Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 1076. Xé rách (1)



Chương 1076. Xé rách (1)




Thần linh ư?
Thực ra bổn tông chủ cũng là thần.
Bởi vì mỗi người đều là thần linh của chính mình!
—— Trích từ Chương 6888, Nhật ký của ta - Thiên Địa Vô Thượng Thánh Ma, Trương Ma Thần.

Tiếp theo lại là một luồng ánh sáng trắng bệch, suýt nữa làm Trương Mạc bị mù mắt.
Vội vàng cúi đầu, sau đó Trương Mạc nghe thấy tiếng Long Quân than khóc, còn có tiếng kêu la của nhiều người khác.
Chuyện gì vậy!
Long Quân có nhiều phân thân không?
Mãi đến khi ánh sáng dần tan đi, Trương Mạc đám người mới đột nhiên phát hiện Long Quân đã biến mất, chỉ còn lại một luồng ánh sáng năm màu đang trôi nổi giữa không trung.
Đây là chết rồi sao?
Thượng chủ lợi hại thật!
Nhìn sang bên cạnh, đám yêu thú xung quanh cũng nằm la liệt một chỗ, từng con lật đật, ngược lại đám tu sĩ Nhân tộc thì không sao.
Chuyện gì vậy?
Đòn sát thủ chuyên dùng để đối phó với yêu thú?
Thượng chủ càng lợi hại hơn!
Trương Mạc vẫn đang khen ngợi, thì cột sáng đột nhiên nổ tung.
Thượng chủ liên tục lùi lại, áo quần bốc cháy, đi đến bên cạnh hắn.
Nhìn về phía trước, trên đầu Nhân hoàng cũng có ngọn lửa, nhưng hắn dùng tay quệt một cái là nó biến mất ngay.
- Ngươi lại mạnh hơn rồi!
Thượng chủ vô cùng nghiêm trọng.
Lần trước hắn giao thủ với Nhân hoàng, vẫn có thể áp chế Nhân hoàng đôi chút.
Bây giờ hắn đã dùng hết mọi thủ đoạn, nhưng lại cảm thấy mình vẫn yếu thế.
Xem ra nếu không dùng đến vài chiêu đó, thì hôm nay hắn thực sự có khả năng sẽ thua.
Nhân hoàng bình tĩnh nói:
- Lão già, nếu ngươi không dùng lực lượng thần linh nữa thì hôm nay ngươi phải chết ở đây.
Thượng chủ lớn tiếng nói:
- Ta vẫn không hiểu, tại sao ngươi lại ngăn cản ta thành thần. Ta thành thần linh, sẽ vì hàng tỷ người dân trên thế giới mà cống hiến, Nhân tộc cũng sẽ tiếp tục tiến lên, có gì không ổn!

Nhân hoàng lớn tiếng nói:
- Ngươi dùng lực lượng của người khác để thành thần, ngươi sẽ trở thành người khác. Lão già, chính ngươi cũng hiểu rõ trong lòng. Lực lượng của thần linh đã bắt đầu làm ô uế tâm trí ngươi, nó đang dụ dỗ ngươi từ bỏ thân phận con người, trở thành nô lệ của nó! Ngươi đã thành thần, không những không cống hiến cho Nhân tộc, mà còn đứng ở phía đối lập với Nhân tộc, hoàn thành cuộc tàn sát mà thần linh muốn thực hiện đối với Nhân tộc lúc ban đầu. Nhân tộc chỉ có thể dựa vào lực lượng của chính mình để thành thần, mới thực sự là thần của Nhân tộc!

Thượng chủ nghiêm giọng nói:
- Đó là đạo của ngươi, không phải đạo của thiên hạ.
Nhân hoàng giận dữ quát:
- Đạo của ta, chính là đạo trời!

Thượng chủ hít một hơi thật sâu, sau đó ném cây gậy trong tay xuống, hướng về phía Trương Mạc nói:
- Mang Hoàng Kim thụ ra đây.

Trương Mạc nghe vậy lại lùi lại một bước nói:
- Làm gì vậy? Thượng chủ, nếu không nói được thì thôi. Không cần phải đấu khẩu như vậy đâu!

- Giao ra đây!
Thượng chủ lại quát lên một tiếng.
Lần này, giọng nói có phần bực tức.
Nhưng Trương Mạc vẫn tiếp tục lùi lại cùng Tiểu Hoàng.
Nụ cười giả tạo vẫn treo trên khuôn mặt, hắn không thể thực sự giao nộp Tiểu Hoàng.
Kể cả ngươi là Thượng chủ!
- Thượng chủ, nó vẫn an toàn hơn khi ở trong tay ta.
Tránh bị Nhân hoàng cướp mất. Ngươi nói đúng chứ, Nhân hoàng!
Trương Mạc còn muốn chuyển hướng sự chú ý. Nhưng rồi hắn phát hiện Nhân hoàng cũng cười tươi nhìn mình.
Tên cơ bắp chết tiệt kia muốn làm gì?
Nụ cười của ngươi hơi biến thái đấy!
Thấy Trương Lão Bát lúc này vẫn dám cải lệnh mình, không chịu giao nộp Hoàng Kim thụ, cơn thịnh nộ trong mắt Thượng chủ càng dâng cao.
- Định!
Không thèm đôi co với Trương Mạc nữa.
Một chữ ‘Định” của Thượng chủ khiến Trương Mạc đứng ngay tại chỗ.
Giơ tay lên, Thượng chủ định để Tiểu Hoàng bay đi.
- Cha ơi!
Tiểu Hoàng kinh hãi kêu to.
Trương Mạc lập tức tung đòn tuyệt chiêu.
- Cởi giáp!
Một cơn gió mạnh thổi qua, phá tan chữ ‘Định” của Thượng chủ.
Trương Mạc có thể nhìn rõ, dưới cơn gió cởi giáp, lớp giáp vô hình đè nặng lên người hắn đã bị phá vỡ.
Tiếp đó, Trương Mạc túm lấy Tiểu Hoàng.
Đại tuyệt chiêu hiện ra, bất động như sơn!
Cơn gió Giải giáp thổi đến trước mặt Thượng chủ, lập tức Thượng chủ cũng lộ ra ‘bản ngã thật” của mình.
Nhân hoàng đứng bên cạnh suýt bật cười thành tiếng.
Vốn dĩ hắn không muốn tiến lên ngăn cản, lúc này càng thích thú đứng xem.
Cái trò vui này không thường có.
Thượng chủ nào từng chịu nhục như thế này, khuôn mặt già nua lập tức đỏ bừng.
- Trương Lão Bát, buông tay!
Thượng chủ quát lớn.
Trương Mạc không trả lời hắn, chỉ nắm chặt Tiểu Hoàng.
Thượng chủ tức giận tung ra một luồng ánh sáng vỡ vụn.
Ngay lập tức, Trương Mạc cảm thấy vô cùng đau đớn.
Làn da trên người nứt toác từng mảng, máu rỉ ra, trông rất khủng khiếp.
Nhưng dù vậy, Trương Mạc vẫn không giải trừ Bất động như sơn.
- Cha ơi!
Tiểu Hoàng đau đớn kêu lên.
Trương Mạc há miệng định nói gì thì đúng lúc này, thân thể Tiểu Hoàng đột nhiên nứt ra.
Ngay sau đó, chỉ nghe thấy một tiếng rắc.
Tiểu Hoàng bị chẻ làm đôi, nửa thân trên bay thẳng vào tay Thượng chủ.
- Không!
Trương Mạc phát ra tiếng rống đau đớn, nhưng không thể hét lên, đầu óc trống rỗng.
Thượng chủ cầm nửa thân thể của Tiểu Hoàng, lòng bàn tay sáng lên ánh sáng trắng. Hết chương 1076.



Bạn cần đăng nhập để bình luận