Tây Du: Người Ở Thiên Đình, 9 Giờ Tới 5 Giờ Về

Chương 470: xé bỏ hiệp nghị, tàn bạo Bạch Liên Đồng Tử đồ thành

"Không đứng dậy được liền kéo ra ngoài ngũ mã phanh thây." Sở Hạo lạnh lùng nói. Lý Tĩnh và Cô Lỗ từ dưới đất bò dậy, vô cùng có hiệu suất. “Ngục thần, do ngài thao tác sai lầm mà nhốt Tôn Ngộ Không, Tôn Ngộ Không lại là nhân vật trọng yếu của Tây Du chi hành, khẩn cầu ngài mau chóng thả người ra, ngoài ra, nghe đồn ngài có cửu chuyển Đại Hoàn Đan……” “Được rồi, im miệng.” Lý Tĩnh lập tức im bặt. Không hề lảm nhảm nửa lời, Lý Tĩnh vẫn vô cùng thức thời. Sở Hạo híp mắt, đột nhiên hỏi: “Tây Thiên rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, là Thánh Nhân ra tay à?” Sở Hạo trong tay có năm viên cửu chuyển Đại Hoàn Đan, là lần trước ở Bắc Câu Lô Châu, hảo huynh đệ cô tặng cho. Chuyện này Sở Hạo chưa hề nói với ai. Nhưng thấy Lý Tĩnh mở miệng như vậy, Sở Hạo có thể kết luận, chỉ có Thánh Nhân có thể nhìn rõ thiên cơ mới tính ra được chuyện mình có cửu chuyển Đại Hoàn Đan. Lý Tĩnh có vẻ hơi bối rối, vội vàng nói: “À, ngài nghĩ nhiều rồi, là vì Tây Thiên chúng ta đại từ đại bi, luôn dĩ hòa vi quý, nên mới bảo ta đến đây…” Sở Hạo ánh mắt lạnh băng nhìn chằm chằm Lý Tĩnh, không nói lời nào. Lý Tĩnh im bặt, trong lòng vô cùng khẩn trương. Sao có thể chứ, Sở Hạo làm sao biết Tiếp Dẫn Thánh Nhân đích thân phái Bạch Liên Đồng tử xuống để giao tiếp? Vấn đề này mới vừa xảy ra thôi mà! Lẽ nào Sở Hạo cũng có thủ đoạn của Thánh Nhân, ngược lại tính được cả Tiếp Dẫn Thánh Nhân? Ý nghĩ này thật là liều lĩnh và không thực tế. Lý Tĩnh vẫn muốn che giấu, hắn biết mình mà nói ra là đang bán đứng Tây Thiên! Lý Tĩnh còn muốn nhờ Tây Thiên cứu mình, với lại hắn là người trung thành tuyệt đối, làm sao dám bán đứng Tây Thiên? “Ngục thần, ta cảm thấy chắc chắn là có hiểu lầm gì đó…” Lý Tĩnh ấp úng nói một câu. Nhưng Sở Hạo vẫn cứ lạnh lùng nhìn chằm chằm Lý Tĩnh, khác biệt duy nhất là, khóe miệng Sở Hạo dần dần nhếch lên. Lý Tĩnh sợ đến hồn bay phách tán, ngục thần mà cười thì khó mà sống! Ngay cả Như Lai Phật Tổ còn bị dáng tươi cười của Sở Hạo tra tấn vô số lần, hắn Lý Tĩnh nào dám nói dối Sở Hạo? Lúc này, Lý Tĩnh bịch một tiếng quỳ xuống, nói như bắn súng máy: “Là Bạch Liên Đồng tử, là đồng tử của Tiếp Dẫn Thánh Nhân tới đây!” “Hơn nữa, Bạch Liên Đồng tử còn cầm pháp bảo mà Tiếp Dẫn Thánh Nhân ban cho, Thanh Liên Bảo Sắc Kỳ, có thể giết người mà không dính nghiệp lực.” “Nay ta bỏ gian tà theo chính nghĩa, lời nào cũng là thật! Xin ngục thần minh xét!” Đi mẹ nó Tây Thiên. Lý Tĩnh thấy mạng chó của mình quan trọng hơn. Nói ra tuy là phản bội, nhưng thà phản bội còn hơn là nhìn thấy ngục thần cười chứ? Ở đây, các thần tiên đều âm thầm kinh hãi, không ngờ dáng tươi cười trí mạng của ngục thần Sở Hạo lại mạnh mẽ đến thế, lại có thể khiến Lý Tĩnh trực tiếp bán đứng cả Tây Thiên? Ghê gớm thật, đây chính là đại lão sao? Kinh dị thật! Na Tra thì lại buồn nôn liếc nhìn một cái, loại cỏ đầu tường này, may mà mình không còn bị Lý Tĩnh áp chế, nếu không chắc đã buồn nôn chết rồi. Sở Hạo không hề nhẹ nhõm, ngược lại còn nhíu mày, “Bạch Liên Đồng tử? Thanh Liên Bảo Sắc Kỳ? Giết người không dính nghiệp lực?” “Tiếp theo thì sao?” Lý Tĩnh đã triệt để bán đứng Tây Thiên, dứt khoát vò đã mẻ không sợ sứt, nói cực nhanh: “Sau đó ta liền đến đây, nhưng Tây Thiên có vẻ muốn chơi liều, bọn họ muốn trong vài ngày tới ép thiên đình thả Tôn Ngộ Không ra, đồng thời đạt được cửu chuyển Đại Hoàn Đan trong tay ngài!” “Ngục thần, ta đã đem tất cả mọi chuyện nói cho ngài, van cầu ngài nhận lấy ta, cho ta một con đường sống!” Các thần tiên bên cạnh giật giật khóe miệng, muốn ăn rắm! Sở Hạo vốn dĩ đã không định tha cho mạng chó của Lý Tĩnh. Đúng lúc này, một người vội vã chạy vào, chính là Quy Kim uyên ngục tầng chín. Quy Kim uyên lo lắng chạy vào, mặc kệ những người khác, trực tiếp hô: “Lão đại, có chuyện lớn rồi! Thiên Trúc Phật Quốc vừa nãy đột nhiên ra tay, biên giới Đường triều đã bị đồ thành, huyết khí ngút trời!” “Bây giờ Nam Chiêm Bộ Châu liên tục bại lui, Thiên Trúc Phật Quốc sắp giết vào Nam Chiêm Bộ Châu rồi!” “Mà lại, hình như có đại năng của Tây Phương giáo ngầm giúp đỡ, lần này, bọn chúng đã đến thật rồi!” Các thần tiên ở đây toàn bộ xôn xao, trên mặt viết đầy xem thường và bất mãn: “Đã là Phật Tổ, lại còn làm ra chuyện vô sỉ như vậy, quá phận!” “Buồn cười, ba ngàn Phật Đà này lại cứ luôn mồm nói mình đại từ đại bi, nhưng toàn làm việc tàn bạo hơn cả Ma tộc!” “Sống lâu thấy nhiều… Đường đường là Phật Đà, lại làm ra chuyện hạ lưu như thế, thật tức chết ta mất!” Sở Hạo lông mày dựng ngược, trong mắt hiện lên sát ý, “Vô sỉ đến cực điểm, lại đi ra tay với phàm nhân, đây chẳng phải muốn dùng mạng người phàm của Nam Chiêm Bộ Châu để uy hiếp Thiên Đình!” “Cách Uyên Kim Quy, đi gọi tất cả các cường giả Thái Ất Kim Tiên trở lên của chín tầng trời lao lên, nhanh chóng trợ giúp biên giới Đường triều.” Na Tra bên cạnh cũng hết sức kinh ngạc, mang theo cuồng nộ: “Mấy vị chư Phật phương Tây này cũng quá đáng rồi!” “Vậy mà lấy người thường ra uy hiếp, đây là cái gọi là đại từ đại bi của bọn chúng sao?” Na Tra hiển nhiên đang bị thế giới quan của mình đả kích. Đi theo bên cạnh Sở Hạo, Na Tra tuy đã chứng kiến đủ loại tàn nhẫn của Tây Thiên, nhưng thực sự chưa từng thấy thủ đoạn vô liêm sỉ đến vậy! Một đám Phật Đà, vì Tây Du có thể khởi động lại mà lại vô liêm sỉ ra tay với phàm nhân để ép Thiên Đình? Chuyện này so với ma quỷ còn hung ác hơn! E rằng đến A Tu La tộc cũng không giết nhiều người phàm đến thế. Sở Hạo không muốn chậm trễ một giây phút nào, bây giờ mỗi một giây trôi qua, Đường Triều có thể sẽ phải chịu thương vong rất nhiều. Tất cả đều là mạng người cả! Đúng lúc Sở Hạo chuẩn bị rời đi, Na Tra chợt giữ chặt Sở Hạo, chỉ vào Lý Tĩnh đang quỳ dưới đất sưng mặt sưng mũi, nói: “Lão đại, tên phản đồ này đáng phải chém đầu, chôn vùi chân linh, có cần cho người đưa hắn đi chém luôn không?” Sở Hạo lại ngoài ý muốn, ngược lại nói: “Giữ lại hắn một mạng, chưa chắc không được, Na Tra, dẫn hắn đi.” Lý Tĩnh trong nháy mắt ngây người, nhất thời không biết Sở Hạo đang có ý đồ gì. Nhưng bất kể thế nào, Sở Hạo đã cho Lý Tĩnh cơ hội sống sót. Lý Tĩnh mang ơn, vừa muốn nịnh hót thì đã bị Na Tra kéo đi xuống giới. Còn Sở Hạo thì trực tiếp hóa thành một vệt kim quang, đi đầu một bước đến Nam Chiêm Bộ Châu. Sở Hạo có cảm giác Tây Thiên lần này dám phách lối xuất thủ như vậy, thì cái gọi là Bạch Liên Đồng tử kia khẳng định là chủ mưu. Cái gọi là đồng tử của Tiếp Dẫn Thánh Nhân, chắc chắn cũng là một kẻ tâm ngoan thủ lạt, không từ thủ đoạn. Nhưng bất luận thế nào, ở chỗ của Sở Hạo, mặt mũi của Thánh Nhân không có tác dụng! …Giờ phút này, nhân gian Nam Chiêm Bộ Châu đã loạn cả lên. Đại Đường từ khi 500 năm trước đánh bại Thiên Trúc Phật Quốc xâm lược, đã 500 năm không có chiến tranh. Thậm chí, Thiên Trúc Phật Quốc năm đó đánh xong một trận, còn chủ động cầu hòa, ký kết hiệp định hòa bình, hai bên hữu hảo ngàn năm, không được chiến tranh. Vốn dĩ đã là thời điểm sống chung hòa bình, lại vào lúc này, Thiên Trúc Phật Quốc bỗng nhiên lật lọng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận