đó đi, đầu ngươi vẫn chưa tỉnh táo à!

Nghe vậy, Long Quân phản ứng đầu tiên là.
- Trương lão bát, quả nhiên ngươi rất nhạy bén. Đây là cố ý thử thăm dò sao? Không được, bản Long không thể để lộ sơ hở lúc này.

Ngay lập tức, Long Quân điều khiển Thang Cát hành lễ:
- Đại nhân, ta bị thứ gì đó trên đường tấn công, đầu óc vẫn còn hơi choáng. Mong đại nhân thứ lỗi!
Trương Mạc gật đầu, điều này cũng có thể hiểu được.
Nhưng sao ngươi lại gọi là đại nhân, bình thường phải gọi là tông chủ mới đúng chứ.
Trương Mạc vẫn cảm thấy Thang Cát trông không bình thường lắm, nhưng lúc này cũng lười kiểm tra kỹ hơn, những chuyện khác quan trọng hơn.
- Không phải bảo ngươi trông chừng Tâm Nguyệt thần sứ sao? Sao ngươi lại cùng nàng ta đến đây?

Trương Mạc hỏi trước vấn đề quan trọng nhất.
Long Quân cười thầm trong lòng.
Trương lão bát, quả nhiên ngươi vẫn lợi hại. Hết chương 961.



Bạn cần đăng nhập để bình luận