Tây Du: Người Ở Thiên Đình, 9 Giờ Tới 5 Giờ Về

Chương 1522 muốn ta tru ma? Đại điện lầu hai, xuất động

Chương 1522: Muốn ta trừ ma? Đại điện lầu hai, xuất động
Khổng Tước Đại Minh Vương nhìn chằm chằm Sở Hạo, tựa hồ muốn từ trên khuôn mặt Sở Hạo nhìn ra manh mối.
Nhưng mà, Khổng Tước Đại Minh Vương lại thất vọng.
Bởi vì trên mặt Sở Hạo toàn là manh mối!
Khóe miệng Sở Hạo nhếch lên cao, thiếu chút nữa đã viết bốn chữ ‘phách lối đắc ý’ lên mặt.
Thậm chí, Khổng Tước Đại Minh Vương từ trên khuôn mặt Sở Hạo, thấy được khí chất của Bạch Liên Đồng Tử - 'giả ngạo làm khó dễ ta'?!
Chắc chắn là Sở Hạo làm, Ma tộc vực sâu có thể xâm nhập vào trong ngục Luyện Khổ, chắc chắn là Sở Hạo ngầm sắp xếp!
Hắn chính là muốn để Luyện Khổ xảy ra chuyện, hắn cũng sớm đã để mắt tới ngục Luyện Khổ!
Khổng Tước Đại Minh Vương nghiến răng nghiến lợi, "Ngục thần Sở Hạo, ngươi có biết ngươi đã làm chuyện sai lớn cỡ nào không?! Ngươi khiến tam giới lâm vào trong sự uy hiếp của Ma tộc rồi!"
"Không chỉ có Tây Ngưu Hạ Châu ta, sinh linh thiên hạ, bao gồm cả Thần Phật tam giới, tất cả đều phải đối mặt với công kích của Ma tộc, đến lúc đó, tam giới sẽ biến thành địa ngục nhân gian, ngươi thật sự muốn hủy diệt tam giới sao?!"
Sở Hạo nhưng vẫn cứ cười hề hề, nhún nhún vai nói: "Oa, ngươi hù dọa ta à? Ta đã nói rồi, không phải ta làm, chắc chắn là có hiểu lầm gì đó, khụ khụ khụ... Gác chuyện thực tế sang một bên, Luyện Ngục thất thủ, chẳng lẽ Tây Thiên các ngươi không có chút trách nhiệm nào sao?"
Khổng Tước Đại Minh Vương suýt chút nữa bị tức đến thổ huyết, bọn ta có trách nhiệm gì chứ, trách thở sao?
Sở Hạo vẫn là một mặt khinh bỉ lắc đầu, "Ta cảm thấy chắc chắn là do người của Ma tộc nhìn thấy sinh hồn trong Luyện Ngục quá thống khổ, đến cả Ma tộc tàn nhẫn cũng cảm thấy quá tàn nhẫn, cho nên bọn họ lựa chọn giáng lâm vào trong đó."
"Ừm, xem ra, Ma tộc cũng là người tốt có lòng muốn cải biến thế giới đấy."
Khổng Tước Đại Minh Vương giận dữ, "Ngục thần Sở Hạo đáng chết, ngươi ngụy biện! Tây Thiên ta cùng ngươi thế bất lưỡng lập, không đội trời chung! Chúng ta sẽ giam cầm ngươi ở đây, để ngươi vĩnh viễn trốn không thoát khỏi tử Trúc Lâm này! Ngươi cứ ở đây chờ chết đi!"
Nhưng mà, Khổng Tước Đại Minh Vương vừa dứt lời,
Đại quang minh phật đã đáp xuống bằng kim quang, cung kính bái lạy Sở Hạo, "Kính chào ngục thần tam giới Sở Hạo các hạ, ta là sứ đồ do Phật Tổ phái đến, bây giờ Ma tộc đã xuất hiện trong Luyện Ngục, khẩn cầu các hạ xuất binh, cứu vớt tam giới khỏi vòng nước lửa."
"A di đà Phật, nếu các hạ có thể bình định được Ma tộc, ân đức lớn lao như vậy, Tây Thiên ta khắc ghi trong tim, nhất định dốc hết toàn lực, đáp ứng mọi yêu cầu của các hạ."
Đại quang minh phật nói xong, lại phát hiện sắc mặt Sở Hạo cổ quái, như cười mà không phải cười, hết sức hài hước nhìn Khổng Tước Đại Minh Vương.
"Hai người các ngươi, rốt cuộc ai là người quyết định? Một người nói Tây Thiên ta không đội trời chung với ta, muốn giam cầm ta vĩnh viễn ở trong tử Trúc Lâm này, người kia lại nói dốc hết tất cả để thỏa mãn ta?"
Đại quang minh phật kinh ngạc nhìn Khổng Tước Đại Minh Vương, "Sao ngươi dám? Ngục thần các hạ chính là quý khách của Tây Thiên ta, là minh hữu chống lại Ma tộc của chúng ta mà!"
Khổng Tước Đại Minh Vương càng thêm điên cuồng, mẹ nó rốt cuộc làm cái kiểu gì vậy? Chẳng lẽ Tây Thiên không có ai đoán ra việc Ma tộc xuất hiện này nhất định có quan hệ đến Sở Hạo hay sao?
Còn dám để hắn đến giúp đỡ, chẳng phải là đổ thêm dầu vào lửa sao!?
Đại quang minh phật và Khổng Tước Đại Minh Vương mắt lớn trừng mắt nhỏ, trong nhất thời, không khí trên trận vô cùng khó xử.
Sở Hạo đảo mắt trái phải, "Hay là hai người các ngươi đánh một trận, ai thắng ta nghe theo người đó."
Đại quang minh phật liên tục khoát tay, "Không cần, nghe ta, lũ người đàn bà tóc dài kiến thức hạn hẹp, không cần để ý đến nàng. Mặt khác, lần này ta tới, chính là quyết định chung của chư Phật hội nghị, ta mới đại diện cho ý kiến của Tây Thiên."
Khổng Tước Đại Minh Vương: “……”
Ta bị đâm sau lưng, trung thành tuyệt đối ta bị đâm sau lưng!
Nhưng Khổng Tước Đại Minh Vương không dám nói nhiều, dù sao đây là quyết định của chư Phật, đẳng cấp Tây Thiên nghiêm ngặt, Khổng Tước Đại Minh Vương nàng cũng không thể tùy ý phản đối.
Khổng Tước Đại Minh Vương chỉ có thể oán hận quay người rời đi, thất vọng đến cực điểm.
Sở Hạo nhìn Đại quang minh phật, đột nhiên nói: "Ngươi là người của Địa Tạng Vương Bồ Tát?"
Đại quang minh phật ngẩn người, "Đúng vậy, các hạ có vấn đề gì không?"
Khóe miệng Sở Hạo hiện lên nụ cười tươi, "Không có gì. Vậy ta hiện tại đi chấp pháp đại điện gọi người, mau chóng giải quyết Luyện Ngục của các ngươi."
Sở Hạo quay người rời đi, trên mặt lộ rõ vẻ tươi cười.
Đại quang minh phật nhìn bóng lưng rời đi của Sở Hạo, trong mắt hắn cũng lóe lên một tia mỉa mai lạnh lẽo,
Ngục thần Sở Hạo này còn tưởng mình là cái gì sao?
Đến lúc bình định được Ma tộc, Luyện Ngục sẽ đóng cửa đánh chó!
Vậy thì cứ để ngươi đắc ý một lát vậy.
Thực tế, nếu đại quang minh phật tỉ mỉ tìm hiểu lịch sử diệt vong của thế giới lưu ly, sẽ phát hiện, lịch sử luôn có những điểm tương đồng kinh ngạc!
Không giống nhau ở chỗ, lần này là Ma tộc giáng lâm, khiến Tây Thiên chủ động cầu viện.
Giống nhau ở chỗ, Tây Thiên hình như cũng muốn đóng cửa đánh chó?
Bất quá, đại quang minh phật không phải người tự phụ quá mức, hắn sở dĩ tự tin như vậy, tự nhiên là vì có lực lượng…
Sở Hạo trở lại thiên đình, không nói hai lời liền đi đến chấp pháp đại điện.
“Các huynh đệ, cầm vũ khí, đập tan trận địa của Tây Thiên đi! À không đúng, giúp Luyện Ngục bình định Ma tộc đi!”
Sở Hạo cất giọng nói lớn, toàn bộ chấp pháp đại điện tam giới đều đang rung động.
Sau một khắc, rất nhiều trụ cột của chấp pháp đại điện ào ạt xuất hiện:
Na Tra, Cự Viên Kim Quy, Thái Cổ Thiên Ưng, Tất Phương, Bạch Cốt Tinh…
Một đám cường giả đã từng trải qua luyện tập từ lâu, mài tay sờ trán đều đứng trước mặt Sở Hạo.
Mà ở phía sau bọn họ, còn có rất nhiều những tên tiểu tử mới gia nhập chấp pháp đại điện, sốt sắng muốn thể hiện thực lực.
Dù sao không ít thành viên trong chấp pháp đại điện, đều là thành viên Yêu tộc bị Tây Thiên ức hiếp từ lâu.
Bao nhiêu người chờ ngày này đã vô số năm.
Từ sau khi Sở Hạo chỉ huy chấp pháp đại điện phá hủy thế giới lưu ly lần trước, lần chiêu mộ thành viên mới tiếp theo, ai nấy cũng đều ưỡn cổ chờ muốn tấn công Yêu tộc Tây Thiên.
Bọn hắn vốn cho rằng lần tiếp theo có cơ hội có thể phải chờ rất lâu, nhưng không ngờ, nó lại đến nhanh như vậy!
Khoảng cách lần công kích vào thế giới lưu ly lần trước, cũng mới vừa tròn một năm rưỡi thời gian.
Bất quá, việc này không những không khiến bọn họ cảm thấy sợ hãi, ngược lại là tràn đầy chờ mong!
Sở Hạo nhìn những tiểu tử đang hừng hực chiến ý, không khỏi hài lòng gật đầu.
Na Tra kích động đứng trước mặt Sở Hạo, “Lão đại, toàn bộ nhân viên chiến đấu đã kiểm kê xong, có thể xuất phát!”
Nhưng Sở Hạo lại cười tà một tiếng, “Không không không, ngươi còn quên một chỗ.”
Na Tra sửng sốt, không rõ cho lắm.
Nhưng một giây sau, Sở Hạo hơi ngẩng đầu, ánh mắt nhìn về phía lầu hai chấp pháp đại điện.
Có câu nói nuôi quân ngàn ngày, dùng quân một giờ,
Từ sau lần phá hủy thế giới lưu ly, Sở Hạo đuổi vào trong vực sâu, lại mang về một lượng lớn trợ thủ từ vực sâu, đến bây giờ đã rất lâu rồi.
Trong khoảng thời gian đó, bí mật ở lầu hai chấp pháp đại điện, chỉ có một vài thành viên nòng cốt biết, Sở Hạo cũng chưa từng có ý định để lộ lầu hai chấp pháp đại điện.
Nhưng hôm nay, là lúc rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận