Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 741. Lên đến một vị nữa! (2)



Chương 741. Lên đến một vị nữa! (2)




Đi loanh quanh một vòng, Trương Mạc mới nhìn thấy tên Thang Cát này, đang khoác lác với một đám thần sứ dự bị.
-... Lúc đó ta cảm thấy Thiên Thần Tông có tiền đồ, lập tức đi tìm Trương Lão Bát, Trương Tông chủ. Ta nói với hắn như thế này, bây giờ mặc dù ngươi làm không tệ, nhưng cũng chỉ như vậy thôi. Nhưng nếu có sự giúp đỡ của ta, thì đó chính là như hổ thêm cánh, rồng bay trên trời. Tung hoành ngang dọc, làm càn làm bậy. Phỉ phỉ phỉ, là trí dũng song toàn!
- Trương Lão Bát lúc đó đã bị ta làm cho choáng váng, liên tục cúi người nói, tốt quá Thang đại nhân, có sự giúp đỡ của ngài, ta sẽ yên tâm.
- Ta nói chuyện nhỏ, trong tay ta đều không gọi là chuyện gì, ngài cứ yên tâm, ta là người rộng lượng độ lượng, công lao lớn vẫn là của ngài. Ta không tham công, ta khiêm tốn, ta không nói!
Những thần sứ dự bị khác nghe xong đều gật đầu liên tục.
- Hóa ra Trương Lão Bát có thể nổi lên là nhờ vào Thang huynh!
- Nghe có vẻ, công lao hẳn là do Thang huynh chiếm phần lớn mới đúng.
- Thang huynh lợi hại thật!
...
Thang Cát cười xua tay nói:
- Không có gì, không có gì. Mặc dù mỗi lần ta đều xung phong đi trước, mặc dù trận chiến then chốt đó cũng là do ta một tay giành được. Nhưng không sao cả, có công lao thì phải tranh sao? Làm người, phải độ lượng một chút, chỉ có không tranh giành, thiên hạ mới không thể tranh giành với mình!
- Ngươi xem, ta không phải vẫn ổn định làm thần sứ dự bị sao, có vấn đề gì không? Nhìn xa trông rộng một chút, đừng giống như một số người, một số người...
Chưa kịp thổi xong, Thang Cát đã thấy Trương Mạc đi tới.
Vội vàng chắp tay nói:
- Được rồi, hôm nay nói chuyện đến đây thôi. Lần sau nói tiếp, giải tán, giải tán!

Bước nhanh đến bên Trương Mạc, Thang Cát nói:
- Tông chủ, chê cười, chê cười!

Trương Mạc nói:
- Ta thấy ngươi mới là cười nịnh bợ. Ngươi khoác lác như vậy, sau này trâu cái không dám đi qua trước mặt ngươi, sợ ngươi thổi nổ nó mất.

Thang Cát nói:
- Khoa trương một chút xíu thôi, chỉ một chút thôi.

Trương Mạc cũng lười để ý đến những điều này, trực tiếp hỏi:
- Về vị chủ sự Linh quan đó, ngươi biết bao nhiêu?
Thang Cát trợn mắt nói:
- Tông chủ, ngươi hỏi cái này làm gì.
- Chết tiệt, Tông chủ, ngươi không định có ý đồ gì với Linh quan đại nhân chứ? Ngài ấy đã già rồi.
- Ngươi có thể suy nghĩ những điều lành mạnh hơn không. Ta thấy có chút không ổn, rất nghi ngờ mình có bị người khác lợi dụng không.
- Lợi dụng như vũ khí? Lợi dụng cái ‘thương’ gì à?

- Thương đầu gỗ, trong đầu ngươi ngoài màu vàng thì chỉ có phân thôi.

- Tông chủ, sao ngươi lại nghĩ như vậy?
- Ngươi cứ nói cho ta biết, có khả năng không?
Trương Mạc cau mày.
Thang Cát suy nghĩ một chút, lẩm bẩm nói:
- Thực sự có khả năng. Nếu lần này người được định sẵn là Ngô Thành thì chắc chắn Linh quan đại nhân sẽ không vui.
- Tại sao?

Trương Mạc hỏi lại.
Thang Cát nói:
- Ngô Thành kia là đệ tử của Khí Quân đại nhân. Cũng chính là người của Khí Quân phái. Khí Quân phái vốn đã mạnh, nghe nói rất nhiều Thần sứ đều do Khí Quân đại nhân nâng đỡ lên.
- Mão Nhật thần sứ trước đây cũng vậy. Linh quan đại nhân và Khí Quân đại nhân được cho là có mối thù cũ, chắc chắn ngài ấy không muốn thấy Khí Quân đại nhân tiếp tục tăng cường lực lượng.
Trương Mạc ồ một tiếng, thì ra là vậy.
Vậy thì nói thông rồi.
Hắn viết thế nào cũng được, Linh quan đại nhân sẽ lấy bài viết của hắn ra để làm trò. Mục đích là để kìm hãm Ngô Thành!
Ừm, nếu đã như vậy thì... Vậy bổn Tông chủ phải mau chóng chạy thôi!
Sao lại bị cuốn vào cuộc đấu tranh của hai chủ sự chứ. Điều này giống như bị hai cái mông to kẹp lại, không có gì bất ngờ, chắc chắn là chết.
Sắc mặt Trương Mạc đột ngột thay đổi, hắn không muốn chơi trò thứ hai nữa. Bây giờ hắn chỉ muốn về nhà!
Ùng!
Đang nghĩ, bầu trời đột nhiên phát ra tiếng ù ù.
Tiếp theo, lớp màn chắn ánh sáng ban đầu đột nhiên mở ra một cánh cửa.
Trương Mạc lập tức cảm thấy phấn khích, đây là muốn thả họ ra ngoài.
Quá tuyệt!
Bổn Tông chủ sẽ ‘một đi không trở lại’.
Nhưng chưa đợi Trương Mạc bước ra, một bóng người từ cổng bay xuống đất.
Tóc bạc phơ, râu tóc bạc trắng, mày kiếm mắt sáng, cơ bắp đầy mình.
Trên người có một luồng khí tức nồng nặc, chưa đến gần đã khiến người ta cảm thấy ngạt thở.
Như thể bốn phương tám hướng đều bị hút sạch.
Thấy người này, những Thần sứ dự bị xung quanh đều cúi đầu hành lễ.
- Gặp Khí Quân đại nhân!
Trương Mạc hơi nheo mắt, vừa nói chuyện thì người đã đến rồi?
Đây là một trong bốn chủ sự, Khí Quân?
- Hành lễ đi, Tông chủ, ngươi đứng đó làm gì!

Thang Cát bên cạnh kéo áo Trương Mạc.
Trương Mạc lúc này mới phản ứng lại, nhưng chưa đợi hắn có phản ứng gì thì Khí Quân đã đi xa, hoàn toàn không nhìn hắn một cái.
Trương Mạc nhìn bóng lưng của đối phương, khẽ hỏi:
- Hắn tu vi thế nào? Trông có vẻ rất khí thế.

Thang Cát trợn mắt nói:
- Cái này còn phải hỏi, tất nhiên là Hư Cảnh!
- Thật Hư à?
Trương Mạc lại hỏi.
Thang Cát nói:
- Nhất định phải Hư thật rồi! Hết chương 741.



Bạn cần đăng nhập để bình luận