Tây Du: Người Ở Thiên Đình, 9 Giờ Tới 5 Giờ Về

Chương 993: Như Lai: hôm nay phần thống khổ dừng ở đây rồi

Chương 993: Như Lai: hôm nay phần thống khổ dừng ở đây rồi.
Quan Âm Bồ Tát trước khi đi, Phật tổ Như Lai vẫn có chút không yên lòng nói: “Chú ý động tĩnh của A Tu La tộc và Ma tộc, tùy thời báo cáo cho ta!” Phật tổ Như Lai luôn cảm thấy bọn hắn đang nổi lên một trận đại tai nạn, nhất là mí mắt phải của Phật tổ Như Lai cứ liên tục giật, mắt trái giật báo tài, mắt phải giật báo tai, Phật tổ Như Lai vẫn là vô cùng mê tín phong kiến.
Quan Âm Bồ Tát làm lễ: “Vâng!”
Phật tổ Như Lai gật gật đầu, vung tay lên, liền thấy năm viên Yêu Nguyên lóe linh quang cùng một hồ lô chứa đầy công đức thần thủy bay về phía Quan Âm Bồ Tát.
Quan Âm Bồ Tát vẻ mặt vô cùng nghi hoặc, sau đó cầm Yêu Nguyên cùng hồ lô công đức thần thủy: “Phật tổ, đây là vì sao?”
Phật tổ Như Lai thở dài: “Chuyện Tây Du, nhất định còn có tên Câu Trần kia gây rối, bây giờ Tây Thiên không rút tay ra được, ngươi nhất định phải trấn an được hắn, khi cần thiết thì phải bỏ ra chút.”
“Ai......” Phật tổ Như Lai thở dài thật sâu, trên mặt toàn là vẻ tang thương.
Hắn giải quyết được tai nạn Ngũ Trược Ác Thế, nhưng đến bây giờ cũng không biết phải đối phó Sở Hạo thế nào, cũng không thể cứ mãi để Sở Hạo dọa dẫm mãi được!
Phật tổ Như Lai đủ loại phát điên, nhưng không có cách nào, chỉ có thể dùng phương thức trốn tránh, đem toàn bộ sự tình vứt cho Quan Âm Bồ Tát.
Đợi đến khi Công Đức Trì tăng vọt lên, Phật tổ Như Lai còn tính toán bồi dưỡng cho Quan Âm Bồ Tát thêm một đợt, để nàng tiếp tục đi chịu khổ ở Tây Du, dù sao Phật tổ Như Lai là không muốn đối mặt với Sở Hạo, mặc dù có chút trốn tránh, nhưng Phật tổ Như Lai thực sự rất không muốn đối mặt.
Quan Âm Bồ Tát nhận lấy Yêu Nguyên và công đức, cung kính nói: “Vâng!”
Phật tổ Như Lai thở dài: “Được rồi, phần thống khổ hôm nay đến đây là chấm dứt được rồi, lui xuống đi.” Phật tổ Như Lai cảm thấy hôm nay đã chịu kích thích quá nhiều rồi, món khai vị chính là Kim Thiền Tử bị ma khí của Đường Tam Tạng ép buộc, món chính là A Tu La tộc cùng Ma tộc liên thủ, khí đã no đủ đầy.
Không thể ăn thêm được nữa, Phật tổ Như Lai cũng thấy Quan Âm Bồ Tát tựa hồ không còn gì muốn nói, liền nhẹ nhàng thở ra.
Nhưng mà, Quan Âm Bồ Tát nhìn Yêu Nguyên trong tay, chợt nhớ đến trước đó hình như cũng đã cho Yêu Nguyên cho Bạch Cốt Tinh rồi, Quan Âm Bồ Tát thuận miệng hỏi: “À phải rồi, trước đó Bạch Cốt Tinh lên Tây Thiên báo danh, nhưng không biết bây giờ ra sao rồi?”
Đại Lôi Âm Tự tĩnh lặng một mảnh.
Một lúc lâu, mới có một La Hán phụ trách tiếp đãi đầu đầy dấu chấm hỏi, đứng ra nói: “Bạch Cốt Tinh, Bạch Cốt Tinh nào?”
Quan Âm Bồ Tát: “......”
Náo loạn cái gì vậy? Đây là kẻ đã nhận một viên Yêu Nguyên của ta, tấn thăng làm Đại La, có được thiên phú dị dạng Bạch Cốt Tinh đấy!
Quan Âm Bồ Tát cau mày nói: “Chính là mấy hôm trước, nhận Yêu Nguyên của ta, đáp ứng đến Tây Thiên làm trâu làm ngựa Bạch Cốt Tinh đó!” “Ta còn trông cậy vào Trúc Lâm của ta để nàng ta trông coi, nàng ta dù sao cũng đã ăn Yêu Nguyên rồi, thực lực cao tới yêu quái Đại La đấy!”
Trên trận lại rơi vào tĩnh mịch một mảnh.
Vị La Hán phụ trách tiếp đón giật giật khóe miệng: “Tây Thiên chưa bao giờ thấy yêu quái nào, chớ nói chi là Bạch Cốt Tinh cảnh giới Đại La gì đó.”
“Ngược lại thì nghe nói điện chấp pháp ngày hôm đó có thêm một yêu quái Đại La thế gian tới thao túng giới hạn.”
“Đại sĩ, ngài có suy nghĩ lại chút không?”
Quan Âm Bồ Tát cứ đứng nguyên tại chỗ, như bị Ngũ Lôi Oanh Đỉnh, thật lâu sau nàng mới hiểu ra: “Chạy, nha nhận Yêu Nguyên rồi bỏ trốn!!!” “Hay là chạy đến điện chấp pháp rồi, ngọa tào, đào chân tường a!” Quan Âm Bồ Tát ôm đầu, mặt tràn đầy vẻ không dám tin và khó chịu, không ngờ rằng thật sự đã bị điện chấp pháp lừa gạt chạy mất rồi!
Phật tổ Như Lai thấy vậy, mặt mũi tràn đầy vẻ cay đắng, tiếp theo thống khổ ngẩng đầu lên, a ~ đây là sau khi ăn món tráng miệng.
Thân mến, vẫn là Quan Âm đại sĩ thân mến à!
Ba tin dữ, trước nhỏ sau lớn, nối tiếp nhau, từ món khai vị đến món chính rồi đến tráng miệng, an bài cho ta đến rõ ràng thế này.
“Tốt tốt, lui xuống đi, phần thống khổ hôm nay dừng ở đây thôi.” Phật tổ Như Lai phất tay, mệt mỏi rã rời ngồi xuống ghế.
Hắn còn nhớ khi mình từ trong Ngũ Trược Ác Thế trốn ra là định lên nghỉ ngơi một chút, hiện tại thì tốt rồi, thống khổ còn tăng gấp bội!
Đại Lôi Âm Tự ảm đạm một mảnh, nhưng đáy mắt của 3000 chư Phật lại mỗi người đều ánh lên một tia hưng phấn, bọn họ dường như đã nhìn thấy sự quật khởi của Đại Lôi Âm Tự!
Quan Âm Bồ Tát thu hết mọi vẻ mặt của chư Phật vào mắt, trong lòng không khỏi dâng lên một chút thương hại, nhưng lại nhanh chóng bị cắt đứt.
Quan Âm Bồ Tát lui ra, cũng rất nhanh mượn nhờ ảnh hưởng của Tây Thiên tại Tây Ngưu Hạ Châu, tuyên bố quyết định của Phật tổ Như Lai.
Trong vài ngày ngắn ngủi, toàn bộ Tây Ngưu Hạ Châu rơi vào một địa ngục cực kỳ điên cuồng: người dân trong nhà nghèo đến độ đói, bị quy định mỗi ngày phải đến miếu thắp hương lễ Phật, hơn nữa còn phải tự nguyện quyên góp tiền vào thùng công đức, cho dù một chút tiền cũng không quyên ra được, cũng phải bán vợ bán con, cho chùa miếu làm nô lệ, cầu xin tha thứ.
Các tăng nhân trong chùa thì vui mừng như điên, trước kia chỉ có thể đạo đức bắt cóc hoặc lấy Phật pháp ngôn ngữ uy hiếp, nhưng bây giờ có Phật pháp này bảo hộ, thì ngay cả đi ra đường cướp cũng không sao cả!
Mọi người đều phải tự nguyện đến quyên góp tiền công đức, còn phải tới thắp nhang cầu nguyện!
Nếu không tự nguyện, chính là bất kính với Phật, phỉ báng Phật pháp, bị chặt tay, cắt lưỡi, khoét mắt… không có pháp luật, tự do phát huy.
Tăng nhân chùa miếu trở thành người nắm quyền, không kiêng nể gì, càng nhiều người nguyện ý trở thành tăng nhân, lại càng có nhiều người sợ bị chèn ép.
Toàn bộ Tây Ngưu Hạ Châu rơi vào một trạng thái toàn dân sợ hãi, tất cả mọi người sống trong sợ hãi bị chèn ép.
Hơn nữa, đây vẫn chỉ là sự bắt đầu. Lúc ban đầu, vẫn chỉ là một vài khu vực bắt đầu áp dụng, số lượng người được lợi và bị chèn ép chưa có sự chênh lệch lớn, vì vậy oán khí ngập trời, nhưng vẫn còn không ít tiếng cười nói, dù sao những chuyện từng trải ở Tây Ngưu Hạ Châu còn nhiều hơn như vậy, có gì mà chưa thấy.
Nhưng, theo thời gian trôi qua, ngày càng có nhiều chuyện hiếm thấy xảy ra. Đương nhiên, sự việc này sẽ còn càng thêm lên men không kể hết….
Lại nói về bầu trời trên Bảo Tượng Quốc.
Các cường giả của Yêu Minh vừa mới ở Ba Nguyệt Động bị diệt dòng, còn bị Quan Âm Bồ Tát và Đại Nhật Như Lai đủ loại nhục nhã, dù chung quy không còn tiếp tục nữa, bị Bằng Ma Vương ngăn lại.
Nhưng những người Yêu Minh vẫn còn mang đủ loại khó chịu trong lòng, trên đường đi một mực chửi mắng.
“Đáng chết Tây Thiên, cẩu vật, khinh người quá đáng!”
“Đáng giận, nếu lúc đó Đại Nhật Như Lai không mạnh như vậy, ta nhất định sẽ cho bà đàn bà thối tha Quan Âm Bồ Tát kia biết sự lợi hại của ta!”
“Hừ, hy vọng Tây Thiên của bọn hắn có thể biết điều một chút, nhanh chóng để chúng ta đi đến thế giới toàn lưu ly, ta nhất định sẽ khiến thế giới toàn lưu ly do Yêu Minh chúng ta khống chế!”
“Quá đúng, thế giới toàn lưu ly, cũng nên do chúng ta quản lý!”
“Hy vọng chút nữa Phật Đà tiếp đãi chúng ta biết thu liễm lại, nếu không, lần này không có Đại Nhật Như Lai che chở, ta nhất định phải cho hắn biết chữ 'Chết' viết như thế nào!”
Mấy người của Yêu Minh mỗi người đều hùng hổ dọa người.
Bỗng nhiên, trước khi Yêu Minh tiến lên bầu trời, xuất hiện một đồng tử áo trắng, đó chính là Bạch Liên Đồng Tử!
Bạch Liên Đồng Tử đánh giá đám người Yêu Minh, khinh miệt buông một câu: “Lũ ẩm ướt sinh trứng hóa!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận