Tây Du: Người Ở Thiên Đình, 9 Giờ Tới 5 Giờ Về

Chương 1469 Phu Quân ngươi sẽ không cần tại nơi này......

Chương 1469: Phu quân, chàng không nên như thế ở đây...... Sở Hạo tuy không biết cuối cùng vật này là gì, nhưng mơ hồ cảm thấy nó có khí tức quen thuộc. Sở Hạo tiến đến gần hơn, nhận lấy Hồn Ngọc do Nghê Thường Tiên tử đưa, cẩn thận suy nghĩ. Nghê Thường Tiên tử ở bên cạnh nghi hoặc nói: “Phu quân, thiếp thân luôn có một nỗi nghi hoặc, chàng nói Viễn Cổ Thiên Đình đã mạnh như vậy, thậm chí dùng khí linh Hà Đồ Lạc Thư chế tạo ra thế giới linh hồn này.” “Thế nhưng, nếu họ thành công, vì sao đến giờ vẫn chưa tái xuất? Tam Giới Lục Đạo giờ càng ngày càng suy yếu, chẳng lẽ họ đợi thế giới hủy diệt mới ra ngoài sao?” Sở Hạo vừa ngắm nghía Hồn Ngọc, vừa đáp: “Vấn đề này ta cũng suy nghĩ lâu rồi, lẽ ra, trong đế mộ, nhục thể Yêu Thần đã cơ bản hồi phục xong, mà còn là đã hồi phục xong từ lâu.” “Ta đoán, có lẽ từ thời phong thần lượng kiếp, nơi này đã như vậy rồi, nhục thân cường giả Viễn Cổ Thiên Đình đã khôi phục, nhưng linh hồn của họ vẫn chìm đắm trong thế giới kia.” “Lẽ nào ngay từ đầu Đế Thuân đã tính sai? Dù cứu được cả Viễn Cổ Thiên Đình, có thể là đã sai sót ở khâu nào đó, dẫn đến hai lượng kiếp trôi qua, họ vẫn không có cách nào rời khỏi Thiên Đế mộ.” “Nhưng không lẽ thế chứ, đường đường Đế Thuân lại phạm sai lầm lớn đến vậy?” Trong đầu Sở Hạo chợt hiện lên ký ức, ánh mắt Đế Thuân lộ vẻ hoảng sợ. Có lẽ đó là đáp án cho thất bại của việc khôi phục Viễn Cổ Thiên Đình của Đế Thuân. Nhưng rốt cuộc ông ta đã thấy gì? Vì sao ông ta lại hoảng sợ đến vậy? Chuyện Viễn Cổ Thiên Đình, có lẽ chính là kiếp nạn tam giới Tử Kim Long Hoàng đã từng nói tới? Chẳng lẽ những thứ này về sau sẽ lại đột nhiên xông ra gây rối? Sở Hạo càng nghĩ càng xa, nhưng việc nghiên cứu Hồn Ngọc vẫn không bỏ dở. Khi Sở Hạo vừa rót chút linh hồn lực vào, mặt Sở Hạo lộ vẻ mừng rỡ pha lẫn kinh hãi: “Ngọa Tào, bảo vật!” Chỉ vừa hé lộ một góc của tảng băng chìm trong Hồn Ngọc, lòng Sở Hạo đã không thể kiềm chế được niềm vui. Sở Hạo vui vẻ ôm Nghê Thường Tiên tử, xoay vòng vài vòng. Nghê Thường Tiên tử đỏ mặt xấu hổ: “Phu quân, chàng không nên làm thế ở đây......” Sở Hạo nhíu mày, khẽ vuốt mũi Nghê Thường Tiên tử, bất lực nói: “Trong đầu nàng suốt ngày chỉ nghĩ gì thế?” Nghê Thường Tiên tử ngượng ngùng cười: “Được, không trêu chàng nữa, rốt cuộc trong này là cái gì?” Sở Hạo cao hứng: “Ta vừa còn than không có bảo vật của Hi Hòa, đây không phải nó thì là gì?!” “Trong Hồn Ngọc này có toàn bộ pháp môn tu luyện của Hi Hòa, và tất cả tri thức tu luyện liên quan đến nàng, có được thứ này là có thể kế thừa toàn bộ sức mạnh của Hi Hòa!” “Hơn nữa, đây là chiếc chìa khóa dẫn tới Thiên Đế mộ, ta vẫn thấy tiếc khi trong này có nhiều nhục thân Yêu Thần như vậy, rời đi chẳng phải uổng phí, giờ có chìa khóa này, lúc nào cũng có thể vào! Chờ hồn lực của ta dồi dào, ta sẽ khôi phục tất cả Yêu Thần này, thu về dùng! Ha ha ha ha ha!” Sở Hạo cười như một đứa trẻ vài trăm cân, có lẽ đây là thu hoạch lớn nhất ngoài dự tính của Sở Hạo! Phải biết rằng, trong đế mộ hiện giờ, Cửu Anh và Quỷ Xa mà Sở Hạo mang đi chỉ là một phần. Chỉ vì ở trong thế giới linh hồn Hà Đồ Lạc Thư, Sở Hạo mới đánh tan được hai thứ đó, nhưng cũng đã dùng cạn hồn lực. Nhưng đây chỉ là tạm thời, chỉ cần thêm chút thời gian, Sở Hạo sẽ đánh bại toàn bộ Yêu Thần trong thế giới linh hồn, sau đó thu về dùng! Viễn Cổ Thiên Đình sẽ được khôi phục dưới tay Sở Hạo! Hơn nữa, tất cả đều sẽ bị hồn chủng của Sở Hạo khống chế, mãi mãi không phản bội, những trợ thủ mạnh mẽ! Đây mới là chuyến đi thu hoạch lớn nhất, toàn bộ tài sản trong Thiên Đế mộ đều thuộc về Sở Hạo! Sự sắp đặt hai lượng kiếp trước của Đế Thuân, toàn bộ là làm áo cưới cho Sở Hạo! Điều này sao có thể không khiến Sở Hạo kích động? Với nhiều cường giả Yêu tộc Viễn Cổ, thực lực của Chấp Pháp đại điện sẽ tăng gấp trăm ngàn lần! Thậm chí, có thể sánh vai với Tây Thiên cũng hoàn toàn có khả năng. Dù rằng các cường giả Yêu tộc nơi này không phải toàn bộ Viễn Cổ Thiên Đình năm đó, dù sao trận Vu Yêu đại chiến, Yêu tộc chết tan xương nát thịt quá nhiều. Trong Thiên Đế mộ này, cũng chỉ có một phần các đầu lĩnh cường giả của Viễn Cổ Thiên Đình. Dù vậy, cũng đã là quá đủ! Sở Hạo đang thiếu chính bộ phận này! Nghê Thường Tiên tử thấy Sở Hạo kích động như vậy, không khỏi ôn nhu cười nói: “Vậy thì tốt quá, phu quân của thiếp sẽ trở thành Thiên Hoàng Yêu tộc thời đại này!” “Ta chỉ là ta Sở Hạo, ngục thần chấp pháp tam giới, Đế Tuấn hay Thánh Nhân không phải mục tiêu của ta.” Sở Hạo mỉm cười, ánh mắt lộ rõ vẻ tự tin. Giờ đây, hồn lực của Sở Hạo đang dần tăng lên, cộng thêm sự cần cù tu luyện, còn có sự trợ giúp không đáng nhắc đến của hệ thống, Sở Hạo hoàn toàn có lý do để tin mình sẽ bước ra một bước chưa từng có! Sở Hạo biết, Thánh Nhân không phải điểm cuối cùng, dù là cái gọi là Đạo Tổ, cũng không phải đáp án cuối cùng. Nhưng những điều này Sở Hạo chỉ giấu trong lòng, chuyện nói suông Sở Hạo không bao giờ làm. Sở Hạo nghĩ rồi đưa Hồn Ngọc cho Nghê Thường Tiên tử. Nghê Thường Tiên tử vẻ mặt nghi hoặc: “Làm gì vậy? Chẳng phải đây là vật rất quan trọng sao? Không cần cho ta, phiền phức lắm.” Sở Hạo nhẹ nhàng xoa đầu Nghê Thường Tiên tử: “Bên trong có công pháp tu luyện và bí quyết của Hi Hòa, trên thế giới này không có người phụ nữ nào xứng đáng có được thứ này hơn nàng cả, chỉ có nàng mới xứng.” “Nàng là thê tử cưới hỏi đàng hoàng của Sở Hạo ta, sau này nàng chính là Nữ Thánh mạnh nhất thời đại này!” Sở Hạo có thể khẳng định, dù là Vương Mẫu hay Khổng Tước Đại Minh Vương khi nhìn thấy hồn ngọc này, cũng sẽ kích động đến điên cuồng. Dù sao, trong Vu Yêu đại chiến, Hi Hòa mạnh hơn Vương Mẫu nhiều, nhất là trong người Hi Hòa ẩn chứa pháp môn tu luyện mạnh nhất của Vu tộc. Nghê Thường Tiên tử lại vẻ mặt làm biếng: “Ta không cần, tu luyện phiền phức lắm......” Sở Hạo bất lực lại cưng chiều nhìn Nghê Thường Tiên tử một chút: “Không cần nàng tu luyện, chỉ cần ta dùng hồn lực đưa bí quyết tu luyện vào trong cơ thể nàng, từ từ tu vi của nàng sẽ mạnh lên, tuy chưa hẳn so được với Hi Hòa năm xưa, nhưng cũng không kém là bao.” Sở Hạo vừa buồn cười vừa bất lực với cách tu luyện theo kiểu Phật hệ của Nghê Thường Tiên tử. Bảo vật chí cao vô thượng này, đổi với ai cũng sẽ tranh giành đến đầu rơi máu chảy, nhưng Nghê Thường Tiên tử vẫn thấy phiền phức. Nghê Thường Tiên tử lúc này mới chấp nhận đề nghị của Sở Hạo. Trong lòng nàng, việc trở thành Hi Hòa không có gì đáng tự hào, điều duy nhất nàng tự hào là trở thành thê tử của Sở Hạo. Chỉ vậy thôi. Cái gì tam giới tranh bá, cái gì chí cao vô thượng, không đáng một xu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận