Tây Du: Người Ở Thiên Đình, 9 Giờ Tới 5 Giờ Về

Chương 1459 ta cùng Lục Áp quan hệ khá tốt

Chương 1459 Ta và Lục Áp quan hệ khá tốt.
Hi Hòa nhìn chằm chằm Sở Hạo, nàng bỗng nhiên ánh mắt ngưng tụ, đáy mắt tuôn ra lửa giận vô tận, “Không đúng, trên người ngươi tại sao có thể có Thái Dương Chân Hỏa đặc thù của bộ tộc Tam Túc Kim Ô?! Đến cùng là chuyện gì?!” “Đáng chết, ngươi có phải đã gϊếŧ con của ta!!!” Sở Hạo cứng đờ, xong, bại lộ…
Hi Hòa rốt cuộc cũng đã nhận ra Thái Dương Chân Hỏa trong người Sở Hạo, bất quá, đây cũng là chuyện sớm muộn. Dù sao, Sở Hạo cũng muốn từ miệng Hi Hòa hỏi ra tung tích Nghê Thường tiên tử và chuyện gì đã xảy ra với Yêu tộc sau đại chiến Vu Yêu,
Sở Hạo thấy không thể giấu giếm được, không nói hai lời, trực tiếp móc Thí Thần Thương ra, chuẩn bị đánh lén từ lâu, toàn lực oanh ra! Hi Hòa thấy Sở Hạo đột nhiên xuất thủ, thì ánh mắt lạnh lẽo, “Thí Thần Thương? Ngươi là người của Ma Tổ? Không đúng, trên người ngươi cũng không có ma khí, xem ra ngươi cũng không phải người tầm thường.” “Bất quá, dám gϊếŧ con ta, ta muốn ngươi c·hết!” Hi Hòa đối mặt Thí Thần Thương đang oanh kích tới, đột nhiên khoát tay chặn lại, thấy “Thái dương” một mực treo trên cung điện bỗng nhiên bắn tới, rơi sau lưng Hi Hòa, biến thành một cỗ kim xa sáu đầu Kim Long kéo từ sau lưng Hi Hòa xuất hiện, xông tới Thí Thần Thương.
Thí Thần Thương thuận lợi của Sở Hạo đánh vào kim xa, cũng chỉ miễn cưỡng đẩy lui kim xa, thậm chí Ma Thần hư ảnh trong Thí Thần Thương cũng không thể trấn nhiếp kim xa. Sở Hạo trong lòng kinh hãi, Hi Hòa tuyệt đối là đối thủ mạnh nhất mà Sở Hạo gặp cho đến hiện tại, đây dù sao cũng là Đế Hậu của Yêu tộc Thiên Đình Viễn Cổ, không phải loại tầm thường. Hi Hòa ngồi trên kim xa, Lục Long kéo kim xa gào thét về phía Sở Hạo, uy áp cường hoành, khiến Sở Hạo không khỏi lùi lại mấy bước. Hi Hòa vốn là thần xe của mặt trời, kim xa nàng khống chế chính là chí bảo vô thượng sinh ra từ trong mặt trời. Vào thời Hồng Hoang, ngày đón xe, giá Lục Long, Hi Hòa ngự nó, mặt trời đến tận cùng U Uyên mà mỏng, Hi Hòa đến đó mà quay về!
Sự tồn tại của Kim Xa Lục Long không phải thứ Thí Thần Thương của Sở Hạo có thể áp chế. Hi Hòa ngồi ngay ngắn trên kim xa, cao cao tại thượng tuyên bố, “Ngươi cái tên tiểu tặc ti tiện, dám gϊếŧ con ta, hôm nay ta nhất định phải gϊếŧ ngươi, báo thù cho con ta!” Lục Long gào thét, lại một lần nữa xông về phía Sở Hạo. Mà lúc này, Sở Hạo cắn răng, đáy mắt hiện lên một vẻ khẩn trương. Sở Hạo biết, lực lượng của Hi Hòa mạnh hơn mình, mà lại mạnh hơn không ít, hiện tại mình nhất định phải toàn lực ứng phó!
Đối mặt với Kim Xa Lục Long đang va chạm tới, Sở Hạo biết dùng sức mạnh phá sức mạnh, chỉ khiến bản thân rơi vào thế yếu. Lúc này, Sở Hạo tế ra Hỗn Độn Chuông cùng 36 phẩm tạo hóa Thanh Liên, hai đạo phòng ngự cường đại, ngăn trước mặt Sở Hạo, cuối cùng cũng chặn được kim xa Lục Long này. Nhưng mà, lúc này Hi Hòa nhìn Sở Hạo với ánh mắt càng thêm không hiền lành, thậm chí còn thêm một phần kinh sợ, “Hỗn Độn chuông?! Đây chẳng phải pháp bảo của Đông Hoàng sao? Sao ngươi lại lấy Hỗn Độn chuông ra?!”
Sở Hạo cứng đờ, ai u Ngọa Tào, lại bại lộ, có cảm giác ta cái thân này đều là đồ của nhà hắn đoạt được? Chẳng trách có ý tốt... Mới lạ chứ. Sở Hạo ánh mắt sáng lên, hừ lạnh một tiếng, “Hi Hòa, Yêu tộc đã vong, pháp bảo lưu lạc ở tam giới, người có đức chiếm lấy! Lục Áp bị Hình Thiên hại c·hết, ta cũng tốt bụng giúp hắn.” Đương nhiên, Sở Hạo tóm tắt nhẹ chuyện mình dùng Xạ Nhật Kim Đâu và Xạ Nhật Cung bắn gϊếŧ Lục Áp, nói cũng rất vừa vặn, Sở Hạo trước giờ vẫn luôn rất rõ ràng.
Nhưng mà, cơn giận của Hi Hòa lúc này đã lên tới đỉnh điểm, nàng nổi giận gầm lên, bộ mặt dữ tợn không gì sánh được, “Ngươi cái tên tiểu tặc đáng c·hết, gϊếŧ thái tử hoàng tộc ta, trộm chí bảo hoàng tộc ta, còn trộm vào lăng mộ hoàng tộc ta, ta muốn ngươi c·hết!” Hi Hòa gào thét một tiếng, kim xa Lục Long kia phát ra quang mang thái dương vô tận, toàn bộ kim xa bốc lên ngọn lửa vàng. Kim xa Lục Long giống như một mặt trời, lao thẳng vào Sở Hạo!
Đây chính là kim xa Lục Long chở mặt trời, một khi va chạm cũng giống như mặt trời thực sự va chạm. Năm xưa mười mặt trời phơi c·hết siêu cấp Đại Vu Khoa Phụ, thực lực Sở Hạo có lẽ không mạnh bằng siêu cấp Đại Vu… Đối mặt kim xa Lục Long lao đến, Sở Hạo chỉ có thể cắn răng một cái, bao trùm linh hồn chi lực lên trên Hỗn Độn Chuông và 36 phẩm tạo hóa Thanh Liên. Chỉ có linh hồn chi lực mới là át chủ bài thực sự của Sở Hạo, dù sao, đây là năng lực cường đại mà rất nhiều Chuẩn Thánh cao giai không có cơ hội nắm giữ.
Oanh! Kim xa Lục Long đụng vào phòng ngự của Hỗn Độn Chuông và 36 phẩm tạo hóa Thanh Liên, không thể tiến thêm nửa phần. Sở Hạo thầm mừng trong lòng, cú va chạm này của kim xa Lục Long, Sở Hạo có thể khẳng định đã vượt quá giới hạn chịu đựng của Chuẩn Thánh ngũ chuyển, đổi thành bất cứ Chuẩn Thánh ngũ chuyển nào khác cũng chỉ có c·hết. May mà linh hồn chi lực của Sở Hạo đã là giai đoạn thứ hai, có thể khống chế cường độ thấp, tuy chỉ là bao trùm thô ráp trên thiết bị phòng ngự, nhưng hiệu quả kỳ hảo, kim xa Lục Long vậy mà không cách nào đánh vỡ chút nào.
Nhưng, khi kim xa Lục Long bị cản trở, sự việc lại xảy ra chuyển biến lớn. Hi Hòa lúc này không công kích nữa, nàng trừng to mắt, vẻ mặt tinh xảo cũng lộ ra kinh hãi, “Sao có thể? Ngươi vậy mà có được sức mạnh vô thượng của bệ hạ?!” “Ngươi rốt cuộc là ai? Cường giả vô thượng Yêu tộc đều không khống chế được lực lượng này, vì sao ngươi lại có thể có được lực lượng này?! Nói!”
Sở Hạo ngây ngẩn cả người, lập tức kịp phản ứng, vẻ mặt kinh ngạc nói: “Ngươi đang nói… Linh hồn chi lực?” Hi Hòa nhìn chằm chặp Sở Hạo, “Uy lực vô thượng này, trên đời chỉ có Chí Tôn phu quân ta mới có! Người khác có thể có được chỉ là tên Tổ Vu đáng c·hết kia thôi, rốt cuộc ngươi đã làm như thế nào? Chẳng lẽ, ngươi chính là Tổ Vu đáng c·hết kia?” Sở Hạo ngẩn người, Hi Hòa lại ném cho Sở Hạo một loạt tin tức.
Linh hồn chi lực, đã xuất hiện trong trận chiến Vu Yêu? Hơn nữa, Đại Đế Tuấn, cũng chính là Đế Tuấn mới có? Hơn nữa, trong trận Vu Yêu chi chiến, Vu tộc cũng đã có uy lực này? Không đúng, Vu tộc không có nguyên thần, sao bọn họ nắm giữ được lực lượng này? Sở Hạo càng ngày càng cảm thấy kinh ngạc với những chuyện năm đó, chỉ vững vàng nói, “Tổ Vu ngươi nói là ai? Ngươi nói chỉ có Đế Tuấn và Tổ Vu kia mới có được uy lực như vậy… Chẳng lẽ điều này không phải tự nhiên mà thành sau khi tiến vào Chuẩn Thánh cao giai sao?”
Hi Hòa nhìn chằm chằm Sở Hạo, lại nghiến răng nghiến lợi nói: “Hừ, chỉ bằng mấy Thánh Nhân giấu đầu lòi đuôi kia cũng muốn có được uy lực này sao? Bọn chúng không xứng! Ngươi cũng không xứng biết nhiều như vậy!” “Đợi ta gϊếŧ ngươi, ta tự nhiên sẽ tìm được đáp án từ Nguyên Thần của ngươi!”
Hi Hòa và Sở Hạo trong lòng đều biết, thông tin của hai người không ngang nhau. Sở Hạo không biết chi tiết trận chiến Vu Yêu, cũng không biết sự tồn tại của đế mộ ngày nay, càng không biết về sự nắm giữ của Lục Thánh đối với uy lực của linh hồn chi lực. Còn Hi Hòa cũng không biết linh hồn chi lực trên người Sở Hạo tồn tại, đồng thời, nàng hoàn toàn không biết gì về hình thức hiện tại. Mà hai bên lại có huyết hải thâm thù, không thể nào trao đổi thông tin cho nhau. Chỉ có c·hết chiến!
Bạn cần đăng nhập để bình luận