Tây Du: Người Ở Thiên Đình, 9 Giờ Tới 5 Giờ Về

Chương 1416 Sa Ngộ Tịnh: hừ, muốn chạy trốn? Getsuga Tensho

Chương 1416 Sa Ngộ Tịnh: hừ, muốn chạy t·r·ố·n? Getsuga Tensho
Đám tiểu yêu biết có Thánh Nhân chống lưng nên lá gan cực lớn. Vì vậy, cho dù biết Trư Bát Giới và Sa Ngộ Tịnh sắp đến rất mạnh, nhưng bọn chúng vẫn cực kỳ to gan chuẩn bị cạm bẫy, và không phải tùy tiện bày biện mà đều có chương pháp cả. Những bảo vật dùng làm cạm bẫy đều cực kỳ lợi hại, nên cho dù thực lực không đủ cũng không hề gì. Hơn nữa, bọn chúng chỉ cần trốn phía sau màn, đợi Trư Bát Giới và Sa Ngộ Tịnh mắc lừa là được.
"Đến rồi đến rồi, mau trốn đi." Yêu quái đầu lĩnh nghe tiếng đập cửa bên ngoài, vội vàng ra lệnh cho đám tiểu yêu bỏ chạy.
Lúc này, Trư Bát Giới và Sa Ngộ Tịnh đứng ngoài cửa, nhìn lầu các yêu khí ngút trời này, trong lòng đều có tính toán.
Trư Bát Giới chủ động nói: "Sa sư đệ, trông ngươi tương đối thật thà, sẽ không hù người, ngươi đi gõ cửa đi."
"Ta sẽ phòng bị cửa sau, không để chủ nhân lầu các này chạy thoát."
Sa Ngộ Tịnh vỗ tay, gật đầu, "Nên vậy."
Sa Ngộ Tịnh liếc mắt nhìn xung quanh, đột nhiên một cước đá tung cửa lớn!
Ầm!
Cánh cửa lớn của cả lầu các bị Sa Ngộ Tịnh một cước đá bay, tiếng động chấn động vang vọng trong phạm vi mười dặm! Tiếng động này làm lũ yêu quái đang ẩn nấp bên trong kinh ngạc, tình huống thế nào vậy, người đi thỉnh kinh này chẳng lẽ không có chút lễ phép nào, không biết gõ cửa sao?
Trư Bát Giới thấy cửa không có yêu quái nào đi ra thì cười nhăn nhở, "Tốt, chúng ta vào trong hóa duyên thôi."
Tên ngốc kia vác đinh ba ở bên hông, toàn thân một bộ áo cà sa xanh biếc, dáng vẻ nho nhã đi vào trong cửa.
Sa Ngộ Tịnh hết sức tập trung quan sát xung quanh, sợ bỏ sót bất kỳ tên tiểu yêu nào.
Chỉ thấy có ba gian đại sảnh, màn long rủ xuống, im ắng không một bóng người, cũng không có bàn ghế hay lò lửa. Hai người đi từ sảnh trước đến đại đường, qua một cánh cửa ngăn, lại đi tiếp thì là một phòng ngoài, sau đường có một tòa cao ốc, trên lầu ô cửa sổ hé mở, mơ hồ thấy một đỉnh trướng vàng. Hắn không phân biệt trong ngoài, chạy lên lầu, lấy tay vén lên nhìn, Trư Bát Giới hơi kinh hãi khi thấy rõ đồ vật bên trong.
Nguyên lai bên trong trướng trên giường ngà voi, một đống hài cốt trắng hếu, sọ thì to như giỏ tre, xương chân thì dài bốn năm thước. Một bộ xương cốt kỳ quái.
Trư Bát Giới cầm xương cốt lên xem xét tỉ mỉ một chút, cũng chỉ là xương của một con yêu thú thôi, không đáng nhắc tới.
"Không ai?" Sa Ngộ Tịnh cau mày nói.
Trư Bát Giới hướng trong lầu các hô lớn: "Tiểu yêu quái ở đây, không cần phải sợ, chúng ta không lấy của dân một kim một tuyến! Mau ra đây đi, chúng ta là đến hóa duyên."
Đám tiểu yêu đang trốn trong hầm run lẩy bẩy, bọn chúng đã cảm thấy tình thế có chút không đúng. Không hiểu vì sao, đám tiểu yêu có thể cảm thấy một loại ác ý khó hiểu. Đám tiểu yêu trốn trong tầng hầm tối tăm, ẩn nấp càng thêm kỹ càng, không dám phát ra âm thanh.
Trư Bát Giới tìm kiếm mãi không có kết quả, không khỏi nhíu mày, chẳng lẽ thật không có ai ở đây sao? Bỗng nhiên, Trư Bát Giới thấy một chiếc bàn sơn, trên bàn dựng bừa mấy bộ áo bông cẩm tú.
Trư Bát Giới nhấc lên xem, lại là ba chiếc Nạp Cẩm có lưng. Ba chiếc áo này lóe lên bảo quang, lại là Hậu Thiên Chí Bảo! Nếu là Trư Bát Giới trước kia, thấy Hậu Thiên Chí Bảo này chắc hẳn đã vui sướng vô cùng. Nhưng hiện tại kiến thức của Trư Bát Giới đã cao hơn nhiều, thấy ba kiện Hậu Thiên Chí Bảo này, phản ứng đầu tiên của hắn là thứ này được cố tình để lại làm cạm bẫy.
Mà nếu là cạm bẫy, thì có nghĩa là có thợ săn, hơn nữa hẳn là đang quan sát gần đây. Trư Bát Giới và Sa Ngộ Tịnh trao đổi ánh mắt, hai người lặng lẽ bắt đầu quan sát xung quanh.
Trong lúc lơ đãng, Trư Bát Giới liếc thấy trên mặt đất có một dấu chân, dấu chân đó kéo dài về phía chỗ tối, trong chỗ tối, trên mặt đất có một cái hốc mà mắt thường khó phát hiện. Trư Bát Giới cười nhăn nhở.
Giờ phút này, chúng tiểu yêu đang trốn trong tầng hầm ngầm. Kế hoạch của bọn chúng rất đơn giản, đặt Hậu Thiên Chí Bảo ở đó, chỉ cần là người thì không cách nào cưỡng lại sự dụ dỗ của nó, chỉ cần heo Bát Giới này dám mặc vào thì sẽ bị ba kiện pháp bảo trói chặt, sau đó bọn chúng có thể rất dễ dàng bắt được Trư Bát Giới và Sa Ngộ Tịnh. Tiếp đó, sẽ dễ dàng bắt Đường Tam Tạng rồi giao cho đại vương. Với năng lực của đại vương thì dù là Cửu Thiên Thần Tiên hay Tây Thiên Phật Đà đến cũng không đoạt lại được. Rồi có thể dễ dàng vượt qua kiếp nạn này, lấy được đại lượng công đức của Tây Du! Căn bản không cần động thủ. Chỉ cần chờ cá cắn câu là được rồi!
Nhưng lúc này, chúng tiểu yêu bỗng nhiên cảm thấy trên đỉnh đầu có tiếng soạt soạt. Bọn chúng ngẩng đầu nhìn lên, liền sợ tới mức mặt mũi trắng bệch!
Lúc này, cửa hốc tối đã bị mở ra, một cái mặt heo dữ tợn thò vào: "Tìm được các ngươi rồi!"
Chúng tiểu yêu kinh hoảng kêu to liên tục, như thể thợ săn vốn muốn bắt hổ, lúc này lại bị mãnh hổ đuổi kịp vậy. Trư Bát Giới không nói hai lời, trực tiếp vung cửu xỉ đinh ba, đột nhiên đánh xuống mặt đất một đòn!
Ầm ầm!!!
Toàn bộ lầu các lớn như vậy trong nháy mắt bị một lực trùng kích cực lớn, hóa thành phế tích. Còn những tiểu yêu trốn trong đó đã sợ hãi, lúc này tứ tán chạy trốn.
"Sa sư đệ!!" Trư Bát Giới nhìn đám yêu quái bỏ chạy tán loạn, không khỏi hưng phấn.
Sa Ngộ Tịnh cũng đã sớm chờ đợi từ lâu. Thấy đám yêu quái như kiến cỏ bỏ chạy, trong mắt Sa Ngộ Tịnh lóe lên một tia hào quang đen kịt, tay cầm nguyệt nha sạn đột nhiên vung lên, Getsuga Tensho!
Linh lực vô cùng mạnh mẽ trực tiếp bắn ra, rơi vào thân đám tiểu yêu kia. Phần lớn thực lực đám tiểu yêu này chỉ là Địa Tiên, thậm chí còn kém hơn, bị Sa Ngộ Tịnh quét qua thì chết ngay tại chỗ! Thậm chí đến thi thể cũng không còn.
Tuy nhiên, Sa Ngộ Tịnh lại cố tình nương tay. Trong số đó, tiểu yêu đầu lĩnh có thực lực cao đến Kim Tiên cảnh giới nên không chết trong đòn tấn công vừa rồi.
Tiểu yêu đầu lĩnh nhìn thấy cảnh này đã sợ mất mật, vùi đầu cắm cổ chạy trốn! Chạy trốn! Nhất định phải chạy trốn!
Trong đầu tiểu yêu đầu lĩnh giờ phút này chỉ có một ý nghĩ là phải chạy về tìm đại vương che chở. Heo Bát Giới và Sa Ngộ Tịnh căn bản không đánh theo cách thông thường, Hậu Thiên Chí Bảo để ở đó mà bọn họ không thèm nhìn? Thậm chí bọn họ đã biết mình trốn ở dưới, mục tiêu của họ ngay từ đầu chính là mình?!
Tiểu yêu đầu lĩnh đã nhận ra nguy cơ, tự biết không thể nào đánh thắng được Trư Bát Giới và Sa Ngộ Tịnh, có lẽ chỉ có đại vương nhà mình mới địch được.
Tiểu yêu đầu lĩnh vùi đầu chạy, giấu mình trong bụi mù, giảm khí tức, muốn nhân lúc Trư Bát Giới và Sa Ngộ Tịnh đang đại khai sát giới để chạy trốn.
Nhưng nó lại không biết rằng có hai cặp mắt không có ý tốt đang theo dõi hắn.
Trư Bát Giới và Sa Ngộ Tịnh cũng sớm đã dọn dẹp sạch sẽ đám yêu quái ở sân, giờ phút này thả hổ về rừng, tự nhiên là vì thả dây dài bắt cá lớn!
Bọn họ đều biết mấy tên này chỉ là tiểu yêu quái thông thường, tên trùm thật sự ở phía sau! Đó mới là mục tiêu của Trư Bát Giới và Sa Ngộ Tịnh trong chuyến này, đại yêu có liên quan đến Thái Thượng Lão Quân!
Lúc này, thấy tiểu yêu đầu lĩnh đào tẩu, Trư Bát Giới và Sa Ngộ Tịnh im lặng đuổi theo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận