Tây Du: Người Ở Thiên Đình, 9 Giờ Tới 5 Giờ Về

Chương 977: Tử Tự thôi, thường đổi thường mới, bên dưới 1 cái sẽ tốt hơn

Chương 977: Chuyện con cái bỏ đi, cũ đổi mới luôn tốt hơn, sau này sinh đứa khác sẽ ngon hơn!
Bằng Ma Vương đã nắm bắt chính xác kỹ năng ngoại giao, quỳ gối trước mặt Sở Hạo, bày ra một bộ dáng vẻ lợn chết không sợ nước sôi, đúng là nhu thuận! Chỉ cần ta nhận thua thật nhanh, bị đánh thì không đuổi kịp ta! Đám Tiểu Yêu Thần kia nhìn thấy Bằng Ma Vương thân là thủ lĩnh Yêu Minh mà lại vô sỉ như thế, trong nhất thời tức giận đến nghiến răng nghiến lợi: "Quá đáng, Đại Thánh Vương chắc chắn đã sớm nhận ra ngục thần Sở Hạo, hắn chỉ là không muốn nhắc nhở chúng ta, chính là muốn để chúng ta gặp xui xẻo!". "Đáng ghét, thân là thủ lĩnh Yêu Minh đường đường, Đại Thánh Vương sao có thể quỳ trước mặt hắn, hơn nữa còn là không đánh mà hàng, thực sự quá đáng!". "Xong rồi, tối nay không thể về nhà ăn cơm rồi..." "Ô ô ô ô, đến lượt chúng ta rồi, lạnh lẽo quá!". Đại Thánh Vương nghe thấy đám Tiểu Yêu Thần xì xào bàn tán, lại không có chút nào thay đổi vì điều đó, trái lại giập đầu với Sở Hạo mấy cái: "Đế Quân, lại cho ngài chúc mừng năm mới, cả phần năm sau con cũng lạy ngài luôn!". "Ngươi muốn đánh thì cứ đánh đi, Tiểu Yêu tuyệt đối đánh không hoàn thủ, mắng không nói lại, đến đi, không cần thương tiếc ta!". Đại Thánh Vương trực tiếp nằm trên mặt đất, mở rộng bụng, một bộ dáng vẻ nằm ngửa mặc sức đánh. Sở Hạo giật giật khóe miệng, rốt cuộc không ra tay đánh tên lưu manh này. Sở Hạo ngẩng đầu, nhìn về phía đám Tiểu Yêu Thần kia, ánh mắt Sở Hạo lóe lên sát ý băng lãnh: "Các ngươi, chuẩn bị xong chưa?". Đám Tiểu Yêu Thần thấy vậy, cũng không hề khách khí! Liền thấy động tác của bọn chúng chỉnh tề không gì sánh được, nhao nhao bước lên trước một bước, một cái xoắn ốc bay lên trời, một cái xoay tròn rơi xuống đất, đầu gối hung hăng quỳ trước mặt Sở Hạo! Đám Tiểu Yêu Thần một chút cũng không còn dáng vẻ phách lối vừa nãy, từng người mười phần cung kính hô lớn: "Chúc ngục thần đại lão năm mới vui vẻ, bọn tiểu nhân có mắt như mù, đại lão cứ dùng sức đạp chúng tôi!". Trên làm dưới theo, Đại Thánh Vương của bọn họ còn quỳ bình trước mặt Sở Hạo, bọn họ còn có gì không dám quỳ xuống? Không có gì ghê gớm, ta có diệu kế của ta! Đây chính là con đường cầu sinh đặc thù của Yêu Minh! Năm đó khi Bằng Ma Vương thành lập Yêu Minh, bọn họ sớm đã hiểu rõ tình thế, Yêu tộc hiện tại chính là cá nằm trên thớt, bọn họ mặc dù thành lập Yêu Minh, nhưng đã là nửa cái nanh vuốt của Tây Thiên. Muốn sống sót, cứng rắn không được. Sở Hạo nhìn đám yêu của Yêu Minh quỳ thành một hàng trước mắt, trong nhất thời Sở Hạo không khỏi thở dài: "Cần gì chứ? Bị đánh một trận chẳng phải là xong?". Đám Tiểu Yêu Thần từng người nịnh nọt cười hề hề: "A ha ha ha, Đế Quân nói vậy là sao, vô duyên vô cớ, thì không cho chúng tôi bị Đế Quân ngài đánh một trận sao?". "Đúng đó, bản yêu tên Hổ Giao, giới tính nam, thích bị đánh, Đế Quân cứ đánh ta thêm lần nữa đi!". "Đến đi đến đi, cũng đừng thương tiếc chúng tôi, chúng ta có thể nằm cùng một chỗ, để Đế Quân đánh đủ kiểu, tùy tiện đánh!". "Chúng tôi tuy đầu óc không tốt, nhưng chúng tôi không biết xấu hổ a! Đế Quân ngài cứ tùy tiện đánh!". "Đúng đúng đúng, không nên khách khí, hôm nay đánh tặng một, tùy tiện đánh, tùy tiện đánh!". Hiển nhiên, đám tiểu yêu mặc dù đầu óc không tốt, nhưng khát vọng cầu sinh rất mãnh liệt! Bọn chúng sau khi biết rõ vị trước mắt là ngục thần chấp pháp tam giới trong truyền thuyết, vậy thì đương nhiên là hoàn toàn không biết xấu hổ, đùa gì vậy, ai mà không biết ngục thần chấp pháp tam giới được gọi là sát thần sống ở Thiên Đình, là Ma Thần chính đạo! Đắc tội ai cũng được, thậm chí đi cua con gái Ngọc Đế cũng được, chỉ là không thể đối đầu với ngục thần chấp pháp tam giới dù chỉ một chút. Yêu Minh trước kia rất ngưu bức, cũng rất phách lối, nhưng từ khi Sở Hạo trở thành ngục thần chấp pháp tam giới, chấp pháp tam giới, chỉ giết không chôn, Yêu Minh bị thiệt không ít. Thậm chí ngay cả chuyện con cái của chúng, cũng hơn phân nửa bị Sở Hạo làm thịt. Uy của ngục thần, bọn chúng đã sớm lĩnh hội qua, đó là sự sợ hãi ăn sâu vào linh hồn, không thể nào vứt bỏ. Sở Hạo nhìn đám Tiểu Yêu Thần của Yêu Minh không biết xấu hổ tất cả đều quỳ trước mặt mình, nhất thời cũng mất đi hứng thú đại chiến, nhưng Sở Hạo vẫn muốn cho đám tiểu tử này đứng lên, ít nhất cũng phải có chút tôn nghiêm chứ. Nếu không Sở Hạo đều không có ý tứ mang bọn chúng đến làm chiến sĩ tuyến đầu của đại điện chấp pháp. Sở Hạo chỉ vào Ba Nguyệt Động, bên trong Đường Tam Tạng vẫn đang điên cuồng giết chóc đám con cái của chúng: "Các ngươi không phải muốn cứu đám con cái của các ngươi sao? Đó là con của các ngươi mà, chẳng lẽ các ngươi không muốn đứng lên đánh ta sao?". "Vì dòng dõi của các ngươi, các ngươi phải đứng lên, cùng ta quyết một trận sống mái, chẳng lẽ không nên sao?". Sở Hạo thử để đám người Yêu Minh coi trọng tình thân, đứng lên chiến đấu! Nhưng mà, sự cổ động của Sở Hạo, lọt vào tai mọi người, đám người Yêu Minh lại hai mặt nhìn nhau, cả đám đều cười ha hả, cười đến là phóng khoáng a! Sở Hạo giật nhẹ khóe miệng, "Cười cái gì?". Bằng Ma Vương nói thẳng: "Ha ha ha ha! Đế Quân ngài thật biết đùa, con cái Yêu tộc chúng ta có thể thành đống thịt của Đường Tam Tạng, đó là vinh hạnh của bọn nó!". Sở Hạo lảo đảo một cái, suýt chút nữa ngã nhào, Ta mẹ nó? "Yêu Minh các ngươi hiền lành thế sao?". Những người khác của Yêu Minh cũng nhao nhao gật đầu, cười phụ họa: "Đế Quân ngài thật quá coi trọng chúng ta rồi, làm sao chúng ta vì mấy đứa con cái bất tài đó mà trở mặt với ngài chứ?". "Đúng đó, Đế Quân ngài trong lòng chúng ta, vĩ đại như mặt trời, những đứa con bất tài đó có thể chết trên tay Đường Tăng, đó cũng là tạo hóa của bọn nó." "Heo nái một lứa đều mười con, đám con cái của Yêu tộc chúng ta chỉ là chút đồ bỏ đi không đáng tiền, ha ha ha ha, chỉ cần Đế Quân ngài vui vẻ, ta có thể lại cho ngài đưa tới đánh!". "Đúng đó đúng đó, không giấu gì ngài, giống đám con cái bất tài thế này, nhà ta vẫn còn 100 đứa.". Tam quan của Sở Hạo vỡ nát, một mặt mộng bức mà nhìn đám cường giả Yêu Minh trước mắt, thần sắc phức tạp nói: "Thế nhưng, bọn chúng không phải là đám con cái lợi hại nhất của Yêu Minh sao?". "Các ngươi vừa nãy còn nói cái gì mà đây là hy vọng của Yêu Minh, tương lai của Yêu tộc đó a!". "Cứ vậy thả trôi đi, không thích hợp chứ?". Tiểu Yêu Thần của Yêu Minh nịnh nọt cười nói: "Đế Quân nói sai rồi, Yêu Minh có hay không hy vọng, đó là nói dối cho có mà thôi, đừng nói đến chuyện vì tương lai Yêu tộc!". "Chuyện con cái loại này thôi, cũ đổi mới thường xuyên, đẻ đứa sau sẽ tốt hơn!". "Đúng đúng đúng, cũ đổi mới thường xuyên, đẻ đứa sau sẽ tốt hơn! Vận khí cũng là một phần không thể thiếu để trưởng thành thành cường giả, chúng nó chết tại chúng nó xui, có liên quan gì đến Đế Quân!". "Quá đúng đi chứ, quay về đẻ vài đứa khác, ai mà không phải là tay nghề đẻ em bé lành nghề?". "Đế Quân cứ tùy ý, đám con cái bất tài đó, nấu canh còn ngại không tươi". Mười hai Yêu Thần của Yêu Minh ở trước mặt Sở Hạo lộ ra vẻ hiền lành đặc trưng của bậc trưởng bối Yêu tộc, vừa rồi còn một bộ dáng vẻ kiên quyết giết con ta thì đòi mạng ngươi, hiện tại hận không thể tự tay trói bọn chúng đến trước mặt Sở Hạo. Thần sắc Sở Hạo cực kỳ phức tạp, tam quan đổi mới một lần, rất lâu, Sở Hạo mới lắc đầu cảm khái nói: "Yêu Minh, thật đúng là phụ từ tử hiếu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận