Tây Du: Người Ở Thiên Đình, 9 Giờ Tới 5 Giờ Về

Chương 1663 Cô Dương: tất gọi cái kia ngục thần thua thiệt rơi Khố Xái Tử!

Chương 1663 Cô Dương: nhất định phải khiến ngục thần kia thua thiệt đến rơi cả khố!
Cửu Đầu Trùng có thể cảm nhận được trước mặt mình, vị đại tướng quân bao trùm cả trời cao, khống chế vô số đại quân Ma tộc uy nghiêm đến nhường nào. Thậm chí, khi Cửu Đầu Trùng bị ánh mắt của Cô Dương liếc nhìn, cũng trong nháy mắt cảm nhận được một nỗi sợ hãi âm ỉ.
Cửu Đầu Trùng cảm thấy, ánh mắt sắc bén cơ trí của Cô Dương tựa như một lưỡi dao sắc bén, đã xé toạc thân thể hắn, mọi tâm tư đều bị nhìn thấu!
Trước mặt vị đại lão Ma tộc này, chỉ cần mình sơ sẩy một chút, e rằng sẽ trực tiếp bị diệt sát! Dù sao, đây chính là Đại nguyên soái Ma tộc, thậm chí có thể là tồn tại hô mưa gọi gió như Ma Tổ trong tương lai!
Trong đầu Cửu Đầu Trùng đang sôi sục, nghĩ đến việc mình đứng trước mặt Đại nguyên soái, vừa hưng phấn vừa khẩn trương đến run rẩy cả người, nhưng hắn rất nhanh bình tĩnh lại, dùng giọng điệu trầm ổn nói:
"Bẩm Đại nguyên soái, sự việc là như vầy......"
Cửu Đầu Trùng đơn giản tóm tắt sự tình, không quên tự khen mình:
"Sau đó thì sao, ta đã đem ngục thần và Tây Thiên xoay như chong chóng, bây giờ Xá Lợi tử đang ở trong tay ta, hai bên đều không hay biết, hơn nữa còn phải ngoan ngoãn nịnh bợ ta, cầu ta tìm Xá Lợi tử cho bọn chúng. Vì vậy, Tây Thiên đã trả cho ta một viên đại phật Xá Lợi tử, còn ngục thần Sở Hạo, cũng bị ta lừa mất một viên yêu đan, giúp ta đột phá bình cảnh trước đây. Hai viên Xá Lợi tử ở đây, xin Đại nguyên soái nhận cho."
Cửu Đầu Trùng sợ bọn người kia không tin, trực tiếp lấy ra hai viên Xá Lợi tử, viên tế Tái Quốc Xá Lợi tử kia rõ ràng ngưng thực hơn so với viên Xá Lợi tử Tây Thiên cho Cửu Đầu Trùng, phía trên tỏa ra kim quang nồng đậm.
Không thể không nói, Cửu Đầu Trùng tính toán đúng là rất giỏi. Xá Lợi tử trong tay hắn như củ khoai lang bỏng tay, nếu như tự mình giữ lấy, không chừng ngày nào đó bại lộ, bản thân sẽ rơi vào tình cảnh thảm hại khôn lường. Nhưng nếu đưa Xá Lợi tử cho Ma tộc, vậy coi như giải quyết được một phiền toái lớn. Như vậy hắn vừa có thể hoàn toàn thoát khỏi những vấn đề do Xá Lợi tử gây ra, lại vừa có thể tỏ lòng trung thành với Ma tộc. Biết đâu Ma tộc vừa mắt hắn, cho hắn ban thưởng, vậy thì còn gì bằng!
Cô Dương liếc nhìn hai viên Xá Lợi tử, nói:
"Sở Hạo a Sở Hạo, ngươi thông minh cả đời, có lúc lại hồ đồ. Vì đạt được viên tế Tái Quốc Xá Lợi tử kia, ngươi thậm chí còn bị lừa mất một viên yêu đan? Mà bây giờ, Xá Lợi tử lại dễ dàng lọt vào tay ta! Đúng là ngục thần, thật nực cười, trên đời lại có người dễ bị lừa như vậy!"
Cô Dương cười, chợt nụ cười tắt ngấm.
Không hiểu sao, trong lòng Cô Dương bỗng dâng lên một nỗi chua xót, tựa như mấy trăm năm trước chính mình cũng từng trải qua vụ lừa gạt thảm hại như thế.
Hơn nữa, giống như bản thân mình còn mất cả chì lẫn chài… Mà hình như, không phải một hai lần...
Cô Dương quyết định gạt bỏ hết những bài học không đáng nhắc đến này. Tất cả đã là quá khứ, hiện tại, hắn đã không còn là hắn của năm xưa. Càng bị áp chế thì càng bùng nổ mạnh mẽ, Cô Dương hiện giờ là một Đại nguyên soái Ma tộc đỉnh thiên lập địa, không ai có thể sánh bằng!
Bây giờ tế Tái Quốc Xá Lợi tử đã ở trong tay, ngục thần sao? Ta nhất định phải khiến hắn thua thiệt đến rơi cả khố!
Cô Dương nghĩ một chút, khóe miệng nhếch lên một tia cười lạnh, lớn tiếng gọi về phía không trung:
"Bóng ma ma huynh đệ, xin mời nhanh chóng đến đây, có chuyện quan trọng muốn bàn!"
Rất nhanh, bóng ma ma xuất hiện bên cạnh Cô Dương.
Cửu Đầu Trùng nhìn thấy lại có thêm một vị Đại Ma Vương xuất hiện, không khỏi cung kính bái lạy một cái.
Bóng ma kia ma hoàn toàn không thấy rõ mặt mũi, toàn thân chỉ là một khối bóng đen, tựa như một cái hố đen, không thể nhìn thấy gì cả. Nhưng không biết có phải Cửu Đầu Trùng ảo giác hay không, hắn luôn cảm thấy, có một cảm giác quen thuộc khó hiểu! Ta dường như đã từng gặp ngươi vào 500 năm trước?
Cửu Đầu Trùng ngơ ngác cả người, không thể nào, hắn lần đầu đến Ma tộc này, bóng ma kia ma cũng là Ma tộc vực sâu, làm sao hắn có thể thấy bóng ma ma mà có cảm giác quen thuộc?
Ảo giác, nhất định là ảo giác. Chắc chắn là do dạo gần đây áp lực tâm lý quá lớn.
Cửu Đầu Trùng cung cung kính kính quỳ rạp dưới đất, chờ đợi Ma tộc Ngọa Long Phượng Sồ sắp xếp.
Cô Dương thấy bóng ma ma, trong lòng lại thêm một phần sức mạnh, đắc ý cười nói:
"Ngục thần Sở Hạo, bằng chút thông minh vặt vãnh của ngươi cũng chỉ ngông nghênh được một thời gian, nhưng bây giờ, Ma tộc ta có bóng ma ma huynh đệ và ta! Ngọa Long Phượng Sồ hợp nhất, giữa thiên địa không ai địch nổi! Ha ha ha ha!"
Bóng ma ma: "Ha ha ha ha ha!"
Sở Hạo: ha ha ha ha ha!
Sở Hạo: ta cũng thật muốn cười, có người ngay trước mặt ta lớn tiếng mưu đồ bí mật, muốn để ta thua thiệt đến rơi cả khố?
Bóng ma ma ngay trong tầm kiểm soát của Sở Hạo, lúc này Sở Hạo như đang đứng trong rạp hát, nghe bọn chúng lớn tiếng mưu đồ bí mật, cảm giác thật kỳ diệu!
Cô Dương vỗ vai bóng ma ma:
"Huynh đệ, ngươi và ta sinh tử vào sinh ra tử bao năm như vậy, trí tuệ của ngươi còn hơn tên ngục thần Sở Hạo kia, ngươi giúp ta nghĩ xem, viên Xá Lợi tử quyết định vận mệnh của tế Tái Quốc này, nên lợi dụng thế nào, mới có thể khiến ngục thần kia và Tây Thiên thua thiệt đến rơi cả khố!"
Bóng ma ma ngập ngừng, ngươi đang ở ngay trước mặt ta mà lại muốn ta bày mưu để chính ta thua thiệt đến rơi cả khố sao? Chuyện này có vẻ không ổn thì phải.
Nhưng luôn có kẻ muốn thua thiệt đến rơi cả khố, vậy người đó sẽ là ai chứ...
Cô Dương thấy bóng ma ma do dự, lại rất hào sảng vỗ vai bóng ma ma, hào khí nói:
"Huynh đệ cứ yên tâm, ta 100% tin tưởng ngươi, ngươi muốn làm gì thì cứ làm vậy! Ta toàn lực ủng hộ ngươi!"
Bóng ma ma càng do dự hơn: "Như vậy, có phải không tốt lắm không..."
Sở Hạo đột nhiên cảm thấy hơi cắn rứt lương tâm, Cô Dương tin tưởng ta như vậy, nghĩ cách để cho ta thua thiệt đến rơi cả khố, ta lại trái lại khiến hắn thua thiệt đến rơi cả khố, có phải là không hay lắm không? Uổng phí sự tín nhiệm của Cô Dương rồi.
Nhưng Cô Dương lại cười lớn: "Ha ha ha ha! Huynh đệ, ngươi đâu phải người hay do dự, mưu trí của ngươi còn hơn cả tên ngục thần Sở Hạo kia! Ngục thần Sở Hạo bây giờ đang ở ngoài sáng, hoàn toàn không biết gì cả, còn chúng ta ở trong tối, bày mưu tính kế, chuyện chúng ta sắp đặt, trời biết đất biết, ngươi biết ta biết, không ai khác biết! Ngục thần chỉ là con cá nằm trên thớt thôi, ta nhìn tên ngục thần kia, dán cả bảng giá trên đầu rồi! Ha ha ha ha!"
Cô Dương hào sảng cười lớn một tiếng, có thể nói là hào khí ngút trời! Không thể không nói, khi nói chuyện Cô Dương rất phóng khoáng. Nhưng nào ai biết, giờ phút này Sở Hạo đang ở Tế Tái Quốc, trước mặt Quan Âm Bồ tát, đã cười đến không khép miệng lại được.
Vẫn là Cô Dương nhà mình trí dũng song toàn nhất, mà không có ai thứ ba biết thì cũng có sao, câu nói đó không hề sai chút nào.
Bóng ma ma cũng không do dự nữa, nói ngay:
"Đại nguyên soái cứ yên tâm, đây là cơ hội tốt của chúng ta, bây giờ Tây Thiên và ngục thần Sở Hạo đều đang tranh giành viên Xá Lợi tử này, chi bằng chúng ta hãy lợi dụng nó. Nhẹ thì để Tây Thiên và ngục thần đánh nhau, nặng thì, để bọn chúng đánh nhau sứt đầu mẻ trán, còn chúng ta thì ngư ông đắc lợi!"
Cô Dương vỗ đùi, cười lớn nói: "Hay! Toàn quyền giao cho ngươi xử lý! Lần này, nhất định phải khiến tên ngục thần kia thua thiệt đến rơi cả khố!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận