Trẫm

Chương 1086

Bất luận thế nào, loạt chiến tranh này đã khiến Tây Ban Nha, Hà Lan, Anh Quốc đều bị tổn thương nguyên khí nặng nề.
Tại Ấn Độ, người Hà Lan đối mặt với Trung Quốc không dám tỏ thái độ gì, thậm chí đối mặt Tấn Vương cũng phải ăn nói khép nép. Bọn họ sợ chỉ cần sơ ý một chút, Trung Quốc lại đột nhiên khai chiến, chiếm mất thuộc địa của Hà Lan tại Tích Lan. Trung Quốc biết được tình hình châu Âu, liền thừa cơ yêu cầu lợi ích thương nghiệp, thu được đặc quyền thương nghiệp tại Ấn Độ và Tích Lan ngang với Hà Lan.
Tại châu Mỹ, sự thống trị của vương thất Tây Ban Nha hoàn toàn mất kiểm soát, Đội thuyền buôn Trung Quốc nghênh ngang đi qua, hoạt động buôn lậu hoàn toàn công khai. Đồng thời còn đùa giả làm thật, hải quân Lã Tống chạy tới đảo Túc Vụ dạo một vòng, còn tiện thể bắn vài phát pháo làm lễ gặp mặt. Tổng đốc Mạt Lai Phúc ở Mặc Tây Ca xa xôi bị dọa đến mức phải giảm thuế suất đánh vào thương thuyền Trung Quốc, lợi nhuận của Tứ Hải Thương Xã của Lý Thuyên tăng vọt 5%.
Tây Ban Nha và Hà Lan hoàn toàn suy bại, Anh Quốc đang liếm láp vết thương, Pháp Quốc nhảy lên trở thành bá chủ châu Âu. Trung Quốc chẳng làm gì cả, lại có thể kiếm thêm được khoản tiền nho nhỏ, chỉ hận không thể các nước châu Âu lại đánh thêm mấy trận.
Về phần Ấn Độ, hoàng đế Mạc Ngọa Nhi và hoàng đế Mạnh Gia Lạp, hai huynh đệ này, vô cùng hiếu chiến và điên cuồng khuếch trương, cuối cùng cả hai đều phải gánh chịu hậu quả tai hại. Trong nước bọn họ khởi nghĩa liên tiếp nổ ra, quanh năm suốt tháng chẳng làm được gì, đều bận rộn mang binh đi dẹp loạn. Đặc biệt là khu vực A Phú Hãn, các bộ tù trưởng cùng Mạc Ngọa Nhi đánh du kích trong núi, đánh cho Mạc Ngọa Nhi phải từ bỏ quyền thống trị đối với A Phú Hãn. Sau đó, A Phú Hãn bùng phát nội chiến giữa các tù trưởng, những tù trưởng kia đều muốn tự mình làm quốc vương.
Sau khi đánh mất lãnh thổ A Phú Hãn, hoàng đế Mạc Ngọa Nhi Áo Lãng Tắc Bố càng nghĩ càng giận, thế là toàn lực tiến đánh vương quốc Qua Nhĩ Khổng Đạt ở phía nam. Hai bên giao tranh có đến có về, quân khởi nghĩa trong lãnh thổ hai bên cũng đánh nhau có đến có về với quân đội chính phủ. Vương quốc Qua Nhĩ Khổng Đạt vì thu kinh phí chiến tranh, tăng cường bóc lột tín đồ Ấn Độ Giáo, lần lượt có ba vùng đất mà các vương công bang hội Ấn Độ Giáo tuyên bố độc lập. Trong đó một vùng đất, nối liền với Tấn Quốc, lại lựa chọn hiệu trung với Tấn Vương, để chống cự cuộc phản công của Tô Đan Qua Nhĩ Khổng Đạt.
Còn Vương quốc A Mạn ở bán đảo Ả Rập thì mở ra hình thức khuếch trương nhanh chóng, từ Vịnh Á Đinh đến Khẳng Ni Á, tất cả đều thành lãnh thổ của A Mạn, người Bồ Đào Nha bị đánh cho chạy trối chết.
Hoàng đế anh minh của Ba Tư băng hà, con trai kế vị nghiện rượu thành tính, cả ngày ru rú trong cung uống rượu, đại quyền của Đế quốc Ba Tư rơi vào tay thái giám. Biên giới Ba Tư không ngừng bị các bộ lạc Trung Á xâm lấn, dần dần mất lãnh thổ.
