Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 219. Các vị ma đầu (2)



Chương 219. Các vị ma đầu (2)





Thậm chí trên tóc đều treo đầy các loại đồ trang sức, để mắt xem xét, đó là cây phát tài.

Đi một bước một tiếng vang, dao động một cái một mảnh.

Nữ tử mang theo tiếng cười như chuông bạc, đẩy ra đám người đi đến. Một chút liền tập trung vào Trương Mạc.

Mà lúc này Trương Mạc liền cảm giác mình giống như con cóc bị Độc Xà tiếp cận, nhịn không được toàn thân co rụt lại.

Khá lắm, cô gái này, con mắt giống như cùng rắn, có độc.

Vị cuối cùng, lão giả thân thể còng xuống, gầy yếu thấp bé, toàn thân bọc lấy một khối vải bố thối nát. Một hàm răng thiếu hơn phân nửa, cười ha hả.

- Vất vả, vất vả, mấy vị tông chủ đều tốt chứ!

Lão gia hỏa chào hỏi, gặp ai đều híp mắt cười.

Trương Mạc có thể nhìn thấy bên hông hắn treo một chuỗi đầu lâu, còn có phía sau lão gia hỏa giống như có vô số đôi mắt màu xanh lục.

Ai u, là quỷ hỏa sao?

Đừng tưởng Trương Mạc không có kiến thức, Trương tông chủ chúng ta rất quen thuộc quỷ hỏa.

Quỷ hỏa trên người lão gia hỏa này đơn giản không là nhiều bình thường. Dẫn tới Trương Mạc không khỏi suy nghĩ, có thể hợp tác với người này.

Nói không chừng, về sau là nhà cung cấp hàng ổn định.

Mấy người đi vào đại đường, giống như Trương Mạc, mang theo cấp dưới, nhao nhao đều đứng ở sau lưng.

Trong lúc nhất thời, tụ sự đại đường lớn như vậy còn lộ ra có chút chen lấn.

Đưa nhìn nhìn một luọt, Hùng tông chủ, Diệu tông chủ mang người đều không thể ít hơn nếu so với Trương Mạc. Mọi người liếc nhau, trong lòng đều hiểu rõ.

Ha ha, mọi người nghĩ đều là giống nhau.

Đều mang theo ý nghĩ ăn luôn Nguyệt Ma mà đến.

Quá âm hiểm, quá hèn hạ!

Những người các ngươi tại sao có thể vô sỉ giống như ta thế chứ?

Trương Mạc ở trong lòng biểu thị khinh bỉ đối với hai vị này.

Mà hai vị này nhìn Trương Mạc, ý nghĩ cũng đều không khác mấy.

Nhìn, Trương đại ma đầu cũng sợ chết như thế, mang theo nhiều người như vậy đến.

Rất tốt, có Trương đại ma đầu chắn ở phía trước, Nguyệt Ma dù cho là bị ăn đến nghèo, muốn trách tội, cũng phải trước bắt đầu từ Trương đại ma đầu.

Hoàn mỹ!

Cái này kêu là, nỗi khổ của người nổi tiếng.

Đám người ngồi xuống, bên trái bàn tròn, tiểu cô nương, Diệu tông chủ. Bên phải bàn tròn, Lục Quỷ Vương, Hùng tông chủ.

Hiển nhiên, thủ tọa ở đối diện Trương Mạc hẳn là lưu cho Nguyệt Ma.

Chỉ là hiện tại, Nguyệt Ma này đâu?

Nếu hắn không muốn mời ăn cơm, hừ hừ...

Vậy ta liền đi về trước.

- Đều đến đông đủ rồi chứ!

Tiểu cô nương lúc này lại đột nhiên lên tiếng, đứng trên ghế, ánh mắt đảo qua những người khác.

Trong nháy mắt nhìn thấy tiểu cô nương, bất kể là Hùng tông chủ, Diệu tông chủ, hay là Lục Quỷ Vương, đều là hô hấp trì trệ.

Giống như nhìn thấy nhân vật gì đó rất không tầm thường.

Bọn hắn vừa rồi nhìn Trương Mạc đều không phải là biểu tình này.

Tình huống như thế nào?

Trương Mạc có chút không hiểu rõ, chẳng lẽ bọn hắn cũng còn quen biết sao?

Muốn cô lập bổn tông chủ?

Mẹ nó, nên tranh thủ thời gian rút lui thôi.

Hùng tông chủ nhìn tiểu cô nương chậm rãi nói:

- Vị này là Huyết Nguyệt Huyễn Ma của Vân Trung quận, Trần Tiểu Tiểu cô nương ư?

Trần Tiểu Tiểu gật đầu nói:

- Đúng thế, thế mà còn có người nhớ kỹ tên của bản cô nương.

Diệu tông chủ tiếp lời nói:

- Trần cô nương lấy sức một mình, giết cho toàn bộ chính đạo Vân Trung quận tơi bời, Quỷ Hồ sói tru, uy danh như thế, đã truyền khắp sáu quận Giang Nam.

Lục Quỷ Vương cũng cười hắc hắc nói:

- Lão hủ cũng hơi có nghe thấy, Trần cô nương lợi hại.

Mấy người nhìn Trần Tiểu Tiểu, mặc dù trên mặt đầy ý cười, ánh mắt lại đều lộ ra vẻ cảnh giác.

Chỉ có Trương Mạc một mặt mộng, sao hắn lại cho tới bây giờ chưa nghe nói qua.

Nhẹ giọng, Trương Mạc hỏi thăm Dương Sở nói:

- Nàng rất nổi danh sao? Ta làm sao chưa từng nghe qua.

Dương Sở nhẹ giọng trả lời:

- Tông chủ, ngài mỗi ngày chỉ nhìn Chính đạo báo cùng Thánh đạo báo, giang hồ truyền văn những thứ này, ngài không có hứng thú, tự nhiên cũng không biết.

Trương Mạc cau mày nói:

- A, thế chính là không có ở trên báo chí đúng không. Khó trách ta không biết!

Trương Mạc biểu thị ra đã hiểu.

Nhưng thật ra lời hắn nói đã bị tất cả mọi người ngồi ở đây nghe thấy.

Chỉ một thoáng, khuôn mặt nhỏ tái nhợt của Trần Tiểu Tiểu đều có chút đỏ lên.

Trương đại ma đầu này thế mà đang cười nhạo ta, hắn trào phúng bản cô nương không có được nhắc trên báo chí!

Sắc mặt mấy vị khác cũng hơi có chút khó coi.

Trương đại ma đầu khá lắm, thế mà dùng loại phương thức này xem thường bọn hắn.

Chỉ có ngươi là được người ta đăng lên báo thôi a.

Hùng tông chủ nhịn không được muốn lên tiếng, nhưng thuộc hạ bên cạnh hắn thì lập tức đè hắn xuống, đồng thời xoay chuyển ánh mắt, ra hiệu Hùng tông chủ nhìn về phía Trần Tiểu Tiểu.

Hùng tông chủ lập tức liền hiểu, lúc này, làm gì cần mình ra mặt đây.

Trần Tiểu Tiểu trước mặt này có tiếng nóng tính, giết người không chớp mắt kia.

Trương đại ma đầu mở miệng trào phúng như thế, nàng khẳng định sẽ nổi giận.

Lục Quỷ Vương, Diệu tông chủ đều có ý nghĩ giống nhau.

Trương đại ma đầu ngươi nói năng lỗ mãng như thế, vậy cũng đừng trách người ta đánh mặt ngươi.

Ha ha, Huyết Nguyệt Huyễn Ma Trần Tiểu Tiểu, ngươi bị người ta trào phúng như thế, còn có thể không nổi bão?

Lên đi, đánh Trương đại ma đầu này!

Mọi người vô hạn chờ đợi, kết quả, ách, Huyễn Ma Trần Tiểu Tiểu thế mà thật không nổi bão.

Nàng trừng mắt nhìn Trương đại ma đầu một hồi lâu, cũng không dám động thủ.

Không có cách, nàng không phải không thử qua.

Cũng chính là chạy nhanh, nếu không thỏ thỏ của nàng đều sẽ bị Trương đại ma đầu ăn mất.

Thế thì làm sao dám bão nổi, chỉ có thể là hừ hừ vài tiếng, lại ngồi trở xuống.

Hết chương 219.



Bạn cần đăng nhập để bình luận