Tây Du: Người Ở Thiên Đình, 9 Giờ Tới 5 Giờ Về

Chương 1112 Nhuận Thổ nhìn gọi thẳng người trong nghề, đâm Tra thức thí phật

Chương 1112 Nhuận Thổ vừa nhìn đã gọi ngay người trong nghề, đâm Tra thức thí phật.
Chấp pháp đại điện tinh thần tràn đầy, lại một lần nữa bố trí ra hai cái chu thiên tinh đấu đại trận, đây cơ hồ là đại trận làm người tuyệt vọng, khiến cho A Tu La tộc cùng quỷ sứ phật binh bọn họ cảm thấy vô cùng bất lực. Bọn họ thực sự không biết đến tột cùng nên làm thế nào mới có thể phá giải cái đại trận gần như vô giải này! Có lẽ thời kỳ toàn thịnh còn có thể cứng đối cứng, nhưng hiện tại tất cả đều là một đám tàn binh bại tướng, huống chi còn phải chịu đựng cái kia ngàn trượng trưởng, uy áp Thái Cổ long kình Tổ Long vô cùng khủng khiếp làm suy yếu trên diện rộng! Hơn nữa đến bây giờ chấp pháp đại điện vẫn không giảm quân số là mấy, cũng tức là bọn họ phải đối mặt với chấp pháp đại điện thời kỳ toàn thịnh. Nói thật, đối mặt với cảnh tượng này, A Tu La tộc cùng quỷ sứ phật binh có thể không chọn tự sát đã là vô cùng dũng khí rồi.
Nhưng mà lúc này, mọi người chỉ có thể kiên trì chiến đấu, vạn nhất có cơ hội thì sao? Nhưng mà, ý nghĩ thì đẹp đẽ, hiện thực lại tàn khốc, Na Tra đối với đám A Tu La tộc và quỷ sứ phật binh đã hận thấu xương, tất cả bọn chúng đều là hung thủ suýt chút nữa hại chết Sở Hạo. Na Tra ra tay trước, lấy ra đa bảo tháp mà Sở Hạo đã cho Na Tra, dùng pháp bảo của Phật Tổ này giáng cho A Tu La tộc và quỷ sứ phật binh một đòn giáng xuống từ trên cao! Dùng pháp bảo của Như Lai phật tổ, để thanh tẩy thế giới lưu ly này, thanh trừng sư phật binh, thật sảng khoái! Trong phút chốc, phật quang từ trên đa bảo tháp chiếu xuống vô cùng chói mắt, nhìn kỹ thì giống như ngọn lửa đang bùng nổ, còn có trận trận âm thanh của tiếng Phạn. Vốn những thứ này là những thứ mà đám quỷ sứ phật binh bọn họ thường ngày quen thuộc nhất, nhưng giờ phút này lại trở thành ác mộng của bọn họ! Vô số quỷ sứ phật binh trong phật quang này, ánh mắt đờ đẫn, thân thể sụp đổ, vẻ mặt quỷ dị, trong một khoảng thời gian ngắn sau đó, hóa thành hạt bụi nhỏ, dần dần quy về tịch diệt! Đến cả linh hồn cũng không còn sót lại. Nhất là đám A Tu La tộc, bản thân vốn là tà ma, đối với những thứ này lại càng không có sức đề kháng, cho nên sự thống khổ lại càng sâu sắc hơn, liên miên không dứt những A Tu La tộc trong phật quang của đa bảo tháp thống khổ mà chết đi!
Thái Cổ thiên Ưng ở bên cạnh thấy mà lắc đầu, “Tàn nhẫn, thật sự quá tàn nhẫn!” Thái Cổ thiên Ưng trở tay liền phóng ra vô tận kiếm linh, hóa thành một trận kiếm linh phong bạo, cuốn vô số sinh mệnh vào trong đó, hóa thành thịt nát! Đội trưởng các chấp pháp giả khác nhìn thấy bộ dạng này, càng thêm căng thẳng, từng người vội vàng ra tay, hận không thể đem tất cả sức lực đánh ra hết! Tiểu Khung càng là mở ra cái miệng lớn như lỗ đen, thi triển vô thượng thần thông, Tổ Long thôn thiên! Mấy vạn mấy vạn A Tu La và quỷ sứ phật binh đều bị Tiểu Khung nuốt vào trong miệng, cái lỗ đen kia vô ngần vô tận, dù bọn chúng ở trong miệng Tiểu Khung giãy giụa thế nào đi nữa, một khi đã vào cái miệng lớn đó, đồng nghĩa với việc vĩnh viễn tịch diệt, hóa thành chất dinh dưỡng cho Tiểu Khung! Lần trước, Tiểu Khung chính là nhờ chiêu Tổ Long thôn thiên này mà có được một lượng lớn chất dinh dưỡng tu vi, tấn thăng cường giả. Chiêu này của Tiểu Khung, khiến cho số lượng địch nhân đã ít lại càng thêm rét vì tuyết mà lạnh vì sương. Đáng thương nhất là đám người thế giới lưu ly, vốn dĩ số lượng người không nhiều, bị giảm quân số như vậy, thậm chí đã không đủ 300.000! Cho dù là bên A Tu La tộc, cũng tổn thất nặng nề. Vốn đã đánh không lại, mà còn phải cố gắng đánh, đừng nói đến đánh, e là đến động cũng không động được! Còn chưa ra tay đã thua trước một nửa. Thậm chí, hai chu thiên tinh đấu đại trận của chấp pháp đại điện cũng còn chưa hề động!
Đám A Tu La tộc cùng quỷ sứ phật binh bọn họ vốn còn chút hy vọng, nhưng hiện tại lại càng thêm tuyệt vọng. Thậm chí, còn có chút không muốn phản kháng, chỉ ngồi chờ chết. Những người khác của chấp pháp đại điện nhìn thấy, chuyện này thật sự quá là lời rồi! Bản thân mình còn chưa động tay, địch nhân đã giảm quân số nhiều như vậy. Nếu như chậm chân hơn chút nữa, có phải đến vạt áo của người ta cũng không đụng vào được không? “Ngọa tào, công đức vô lượng quá đi thôi, có thể chừa lại chút cho ta đi, ta vừa mới có được pháp bảo mà!” “Chiến công, toàn bộ đều là chiến công ngon lành cành đào, ai cũng đừng tranh với ta nha!” “Ta hận a, vừa rồi nên chừa chút, đáng tiếc, đáng tiếc quá đi mất.” “Bây giờ vẫn còn cơ hội, A Tu La tộc cùng quỷ sứ phật binh không còn thì chúng ta còn có Phật Đà a!” Bị câu nói kia nhắc nhở, mọi người bỗng chốc hăng hái hẳn lên. Đúng vậy, đánh nhỏ xong thì còn có lớn mà? Nhưng mà mọi người nhìn sang, sắc mặt chợt cứng đờ, “Hình như, không còn cơ hội nào nữa…”
Ngay tại lúc đám người chấp pháp đại điện đang điên cuồng đấm đá A Tu La tộc cùng quỷ sứ phật binh, Sở Hạo bên kia cũng đã đang điên cuồng tiến lên, đầu cao cuối thấp đều là nở hoa hai bên. Lúc này, Thí Thần Thương trong tay Sở Hạo, giơ lên cao cao, trong ánh sáng chói mắt, hướng về phía Vô Ưu Phật Đà đã đâm xuống. Tư thế này cùng đâm Tra không khác, Nhuận Thổ thấy liền gọi ngay người trong nghề! “Dược sư phật cứu ta!” Vô Ưu Như Lai vốn thân đã trọng thương, giờ phút này cảm nhận được Sở Hạo đâm như đâm Tra, Vô Ưu Như Lai không thể trốn đi đâu được, lại chỉ có thể kêu la cứu mạng. Dược sư phật nổi giận, “Coi như ngươi có chút thủ đoạn, cũng không được phép ở đây làm càn!” Dược sư phật đột nhiên đánh ra một đạo phật quang, ở giữa trời hóa ra một chữ vạn, chữ vạn này bay lượn trên không trung, thôn phệ ánh sáng trên không trung, dần dần to lên, ngay cả toàn bộ ánh sáng của thế giới lưu ly dường như cũng bị hút vào trong đó! Sở Hạo nhìn thấy chữ vạn bay tới, lại cười lạnh một tiếng, “Chỉ có vậy thôi sao?” “Phá!” Sở Hạo thậm chí không định từ bỏ việc tru sát Vô Ưu Như Lai. Sở Hạo đột nhiên một đâm Tra thức, đâm xuyên Vô Ưu Như Lai, sau đó trở tay lấy Thí Thần Thương, chỉ thẳng vào chữ vạn kia! Giờ khắc này, trên thân Sở Hạo phun trào ra vô tận quang mang màu đỏ sẫm, khí thế này so với bất kỳ A Tu La nào còn chính tông và tà ác hơn, càng làm uy lực của Thí Thần Thương tăng lên rất nhiều! Đến cả đám A Tu La tộc ở ngoài chiến trường phía xa cũng suýt chút nữa cho rằng quân tiếp viện của mình đến, nhưng nhìn qua lại phát hiện là Sở Hạo. Hi vọng lại một lần nữa bị Sở Hạo đánh nát. Bọn họ thật sự không hiểu nổi, rõ ràng Sở Hạo là một thủ lĩnh chính đạo, tại sao trên người lại có huyết khí Tu La, hơn nữa lại có vô tận ma khí! Huyết khí Tu La cùng ma khí này e là ngay cả Đại Phạm Thiên cũng phải cam bái hạ phong. Sở Hạo này rốt cuộc là tồn tại gì vậy? Bọn họ không biết, và cũng đã không còn cơ hội biết nữa rồi.
Sở Hạo nhờ Tu La diệt thiên đan, khí thế trên người nhanh chóng tăng lên, đòn công kích của Thí Thần Thương đánh ra, thậm chí dường như có ma thạch Thiên Nguyên tăng phúc. Chữ vạn cùng công kích của Thí Thần Thương chạm vào nhau trên không trung, trong nháy mắt đẩy ra một trận sóng linh lực vô cùng khủng khiếp, vô số kiến trúc của thế giới lưu ly xung quanh đều trong nháy mắt hóa thành tro bụi, ngay cả đám đội trưởng chấp pháp giả ở ngoài chiến trường phía xa cũng cảm thấy có chút kinh hãi, yên lặng rời xa một chút, cho dù là bọn họ, cũng không dám nói trong dư âm này có thể lông tóc không bị tổn hao, có thể thấy, nếu như rơi vào trung tâm của đòn công kích kia, không biết sẽ phải đón nhận một kết cục đau đớn thê thảm đến mức nào nữa. Oanh! Hai đạo công kích khủng khiếp bỗng nhiên nổ tung, một giây sau, một bóng người tàn tạ từ trong đó bay ra ngoài, chính là Dược Sư Phật! Dược sư phật cùng Sở Hạo lần đầu tiên chính diện cứng đối cứng, lại là Dược sư phật bị tùy tiện đánh bay!
Bạn cần đăng nhập để bình luận