Đế quốc Áo Tư Mạn kết thúc thời đại Nữ Vương, lão thần hơn 80 tuổi chủ trì đại cục, khôi phục quyền lực trung ương và sức chiến đấu của quân đội, lại một lần nữa điên cuồng khuếch trương ra các khu vực xung quanh. Đặc biệt là lãnh thổ hải ngoại của Uy Ni Tư, từng bước bị Áo Tư Mạn chiếm lĩnh, Đế quốc Áo Tư Mạn đang lên kế hoạch tiến đánh Áo Địa Lợi.
Nga La Tư và Áo Tư Mạn đánh nhau đầu rơi máu chảy, căn bản không còn sức để khuếch trương về hướng Tây Bá Lợi Á.
Nam Kinh, Tử Cấm Thành.
Triệu Hãn nói với Ba Doãn Khả Phu, người lần thứ hai đi sứ Trung Quốc: "Trở về nói cho hoàng đế La Sát, bảo hắn sớm từ bỏ Đốc Quân Khu Diệp Ni Tắc, bằng không chờ đợi hắn chỉ có chiến tranh không ngừng nghỉ, trẫm sẽ đánh một mạch tới sông Phục Nhĩ Gia!"
Ba Doãn Khả Phu nằm rạp trên mặt đất: "Hoàng đế bệ hạ vĩ đại, nếu như Trung Quốc yêu cầu khu vực hồ Bối Gia Nhĩ, ta sẽ về Mạc Tư Khoa chuyển đạt tới Sa Hoàng bệ hạ, đồng thời từ đó hòa giải thúc đẩy đàm phán ngừng chiến. Nhưng bảo Nga La Tư từ bỏ lưu vực sông Diệp Ni Tắc, đó là không thể nào, người Nga nhất định sẽ huyết chiến đến cùng!"
"Hồ Bối Gia Nhĩ?" Triệu Hãn cười lạnh nói, "Nơi đó đã là Bắc Hải của Trung Quốc, phía tây không xa có cái Áo Tân Tư Khắc, chỉ có chiếm lĩnh nơi đó, Trung Quốc mới tính là hoàn toàn khống chế Bắc Hải. Tính toán thời gian, Bắc Hải Đô Hộ Phủ cũng đã xuất binh, có khả năng lúc ngươi trở về, Áo Tân Tư Khắc đã được đổi lại tên Trung Quốc rồi. Chiếm được Áo Tân Tư Khắc, tiếp theo là Thượng Lặc Tư Khắc, Ô Tư Quý Khố Đặc, những cái tên này đều quá khó đọc, sau này tốt nhất nên đổi thành tên Trung Quốc."
Ba Doãn Khả Phu nằm rạp trên mặt đất, sắc mặt gần như tuyệt vọng.
Người Áo Tư Mạn đáng chết, cũng điên cuồng khuếch trương như chó điên, kéo toàn bộ binh lực Nga Quốc ra biên giới, căn bản không có khả năng điều đi tác chiến ở khu vực Diệp Ni Tắc. Áo Tư Mạn là chó dại, Trung Quốc cũng là chó dại, Nga La Tư phải đồng thời đối mặt hai con chó dại.
Triệu Hãn cười nói: "Trẫm đã điều động sứ giả tiến về Áo Tư Mạn viếng thăm. Nghe nói tể tướng Áo Tư Mạn là một vị lão thần gần 90 tuổi, hắn đã ngăn cơn sóng dữ, ổn định lại tình hình chính trị, thật sự khiến trẫm từ đáy lòng bội phục. Có lão thần cơ trí như vậy, trẫm nguyện ý kết minh cùng Áo Tư Mạn."
Ba Doãn Khả Phu nghe mà trợn mắt há mồm, Áo Tư Mạn cùng Trung Quốc kết minh, Nga La Tư còn có đường sống sao?
**Chương 1006 【 Lưu học sinh Sa Nga 】**
Trung Quốc chỉ có chiếm được lưu vực sông Diệp Ni Tắc, mới tính là củng cố biên phòng phương bắc. Đây là bởi vì Bắc Hải (Hồ Baikal) và sông Diệp Ni Tắc tương thông, người Ca-dắc chiếm cứ ven bờ sông Diệp Ni Tắc, tùy thời có thể ngồi thuyền chạy tới tiến công Bắc Hải. Thứ hai, sông Diệp Ni Tắc phát nguyên từ dãy núi phía bắc Đại Hồ Bồn Địa, cũng chính là vùng núi lớn phía tây bắc Mạc Bắc. Người Ca-dắc chiếm cứ nơi đó, có thể đi ngược dòng nước, chạy tới quấy rối phía tây bắc Mạc Bắc.
Mà nếu như Trung Quốc chiếm được nơi đây, thì lưu vực sông Diệp Ni Tắc, khu vực Bắc Hải, Mông Cổ Mạc Bắc tất cả đều có thể nối liền thành một mảnh.
Chúng Thiện Tự, nơi ở của phái đoàn ngoại giao.
Một đám binh sĩ Nga La Tư mặc áo khoác đỏ, đi giày màu cam, canh gác cửa trước sau phòng ngừa có người nghe lén. Sa Hoàng A-lếch-xây I rất coi trọng chuyến đi sứ Trung Quốc lần này, lại còn phái Hồng Y Xạ Kích quân tới hộ tống.
Xạ Kích quân có ba loại: hồng y, lam y, lục y. Cấp cao nhất là hồng y, thuộc vệ đội hoàng cung; cấp thấp nhất là lục y, chỉ có thể làm cảnh sát và việc phòng cháy. Tiền thân của nó là đội hỏa thương do Doãn Phàm Lôi Đế thành lập hơn một trăm năm trước. Lúc đó quân đội truyền thống của Sa Nga không hiệu quả, Doãn Phàm Lôi Đế liền chiêu mộ dân tự do từ trong giới tiểu thương nhân và nông dân để tổ kiến bộ đội hỏa thương. Mấy chục năm đầu, họ tự nhiên thuộc về lực lượng tinh nhuệ tuyệt đối, nhưng bây giờ đã diễn biến thành chế độ chung thân và thế tập.
Ngươi có thể hiểu là —— quân hộ của Nga Quốc! Mà quân số đã lên tới mấy vạn người.
Cho nên, khi A-lếch-xây I mới kế vị, quyền thần ra sức vơ vét, không những không phát tiền lương cho Xạ Kích quân, mà Xạ Kích quân còn phải nộp thuế để được tại ngũ. Một đám quân hộ, không cho tiền lương thì cũng thường thôi, nhưng bắt bọn họ nộp thuế đầu người thì thật vô lý.
Xạ Kích quân vốn chuyên dùng hỏa thương, vũ khí cũng biến thành hổ lốn: hỏa thương, rìu dài, khảm đao, mã đao, cực kỳ cá biệt còn trang bị trường thương. Xạ Kích quân vừa đến lãnh thổ Trung Quốc, hỏa thương liền bị tạm thời tịch thu, chỉ cho phép bọn họ mang theo vũ khí lạnh.
Ba Doãn Khả Phu đóng kỹ cửa phòng, trở lại trong phòng nói: "Xạ Kích quân canh gác bên ngoài, không ai có thể nghe lén."
Một thanh niên khoảng 20 tuổi lên tiếng đầu tiên: "Lưu vực sông Diệp Ni Tắc tuyệt đối không thể để mất. Việc cấp bách là xin Sa Hoàng bệ hạ ngừng chiến với Áo Tư Mạn, sau đó điều động binh sĩ đóng giữ các pháo đài ở sông Diệp Ni Tắc."
Ba Doãn Khả Phu lắc đầu: "Sông Diệp Ni Tắc quá xa, không thể đóng quân số lượng lớn, tài chính Nga La Tư không gánh nổi."
Thanh niên kia lại nói: "Có thể không tăng quân đồn trú, nhưng nhất định phải đẩy nhanh di dân. Sa Hoàng nên hủy bỏ lệnh cấm di dân, đồng thời tiếp tục lưu đày phạm nhân tới Tây Bá Lợi Á. Chỉ có làm gia tăng dân số Tây Bá Lợi Á, mới có thể ngăn chặn hiệu quả sự khuếch trương của Khế Đan, nếu không chúng ta vĩnh viễn không thể thực sự đặt chân ở phương đông."
"Ha ha, hủy bỏ lệnh cấm di dân, ngươi chán sống rồi sao?" một thanh niên quý tộc bên cạnh cười lạnh.
Những thanh niên theo đoàn đi sứ này, hoặc là xuất thân từ gia đình đại quý tộc, hoặc là học bá nhà tiểu quý tộc. Vị thanh niên lúc trước chính là học bá, tên là Ngõa Tây Lý · Ngõa Tây Lý Da Duy Kỳ · Qua Lý Sầm. Kẻ này về sau làm tình nhân của Công chúa Tác Phỉ Á, trợ giúp Tác Phỉ Á diệt tộc nhà bà ngoại của Bỉ Đắc Đại Đế, nhờ công lao được phong Công tước. Hắn hạ lệnh nghị hòa với Mãn Thanh ký kết «Điều ước Ni Bố Sở», bức ép Ba Lan thừa nhận Cơ Phụ và toàn bộ lãnh thổ phía đông sông Đệ Nhị Bá Hà thuộc về Nga Quốc, thúc đẩy châu Âu kết thành đồng minh chống Áo Tư Mạn, hai lần suất lĩnh đại quân tiến đánh Khắc Lý Mễ Á. Về phần kết cục, bị Bỉ Đắc Đại Đế lưu đày cho đến chết.
Lúc này Qua Lý Sầm vẫn là một thường dân, phụ thân làm nhân viên văn phòng tại Mạc Tư Khoa, hắn được vinh danh là thanh niên tài học bậc nhất Nga Quốc. Chẳng những tinh thông văn hóa Tây Âu, mà còn nghiên cứu khoa học tự nhiên, chủ trương hủy bỏ chế độ nông nô, thực hành tự do tôn giáo, phát triển công thương nghiệp, vân vân.
Nói thật, nếu Qua Lý Sầm không đầu quân cho Tác Phỉ Á quá sớm, rất có khả năng sẽ làm tể tướng dưới trướng Bỉ Đắc Đại Đế! Bỉ Đắc Đại Đế có thể thuận lợi cải cách, cũng là nhờ Qua Lý Sầm ra tay hạ sát, tiêu diệt cả nhà bà ngoại của Peter. Bởi vì nhà bà ngoại của Bỉ Đắc Đại Đế chính là lực cản lớn nhất đối với cải cách ở Nga Quốc.
Đối mặt sự chất vấn của thanh niên quý tộc, Qua Lý Sầm giơ nắm đấm: "Vì sao Nga La Tư lại tụt hậu? Bởi vì đại quý tộc và giáo hội chiếm quá nhiều đất đai và dân số, hơn 90% nông dân Nga La Tư đều là nông nô! Chỉ có giải phóng đất đai và nông dân, mới có thể làm lớn mạnh quốc lực Nga La Tư!"
Một thanh niên quý tộc khác nói: "Giải phóng nông nô, Nga La Tư sẽ nội loạn, Nga La Tư sẽ tan rã. Chưa đợi quốc lực lớn mạnh, Nga La Tư đã chia năm xẻ bảy rồi."
Qua Lý Sầm lấy ra một cuốn sách chữ Hán tên là «Đại Đồng Tập», đây là hắn kiếm được ở Nam Kinh: "Nga La Tư nên học tập hoàng đế Khế Đan, mặc dù không thể cướp đoạt ruộng đất của địa chủ, nhưng ít nhất phải biến nông nô thành cố nông. Còn có thể khuyến khích nông dân khai khẩn đất hoang, những vùng đất khai khẩn đó, cho phép trở thành tài sản riêng của nông dân và nộp thuế cho chính phủ. Như vậy, có thể khiến nông dân lưu động, đa số nông dân đi trồng trọt, số nông dân không có đất có thể làm công nhân và binh sĩ. Còn lệnh cấm di dân, nhất định phải hủy bỏ, nếu không Tây Bá Lợi Á sẽ vĩnh viễn thiếu binh lính!"
Giống như Tây Ban Nha cấm di dân ra hải ngoại, Nga La Tư cũng cấm di dân đến Tây Bá Lợi Á. Bởi vì một khi dỡ bỏ lệnh cấm, không biết sẽ có bao nhiêu nông nô muốn chạy trốn. Đương nhiên, chắc chắn không thể cấm triệt để. Hoàn cảnh ở bản thổ Nga La Tư càng tồi tệ, nông nô chạy trốn lại càng nhiều. Những nông nô này đầu tiên biến thành người Ca-dắc, sau đó như ong vỡ tổ đổ về Tây Bá Lợi Á, đến thời Bỉ Đắc Đại Đế chấp chính, người Nga ở Tây Bá Lợi Á sẽ đạt tới 30 vạn!
Tại tiểu viện trong Chúng Thiện Tự, cuộc tranh luận của các thanh niên Nga Quốc vẫn tiếp diễn. Đồng thời rất nhanh có kết quả, các thanh niên quý tộc đã chiến thắng trong cuộc luận chiến, chẳng qua là chiến thắng bằng thủ đoạn vật lý.
Qua Lý Sầm bị đánh cho mặt mũi bầm dập, một mình rời khỏi sân nhỏ đi dạo, không muốn ở cùng đám sâu bọ kia nữa. Hắn dần dần đi tới khu phố buôn bán sầm uất, đây là khu buôn bán phồn hoa nhất Nam Kinh, người đông như nước chảy, hàng hóa rực rỡ muôn màu, tất cả những gì trước mắt đều khiến tâm tình Qua Lý Sầm phức tạp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận