Tây Du: Người Ở Thiên Đình, 9 Giờ Tới 5 Giờ Về

Chương 2206: Biến thành cướp ngục rồi

Chương 2206: Biến thành cướp ngục rồi
Như Lai mang theo Quan Âm và những người khác thần tốc chạy đến, hội hợp cùng Văn Thù, Phổ Hiền và những người khác.
“Phật Tổ, Sở Hạo đang ở bên trong Ngục Thần điện.” “Chúng ta vẫn luôn giám sát ở đây, hắn đang ở bên trong.” Văn Thù cùng Phổ Hiền tranh nhau báo cáo với Như Lai để kể công.
“Rất tốt, các ngươi cùng ta xông vào, những người khác có thể không cần để ý, chỉ cần bắt được Sở Hạo là được.” Như Lai gật gật đầu, nói với Quan Âm và những người khác.
Theo Như Lai vung tay lên, Quan Âm tự nhiên là người đi đầu, mang theo đám người Tây Thiên xông vào Ngục Thần điện.
“Ngục Thần điện chính là trọng địa của Thiên Đình, kẻ tự tiện xông vào, coi như phản nghịch Thiên Đình, xử trọng tội!” Thủ vệ ở cửa lên tiếng ngăn cản bọn Quan Âm.
“Không muốn chết thì tránh ra cho ta!” Quan Âm lúc này đóng vai trò tiên phong, tự nhiên khí thế mười phần, quát lớn thủ vệ ở cửa.
Đồng thời trực tiếp xông vào bên trong cửa lớn Ngục Thần điện, đám người Tây Thiên cũng rối rít đuổi theo, xông vào bên trong Ngục Thần điện.
Thủ vệ ở cửa thực ra đã được Thanh Sư Bạch Tượng âm thầm dặn dò, nếu người Tây Thiên cưỡng ép xông vào thì có thể không cần ngăn cản.
Thực ra chỉ bằng sức lực của đám thủ vệ cũng không ngăn cản nổi, chỉ là hy sinh vô ích mà thôi.
Quan Âm và những người khác xông vào bên trong Ngục Thần điện, tự nhiên tạo thành động tĩnh không nhỏ, Thanh Sư Bạch Tượng cũng lập tức biết được.
“Cứ xử lý theo sự phân phó của Ngục Thần đại nhân.” “Thả những yêu ma này ra!” Thanh Sư Bạch Tượng lập tức để thủ hạ đem những yêu ma bị trói buộc đang chờ thẩm phán kia thả ra.
Những yêu ma kia không còn trói buộc, tự nhiên là muốn chạy trốn, lập tức từ trong đại điện Ngục Thần chạy ra ngoài.
Vừa vặn đụng phải Quan Âm cùng đám người Tây Thiên. Đám người Quan Âm xông tới, nhìn thấy yêu ma cản đường, đương nhiên sẽ không khách khí.
“Kẻ cản đường, giết!” Bọn Quan Âm bắt đầu đại khai sát giới đối với yêu ma, những yêu ma kia làm sao là đối thủ của các đại năng Tây Thiên, nhao nhao bị giết.
Về phần nhân mã của Ngục Thần điện, lúc này bắt đầu tụ tập lại ở xung quanh, tuy có tụ tập, cũng có hô hào, nhưng lại không hề đối đầu trực diện với đám người Quan Âm.
“Có người xâm nhập Ngục Thần điện rồi.” “Bọn hắn chắc chắn là đến cướp ngục.” “Mau mau ngăn cản bọn hắn.” Nhân viên Ngục Thần điện hô to như thế, lại khiến cho đám người Quan Âm có một loại cảm giác thỏa mãn.
Bọn hắn vẫn là lần đầu tiên đối mặt với Ngục Thần điện mà vẻ vang như thế, chỉ là bọn hắn không biết mình giết đều là một đám yêu ma mà thôi.
Người của Ngục Thần điện chỉ ở một bên hô to xem náo nhiệt, về phần Thanh Sư Bạch Tượng thì càng trà trộn trong đám người, thỉnh thoảng tiến hành chỉ huy.
“Tìm Sở Hạo trước!” Lúc này Như Lai Phật cũng đã tiến vào, ra lệnh cho đám người Quan Âm.
Đám người Quan Âm lập tức bắt đầu lục soát trong Ngục Thần điện. Đối với việc làm như thế của đám người Quan Âm, Thanh Sư Bạch Tượng cùng người của Ngục Thần điện cũng không ngăn cản.
Sở Hạo đã sớm rời đi rồi, bọn hắn dù có lật tung Ngục Thần điện lên cũng căn bản không tìm thấy Sở Hạo.
Hơn nữa Ngục Thần điện quy mô không nhỏ, cung điện phòng ốc rất nhiều, bọn Quan Âm chỉ có mấy chục người, muốn lục soát hết Ngục Thần điện cũng cần một khoảng thời gian.
“Dựa theo sự sắp xếp của Ngục Thần, bắt đầu phóng thích yêu ma tầng một.” “Để cho nhân mã thủ hạ chú ý, đừng để yêu ma chạy mất.” Thanh Sư cùng Bạch Tượng dựa theo sự sắp xếp của Sở Hạo, bắt đầu âm thầm mở ra lối vào cùng cấm chế của Thiên Ngục tầng một.
Thiên Ngục tầng một giam giữ đều là những yêu ma có tội ác tương đối nhẹ, nhưng số lượng của bọn hắn lại rất lớn.
Hình phạt bên trong Thiên Ngục khiến những yêu ma đó ở trong đó sống không bằng chết, bây giờ nhìn thấy lối vào cùng cấm chế được mở ra, tự nhiên là rối rít chạy trốn ra bên ngoài.
Chỉ trong chốc lát, liền có mấy vạn yêu ma chạy trốn ra, đồng thời muốn trốn khỏi nơi này.
Nhìn thấy mấy vạn yêu ma này từ trong Thiên Ngục chạy ra, trong lòng Như Lai mơ hồ có một loại dự cảm không tốt.
“Ai trong các ngươi đã mở Thiên Ngục, để yêu ma trốn ra được?” Như Lai hỏi đám người Quan Âm.
Nếu như đám người Như Lai đơn thuần đến Ngục Thần điện bắt Sở Hạo, thì tối đa cũng chỉ là mang tội danh tự tiện xông vào Thiên Đình. Tội nhỏ như thế, Thiên Đình thật đúng là không thể làm gì Như Lai cùng đám người Quan Âm.
Nhưng vì đám người Như Lai xông vào, dẫn đến yêu ma bên trong Thiên Ngục chạy trốn, tính chất sự việc đó liền thay đổi hoàn toàn.
Như Lai cùng đám người Quan Âm giờ đây chẳng khác nào là cướp ngục, như vậy đó chính là phản nghịch Tam Giới, đại ác tội đáng bị xử tử.
Cách làm này tương đương với việc hướng Thiên Đình tuyên chiến, chính Như Lai cũng gánh không nổi, sẽ dẫn tới lửa giận vô tận của Thiên Đình.
“Chúng ta chỉ đang điều tra Sở Hạo, chưa từng khởi động cửa Thiên Ngục.” Trong Ngục Thần điện này, tuy có lối vào mở cửa Thiên Ngục, nhưng đám người Quan Âm lại căn bản không biết rõ nó ở đâu, chứ đừng nói chi là mở ra.
“Đã tìm thấy Sở Hạo chưa?” Như Lai Phật sắc mặt âm trầm hỏi, bây giờ chuyện đã xảy ra, hắn cũng không có biện pháp.
Nhưng nếu như có thể tìm thấy Sở Hạo, đoạt lại pháp bảo của mình, thì tất cả những chuyện này còn tính là có chút giá trị.
“Phật Tổ, chúng ta gần như đã lật tung nơi này rồi, không tìm thấy Sở Hạo.” “Sở Hạo hẳn là căn bản không ở đây.” “Có phải tình báo có sai không?” Đám người Quan Âm lục soát Ngục Thần điện một lượt, đến cái bóng của Sở Hạo cũng không nhìn thấy, bởi vì Sở Hạo xác thực không ở nơi này.
“Các ngươi nói thế nào đây?” Như Lai mặt đầy lửa giận nhìn về phía Văn Thù cùng Phổ Hiền.
Văn Thù cùng Phổ Hiền hai người lập tức sững sờ, bọn hắn không biết nên trả lời thế nào, bởi vì bọn hắn rõ ràng nhìn thấy Sở Hạo vẫn luôn ở đó, vì sao điều tra như thế lại tìm không thấy.
“Phế vật.” Như Lai Phật tức giận, trực tiếp cho mỗi người Văn Thù, Phổ Hiền một cái tát mạnh.
Lửa giận của Như Lai cũng là có thể hiểu được, bây giờ đánh vào trong Ngục Thần điện, không chỉ không tìm được Sở Hạo, còn để yêu ma bên trong Thiên Ngục chạy thoát ra.
Lúc này nếu bị Thiên Đình biết được, không biết sẽ xảy ra phiền toái lớn cỡ nào, Như Lai cũng chưa chắc có thể gánh vác nổi hậu quả.
“Mau chóng lui ra ngoài!” Như Lai lập tức ra lệnh cho Quan Âm và những người dưới quyền, để bọn hắn lui ra ngoài trước rồi tính sau.
Nhưng kế hoạch của Sở Hạo là để Như Lai cùng đám người Quan Âm vào dễ ra khó, lúc này bọn hắn muốn lui ra ngoài.
Thanh Sư Bạch Tượng mang theo nhân mã Ngục Thần điện đã tụ tập, đem toàn bộ Ngục Thần điện vây chặt.
Vây quanh như thế, thứ nhất có thể vây khốn đám người Tây Thiên, hơn nữa cũng không đến mức để những yêu ma kia trốn khỏi nơi này.
“Các ngươi dám cả gan cướp ngục, thật là tội ác tày trời.” “Tây Thiên làm việc như thế, chẳng khác nào tuyên chiến với Thiên Đình!” Thanh Sư Bạch Tượng hô lên với Như Lai cùng đám người Quan Âm, trước hết cứ gán chặt tội danh cướp ngục này cho Tây Thiên đã.
“Xông ra!” Như Lai nhìn thấy tình huống như thế, đã động sát cơ, nói với đám người Quan Âm.
Bằng vào thực lực của Như Lai, mang theo Quan Âm, nếu bọn hắn muốn mạnh mẽ xông ra ngoài, chỉ bằng Thanh Sư Bạch Tượng cùng đám người Ngục Thần điện, thật đúng là không ngăn cản nổi.
Nhưng kế hoạch của Sở Hạo, đương nhiên sẽ không để nhân mã Ngục Thần điện tổn thương vô ích, giờ khắc này bên ngoài Ngục Thần điện đã xuất hiện Ngũ Thải Hà Quang.
Theo Ngũ Thải Hà Quang này, Cửu Long Liễn xuất hiện, phía sau còn có chúng thần Thiên Đình cùng với nhóm lớn thiên binh thiên tướng.
Cửu Long Liễn chính là tọa kỵ chuyên dụng của Ngọc Đế, xuất hiện ở đây, đã nói lên Ngọc Đế đích thân đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận