Tây Du: Người Ở Thiên Đình, 9 Giờ Tới 5 Giờ Về

Chương 480: việc lớn không tốt, Tiểu Bạch Long Ngao Liệt, hắn không thấy

Chương 480: Việc lớn không ổn rồi, Tiểu Bạch Long Ngao Liệt không thấy.
Giờ phút này, trên Tây Thiên.
Nhiên Đăng Cổ Phật mặt đen lại, 3000 chư phật cũng mặt đen lại, còn Như Lai Phật Tổ thì mặt càng đen sì, chẳng khác nào cục than đá.
Nhiên Đăng Cổ Phật mặt âm trầm: "Đây chính là Bạch Liên đồng tử bên cạnh Tiếp Dẫn Thánh Nhân?"
"Ép ta phải độ hóa đệ tử mới đến rồi cho hắn thiên đao vạn quả, ta còn đệ tử khác sao?"
"Tốt một Bạch Liên đồng tử!"
Lý Tịnh có nát đến đâu thì cũng là đệ tử của Nhiên Đăng Cổ Phật. Bây giờ thấy Lý Tịnh vừa mới được độ hóa từ Minh Hà tới, lại bị Đế Thích Thiên thiên đao vạn quả, trong lòng Nhiên Đăng Cổ Phật không thoải mái có thể tưởng tượng được.
Lại nói Nhiên Đăng Cổ Phật này vốn không muốn nhúng tay vào chuyện tam giới, bởi vì hắn đã là quá khứ Phật Thế Tôn cao cao tại thượng. Địa vị của hắn còn tôn quý hơn cả Như Lai Phật Tổ. Hắn vốn dĩ có thể không để ý chuyện trong giáo, ngồi hưởng công đức.
Nhưng từ khi lần trước bị Sở Hạo phá vỡ thế cân bằng giữa Minh Hà và Địa Tạng Vương, Minh Hà càng phát ra trùng kích vào thế lực của Địa Tạng Vương. Giáo tổ Minh Hà rốt cuộc cũng là một trong những chí cường giả, nên khi có cơ hội liền tùy ý trùng kích Địa Tạng Vương Bồ Tát phủ kín, nhiều lần suýt nữa phá phong ấn.
Bất đắc dĩ, Nhiên Đăng Cổ Phật chỉ có thể tự mình ra tay, giúp trấn áp Minh Hà. Phương pháp cũng rất đơn giản, chính là đem Nhân Đà La, một trong tứ đại ma tướng, trói đến. Rồi độ hóa. Ngươi có duyên với phương tây ta. Bất quá, Nhân Đà La thân là tứ đại ma tướng, cũng không tùy tiện gật đầu. Cuối cùng, Nhiên Đăng Cổ Phật hứa cho vị trí đệ tử, khiến cho khí vận cùng Tây Thiên khóa lại, lúc này mới độ hóa được Nhân Đà La thành hộ pháp thần của Tây Thiên.
Mà giờ khắc này, trận chiến nhân gian, sự tồn vong của Thiên Trúc Phật Quốc, trực tiếp liên quan đến căn cơ của Tây Phương giáo. Nhiên Đăng Cổ Phật cũng biết rõ trận chiến nhân gian quan trọng cỡ nào, nên mới tranh thủ thời gian phái đệ tử mới thu này ra trận.
Nhiên Đăng Cổ Phật ban đầu nghĩ rằng đệ tử ta cường đại như vậy, phái đi ra, ít nhất cũng có thể an bài được Na Tra dưới tay Sở Hạo. Dù sao binh đối binh, tướng đối tướng.
Nhưng Bạch Liên đồng tử lại thao tác như thần, ngược lại để Đế Thích Thiên đối mặt với Lý Tịnh, hơn nữa còn dưới sự chú ý của Chư Thiên Thần Phật, thiên đao vạn quả Lý Tịnh! Nhiên Đăng đau xót, không ai có thể hiểu được.
Như Lai Phật Tổ bên cạnh cũng chỉ có thể khẽ lắc đầu: "Nhiên Đăng Phật Tổ... bớt đau buồn đi."
Như Lai Phật Tổ cũng không biết làm sao bây giờ, thôi thì trước cứ an bài cho ngươi một cái siêu độ đi, miễn phí, mua một tặng một luôn nhé!
Trong nội tâm Như Lai Phật Tổ kỳ thực đã có một loại dự cảm chẳng lành, nói thẳng: "Nhiên Đăng Phật Tổ, ta cảm thấy... chúng ta cần phải chuẩn bị một chút, đi qua đàm phán."
"Ngài đức cao vọng trọng, xin ngài nhất định phải bảo vệ tốt đẹp Tây Thiên!"
Như Lai Phật Tổ đã có kinh nghiệm rồi, không thể để một mình ta xui xẻo mãi được, thôi thì để cho người khác bị Sở Hạo tra tấn một chút đi.
Sắc mặt Nhiên Đăng âm tình bất định, lại khoát tay nói: "Lý Tịnh phản bội Tây Thiên, cũng có tội ở trên người... Nhân quả báo ứng, không thể tránh được. Chúng ta vẫn là chờ đợi chuyển cơ đi, ta tin tưởng Đế Thích Thiên sẽ không làm ta thất vọng."
Nói đơn giản... Lý Tịnh, ta bán.
Đùa thôi, Nhiên Đăng Cổ Phật đâu phải chưa từng bị Sở Hạo hố bao giờ, hắn cũng biết ngục thần đó tâm địa đen tối cỡ nào! Không phải vạn bất đắc dĩ, tốt nhất vẫn là không ra tay trước! Nhỡ đâu, Sở Hạo thua thì sao?
Như Lai Phật Tổ lắc đầu, Nhiên Đăng Cổ Phật rõ ràng là còn quá non nớt. Theo kinh nghiệm của Như Lai Phật Tổ, khi dị số như ngục thần nhúng tay vào, sự việc sẽ chỉ càng ngày càng lớn. Kéo càng dài thì bồi càng nhiều, đến lúc đó khóc càng thảm. Đây đều là kinh nghiệm cả, sao Nhiên Đăng Cổ Phật lại không chịu nghe người ta khuyên bảo chứ?
Như Lai Phật Tổ bấm ngón tay tính toán, "Nhiều nhất là hai ngày, trong vòng hai ngày, nếu không thể xuất hiện chuyển cơ thì chúng ta chỉ có thể... tha cho hắn một lần."
"Chuyện Tây Du, không thể kéo dài được nữa."
"Quan Âm Bồ Tát đã đi trước điều tra, bố trí phía sau ba người, hi vọng bọn họ không sao..."
Như Lai Phật Tổ còn chưa nói hết, Quan Âm Bồ Tát đã vô cùng lo lắng từ bên ngoài chạy vào, hô lớn: "Ngã Phật, xảy ra chuyện lớn!"
"Tiểu Bạch Long Ngao Liệt, hắn không thấy!"
Trong nháy mắt, 3000 chư phật trợn mắt, tràn đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi: "Đại sĩ nói thật sao, cái vị ở Ưng Sầu Giản, con của Tây Hải Ngao Nhuận, người sau này sẽ làm Bạch Long ngựa Ngao Liệt?"
"Đây là nhân vật quan trọng chúng ta đã nói với Long Tộc về việc thỉnh kinh!"
Như Lai Phật Tổ cũng mộng mị, trên mặt viết đầy chữ phát điên: "Ngọa Tào, Bạch Long ngựa? Con Bạch Long ngựa lớn như vậy sao lại không thấy?!"
"Long tộc còn trông cậy vào Ngao Liệt này đạt được công đức để phục hưng Long Tộc, nếu như hắn không thấy, Long Tộc sẽ đến tìm chúng ta tính sổ!"
Như Lai Phật Tổ biết rõ, Long Tộc giấu át chủ bài, không hề nhỏ chút nào! Bốn vị Long Vương tứ hải ngoài mặt kia, so với Long Tộc chính thức thì chỉ có thể coi là đám tiểu bối trẻ tuổi. Như Lai Phật Tổ rất rõ, một khi Long Tộc che giấu kia nổi giận thì Tây Thiên cũng muốn gặp nạn!
Nếu không thì Tây Thiên đã chẳng phải hợp tác với Long Tộc, để Ngao Liệt gia nhập Tây Du, trở thành một mắt xích quan trọng trong thỉnh kinh. Mà Tây Thiên cũng chính là thông qua việc hợp tác với Long Tộc mới có thể không chút kiêng kỵ dùng những chi thứ Long tộc đó như Kinh Hà Long Vương, Vị Hà Long Vương...
Nhưng mà hiện tại... nếu để cho Long Tộc biết Ngao Liệt không thấy. Chẳng phải Tây Thiên sẽ phải hứng chịu cơn giận của Long Tộc sao?
"Tìm! Nhanh đi tìm! Nhất định phải tìm ra Ngao Liệt!" Như Lai Phật Tổ vô cùng sốt ruột. Trong lòng hắn lại có một loại dự cảm vô cùng khủng bố. Nhỡ đâu... Ngao Liệt không cẩn thận bị cuốn vào trong đại chiến lần này thì làm sao đây?
Quan Âm Bồ Tát tranh thủ thời gian mang người phóng đến Ưng Sầu Giản để tìm kiếm.
Như Lai Phật Tổ thở dài: "Hi vọng Lý Tịnh và Tiểu Bạch Long không có chuyện gì..."
Đột nhiên có người chạy vào hô: "Việc lớn không tốt rồi! Lý Tịnh bị hộ pháp thần Đế Thích Thiên thiên đao vạn quả, nguyên thần chân linh đều bị chôn vùi!"
Nhiên Đăng Cổ Phật: "..."
Như Lai Phật Tổ: "..."
3000 chư phật: Có chuyện gì tới thì cứ siêu độ, đưa tiễn Lý Tịnh!
...
Trước thành gió tuyết.
Đế Thích Thiên tàn nhẫn thi thiên đao vạn quả với Lý Tịnh, Lý Tịnh cuối cùng không nhịn được, tươi sống đau chết. Ngay tại giây phút cuối của sinh mệnh, hắn vẫn không thể tưởng tượng được lại xảy ra chuyện điên cuồng như vậy. Hắn, đệ tử của Nhiên Đăng Cổ Phật, lại bị sư đệ mới thu thi thiên đao vạn quả trước mặt mọi người, tươi sống đau chết?!
Trước khi đi, lòng Lý Tịnh tràn đầy tin tưởng rằng Tây Thiên nhất định sẽ cứu mình! Bởi vì dù thế nào thì hắn vẫn là đệ tử của Nhiên Đăng, hắn là người mà Tây Thiên đã bỏ bao nhiêu năm tâm huyết. Không có công lao cũng có khổ lao. Hắn chưa từng có ý muốn khác với Tây Thiên, hắn tuyệt đối trung thành với Nhiên Đăng Cổ Phật.
Vậy mà hiện tại... lại bị đồ đệ mới thu của Nhiên Đăng Cổ Phật thiên đao vạn quả, đột tử ngay trước mắt mọi người!
Cho đến chết, Lý Tịnh cũng không cảm thấy mình có lỗi gì với Na Tra cả, bởi vì Na Tra là do mình sinh dưỡng, mình làm sao thì đâu có ai có tư cách chỉ trích.
Lý Tịnh chết. Chân linh chôn vùi.
Na Tra mặc dù cũng coi như là đã báo thù, nhưng trong mắt vẫn có chút sầu não, tâm tình phức tạp, cũng khó nói lên lời.
Cuối cùng... hài tử vẫn mềm lòng.
Đế Thích Thiên xoay người, hung dữ nhìn Sở Hạo: "Ngục thần Sở Hạo, ngươi sợ chưa hả?!"
Sở Hạo gật đầu: "Sợ sợ, các huynh đệ, đưa tiễn Lý Tịnh!"
Sau đó, Cách Uyên Kim Quy, Thái Cổ Thiên Ưng đều lấy kèn ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận