Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 430. Phách lối một chút



Chương 430. Phách lối một chút





Ngoài cám dỗ.

Bản tông chủ đều có thể chống đỡ.

—— Trích từ Chương 1561, 《 Nhật ký của ta 》 - Thiên Địa Vô Thượng Thánh Ma, Trương Ma Thần.

Vân Phiến công tử rời đi.

Trong đại sảnh chỉ còn lại thánh nữ và Nạp Lan Nhược.

Thở dài một tiếng, thánh nữ từ từ ngồi xuống, thân hình như thể già đi mấy chục tuổi trong nháy mắt.

- Sư muội, cái vị trí môn chủ này, thật không dễ ngồi chút nào!

Thánh nữ cười khổ.

Nạp Lan Nhược đáp:

- Sư tỷ vất vả rồi. Không còn cách nào khác, bây giờ người phải đối đầu đều là những cao thủ hàng đầu thiên hạ. Mỗi người đều xảo quyệt đa biến, quỷ kế đa đoan, đa trí như yêu. Suy nghĩ bây giờ tên Trương đại ma đầu kia, chắc cũng không ngủ được, cũng đang từng chút phân tích, từng bước mưu tính. Đây chính là đấu pháp.

- Đó là chắc chắn rồi. Dù sao ta cũng không dễ đối phó như vậy!

Thánh nữ hơi ngồi thẳng người, sau đó mỉm cười hỏi:

- Thế nào, hôm nay có lén nhìn tên Trương đại ma đầu kia không.

Nạp Lan Nhược gật đầu nói:

- Có nhìn. Không ngờ tên Trương đại ma đầu nổi tiếng thiên hạ lại có ngoại hình khá ổn, khuôn mặt cũng được, chỉ hơi tròn một chút.

Thánh nữ nói:

- Ăn thịt người nhiều quá, mỡ người đầy người. Thôi, ta không nói những điều ghê tởm này nữa, ngươi tiếp tục đi.

Nạp Lan Nhược nói:

- Tu vi cao thâm, dù sao ta cũng không thể nhìn ra được hắn ở trình độ nào. Bây giờ thể hiện ra chút tu vi Võ cảnh, còn có biểu hiện toàn là sơ hở, chắc chắn đều là bẫy. Hơn nữa còn làm rất tự nhiên, quả nhiên là ma đầu trong số ma đầu. Nhất cử khẽ động, đều là ngụy trang.

Thánh nữ nghe vậy, gật đầu đáp:

- Còn nữa, ngươi có để ý không? Người này tuy lời nói và cử chỉ đều thô tục không chịu nổi, nhưng lại lộ ra một khí phách ngạo nghễ từ trong xương cốt. Ta tự nhận mình cũng thuộc hàng nhan sắc đỉnh phong, thế mà hắn ta chưa từng có hành động hay ánh mắt nào chiếm tiện nghi của ta. Ta đoán có lẽ mọi người đều nhìn nhầm hắn rồi, hắn không nhất thiết phải bị sắc đẹp mê hoặc.

Nạp Lan Nhược cười nhẹ:

- Sư tỷ. Điểm này ngươi cứ yên tâm, chỉ cần ta ra tay, nhất định sẽ mê hoặc chết hắn.

Thánh nữ ngẩng đầu nhìn Nạp Lan Nhược, đột nhiên cười nói:

- Là sư tỷ hồ đồ rồi. Sư muội, ngươi chính là một trong mười mỹ nhân hàng đầu của Hạ quốc, chỉ cần ngươi lộ diện. Cho dù hắn có là người mù, cũng phải bị mê hoặc.

Nạp Lan Nhược cau mày nói:

- Ta đã gần mười năm không lộ diện rồi. Trước kia ta còn tưởng rằng ngày ta lộ diện chính là ngày ta gả cho tình lang trong mộng.

Sắc mặt Thánh nữ lập tức tối sầm, thở dài nói: - Sư muội, đừng nói những lời đau lòng này nữa.

Nạp Lan Nhược quay đầu, lau nước mắt nơi khóe mắt, nói:

- Được rồi, không nói nữa. Sư tỷ định cho ta khi nào ra mắt?

Thánh nữ đáp:

- Tất nhiên là càng sớm càng tốt. Chuyện xảy ra đêm nay, Vân Phiến nói không sai, có chút kỳ lạ. Nhưng ta lại có quan điểm khác với Vân Phiến, ta cho rằng là…

Nói đến chỗ then chốt, Thánh nữ dừng lại một chút, trong mắt không ngừng lóe lên hàn quang.

Một lát sau, Thánh nữ đổi chủ đề:

- Ngày mai, ta sẽ cùng Trương đại ma đầu đến triều đình, tuyên bố với thiên hạ rằng liên minh đã thành, phản công bắt đầu. Sau đó chúng ta sẽ tiến đến Vệ thành để mở chiến. Có lẽ phải mất khoảng ba đến năm ngày để tập hợp nhân lực. Vậy thì, ngày mai lên triều đình đi. Ta sẽ giới thiệu ngươi với mọi người, sau đó định hôn ước. Còn ngươi, mấy ngày nay cứ đi theo Trương đại ma đầu, tranh thủ trước khi chúng ta đến Vệ thành, đoạt lấy đại đạo trên người hắn. Nếu không thì phải đợi đến khi chúng ta khải hoàn trở về.

- Rõ! Ta sẽ mê hoặc chết hắn, sư tỷ!

Trong mắt Nạp Lan Nhược cũng bắt đầu có sự kiên định.

Đã không thể lựa chọn số phận, vậy thì hãy làm tốt nó, làm cho hoàn hảo, làm cho không có một chút khuyết điểm.

Trương đại ma đầu, ngươi chờ đó cho ta!

Hôm sau trời sáng.

Trương Mạc dậy sớm.

Không phải vì hắn muốn dậy sớm, chỉ vì hai tên khốn bên ngoài, vừa sáng trời đã bắt đầu gõ cửa, ồn ào quá.

- Làm gì, làm gì? Đòi mạng à! Sớm muộn gì bổn tông chủ cũng sẽ đưa hai người đi đào mỏ, để các ngươi gõ, ngày nào cũng gõ!

Trương đại tông chủ đang trong cơn tức giận mở cửa, sau đó nhìn thấy lão cẩu và Dương Sở đang nịnh nọt.

- Tông chủ, hôm nay phải vào cung rồi!

- Tông chủ, thánh chỉ của hoàng đế đã đến, thái giám chết tiệt đang đợi ở bên ngoài. Ôi chao, không nói người, trừng mắt làm gì.

Trương Mạc nhận lấy thánh chỉ từ tay Dương Sở, liếc mắt một cái rồi nói:

- Chữ của tên hoàng đế béo chết tiệt này cũng chẳng ra gì, không bằng bổn tông chủ. Giấy này thì không tệ, sờ vào thấy mềm mại, không làm đau mông.

Tên thái giám đứng bên cạnh Dương Sở mặt đầy vẻ xấu hổ, môi run rẩy, dường như rất muốn mắng Trương Mạc một câu ‘Thật quá đáng’.

Thật không ngờ lại suy nghĩ chuyện lấy thánh chỉ để lau mông, ngươi không muốn cái mông của mình nữa sao, nhất định phải chặt ra thành từng khúc.

Mông cả chín họ đều phải bị chém hết.

Hết chương 430.



Bạn cần đăng nhập để bình luận