Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 1316 - Đầu nhập vào



Chương 1316 - Đầu nhập vào




Theo kiến thức mà bổn bản tông chủ đọc sách tích lũy được dạo gần đây.
Một khi gặp phải cường địch đặc biệt lợi hại, hãy cố gắng chọn vị trí trên sườn đồi, xung quanh có cây cối, hướng về phía Nam.
Làm như vậy... Thì sau khi chết phong thủy sẽ tốt hơn.
——Trích từ Thiên Địa Vô Thượng Thánh Ma, Trương Ma Thần - Nhật ký của ta- thiên thứ ba nghìn bốn trăm tám mươi mốt.
Vài canh giờ sau, Trương đại tông chủ cuối cùng cũng chui ra từ làn khói đen.
Cảm giác trở về hiện thực từ trong mộng cảnh còn khó chịu hơn cả việc chui qua thông đạo không gian.
Cảm giác như bị người ta mạnh bạo lôi ra.
Không được nghĩ nhiều, không được nghĩ nhiều.
Vừa mới trở về, Trương đại tông chủ đã thấy lão Trọc bọn họ chờ đợi ở cửa từ lâu.
- Tông chủ!
Lão Trọc hét lên một tiếng, sau đó là một tràng nịnh hót dài dằng dặc.
Nào là uy chấn vực sâu, huyết nhật soi sáng, toàn là những lời hoa mỹ sáo rỗng.
Không biết lão ta có bản thảo viết sẵn hay không, hay là trình độ nịnh hót đã đạt đến cảnh giới xuất thần nhập hóa, có thể tùy ý ứng biến, tuôn ra như sông.
Thang Cát thì có phần thực tế hơn một chút, vừa đến đã nói
- Tông chủ, ngài lại ngầu bá cháy rồi!
Sau đó liên tục hỏi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Trương đại tông chủ phất tay, nắm lấy quả cầu đen, sau đó ném cho lão Trọc nói:
- Gặp phải một tên không biết điều, còn muốn đánh lén bổn Tông chủ ta, bây giờ đã bị thu phục rồi.
Lão Trọc nhận lấy quả cầu đen, cùng Thang Cát cẩn thận quan sát nó.
Nhìn thế nào cũng không thấy thứ đồ chơi này có gì thần kỳ. Chỉ là một viên cầu màu đen đỏ, ăn được không? Ngon không?
Quả cầu đen nhìn chằm chằm lão Trọc và Thang Cát, sau đó giả chết, hoàn toàn lười để ý đến bọn họ.
Lão Trọc lập tức xông lên nhào nặn nó một trận.
- Còn dám giả chết với bổn trưởng lão, chắc ngươi chưa từng chết rồi.
Đã bị Tông chủ thu phục thì sau này chính là thuộc hạ của bổn trưởng lão ta, nên biết điều một chút.
Thang Cát thì không ra tay, chỉ nhìn quả cầu đen bị lão Trọc bóp méo thành đủ loại hình dạng, cũng không nói gì.
Ai biết được thứ này là lai lịch gì? Chắc là không sao đâu. Dù sao có chuyện gì thì cũng phải trả thù lão Trọc véo nó trước.
Trương đại tông chủ bước ra khỏi phòng, vừa nhìn đã thấy bên ngoài hỗn loạn.
Chuyện gì vậy, sao mới ngủ một giấc mà đã giống như bị công hãm thế này?
Có phải nên chuồn rồi không! Muốn chuồn thì nói nhanh lên!
Bổn Tông chủ chạy chậm, để bổn Tông chủ chạy trước!.
- Chuyện gì vậy?
Trương đại tông chủ đã làm động tác chó chổng mông, sẵn sàng chuồn bất cứ lúc nào.
Lão Trọc nói:
- Tông chủ, là do ngài làm đấy. Vừa rồi ngài nhảy một điệu trên huyết nhật, cả vực sâu đều chấn động.
Thang Cát ở bên cạnh tiếp lời:
- Đúng vậy, đúng vậy. Tông chủ, ngài nhảy rất đẹp!-
- Phải, phải, phải. Rất có phong cách, rất phóng khoáng, rất... Khụ khụ, ý ta là rất tuyệt!
...
Mắt Trương đại tông chủ càng ngày càng trợn to. Chuyện gì vậy? Bổn Tông chủ chỉ lắc lư một chút, các ngươi cũng nhìn thấy?
Trương đại tông chủ vội vàng bảo Thang Cát giải thích cho mình nghe.
Sau khi Thang Cát nói rõ, vừa rồi mọi người nhìn thấy điệu nhảy của hắn trong huyết nhật.
Trương đại tông chủ bỗng nhiên cảm thấy vực sâu này không thể ở lại được nữa. Nơi khỉ ho cò gáy này, muốn móc ngón chân cái ra tìm khe đất để chui xuống cũng khó, không chui được. Sao lại để cho cả vực sâu đều nhìn thấy chứ! Đây không phải là đang bôi nhọ danh tiếng của bổn Tông chủ sao.
May là không lộ mặt. Nhưng với thân hình ‘chuẩn không cần chỉnh’ của bổn Tông chủ này, có lộ mặt hay không hình như cũng không khác biệt lắm.
Rút lui! Nhanh chóng rút lui! Phải rút lui! Không thể trì hoãn thêm một khắc nào nữa, mau chóng về nhà nằm nghỉ. Lần sau có cho vàng cũng không đến cái nơi khỉ ho cò gáy này nữa. Bổn Tông chủ thà quay lại Tinh Thạch tộc đại chiến ba trăm hiệp còn hơn là đến cái nơi này.
Trương đại tông chủ vẫy tay gọi rút lui.
Lúc này, đầu Trâu từ xa chạy đến.
- Tông chủ, Tông chủ, ngài đã trở về. Bên ngoài, bên ngoài có rất nhiều quái vật vực sâu!
Nghe được lời này, Trương đại tông chủ chỉ cảm thấy toàn thân run lên. Chuyện gì vậy, chỉ là nhảy một điệu thôi mà, sao lại tìm đến tận cửa thế này.
- Cản chúng lại, cản hết lại!-
Đầu Trâu vội vàng nói:
- Đã cản lại rồi Tông chủ, hình như chúng đến để quy thuận. Bây giờ đều đang quỳ ở bên ngoài.
- Cái gì?
Trương đại tông chủ càng thêm bối rối. Quy thuận?
Lão Trọc lập tức lộ ra vẻ mặt ‘thì ra là vậy’.
Quả nhiên, Tông chủ sẽ không làm những chuyện vô ích, đây là đang thu phục vực sâu.
Chậc chậc chậc, Tông chủ còn luôn miệng nói vực sâu này không có giá trị gì, lúc nào cũng muốn về nhà.
Quả nhiên không hổ danh là ‘lão âm hiểm’ số một thiên hạ... Khụ khụ, là mưu trí hơn người.
Ngay cả người của mình cũng lừa!
Quả nhiên là đầu lĩnh Ma tu, nếu không thì sao có thể là Tông chủ của chúng ta được.
Tống Cát bước lên:
- Tông chủ, tám phần là bị màn khiêu vũ của ngài khuất phục rồi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận