Tây Du: Người Ở Thiên Đình, 9 Giờ Tới 5 Giờ Về

Chương 503: Long tộc cùng Tây Thiên thứ 1 lần đại chiến

Chương 503: Long tộc cùng Tây Thiên lần thứ nhất đại chiến
Bầu không khí trên trận vốn đã căng thẳng như dây đàn, lại thêm Sở Hạo không hề khách khí, cứ thế phóng đại, phát lại, làm lố hết cỡ. Hắn chỉ hận không thể kéo dài thời lượng, biên tập thành bộ tiểu thuyết dài có tên “Ta đi làm ở Tây Thiên từ 9 giờ sáng đến 5 giờ chiều”. Ba nghìn vị Phật suýt chút nữa bị Sở Hạo chọc tức đến hộc máu, còn Phật Tổ Như Lai thì giận đến mặt mày đỏ gay, gầm lên: “Đủ rồi! Ngục thần Sở Hạo, ngươi cố ý đối đầu với ta phải không!”
Sở Hạo nhướn mày, mặt lộ vẻ trêu tức: “Ấy, đừng hiểu lầm, ta không nhắm vào một mình ngươi, mà là nhắm vào tất cả mọi người ở Tây Thiên các ngươi đấy!”
“Chư vị tiền bối Long tộc, nguyên thần của Tiểu Bạch Long đã tan biến, không thể khôi phục, sẽ không còn Tiểu Bạch Long thứ hai đi Tây Du, từ đây Long tộc mất hết công đức.”
“Không cần nhẫn nhịn, ra tay đi, cái thứ Tây Thiên bội bạc như vậy giữ lại ăn Tết chắc?”
Lần này không chỉ Phật Tổ Như Lai không chịu nổi, ngay cả Phật A Di Đà cũng mặt mày đen lại. “Ngục thần Sở Hạo, ngươi không phải người! Tây Thiên ta là tín ngưỡng của vô vàn chúng sinh, thế giới cực lạc dành cho vô số sinh mệnh!”
“Nếu Tây Thiên xảy ra chuyện gì, ngươi khó thoát tội, Tây Thiên ta quyết không bỏ qua cho ngươi!”
Sở Hạo phì cười một tiếng: “Ta cứ tưởng cái uy hiếp gì ghê gớm, Tây Thiên các ngươi làm bao nhiêu chuyện bất nghĩa, gánh lấy hậu quả cũng đáng thôi, bao nhiêu cái xác không hồn, chết thì liên quan gì đến ta?”
“Ta không những không thấy có gì không tốt, thậm chí ta càng thích như vậy!”
Sở Hạo đây là trắng trợn khiêu khích. Đương nhiên, đây không phải lần đầu, trước kia Tây Thiên còn nhịn được, huống chi bây giờ! Phật A Di Đà vội vàng nhìn các cường giả Long tộc, định mở miệng khuyên giải, chợt thấy Mặc Bạch Long Hoàng – kẻ mạnh nhất, già nhất – đột nhiên mở to mắt, mặt tràn đầy sát ý điên cuồng! Giọng hắn khàn khàn nhưng lại chứa đựng sự quyết đoán muốn tàn sát sinh tử! “Chư Phật Tây Thiên, bội bạc, khi ta Long tộc, không thể tha thứ! Ta muốn Linh Sơn nhuộm máu, chư Phật đền mạng!”
“Động thủ!” Hai chữ "động thủ" vừa thốt ra liền khiến cả Tây Thiên kinh hãi.
Sở Hạo bồi thêm một câu: “Đánh không lại thì cũng đừng khách khí với ta, đây đều là ta nên làm thôi.”
Phật Tổ Như Lai tức đến méo cả miệng! Quả thật đáng hận! Vừa rồi mọi người còn nghĩ chỉ cần Mặc Bạch Long Hoàng không lên tiếng, thì cùng lắm chỉ cần ngăn cản một chút, kéo dài thời gian là được. Dù sao thời gian của Long tộc tính theo vạn năm. Ai ngờ Sở Hạo chạy đến dùng ngay chiêu toàn hệ lập thể chiếu ảnh, tua ngược quá khứ, còn phát lại mấy đoạn ngắn đó, trực tiếp làm Mặc Bạch Long Hoàng giận sôi máu! Long Hoàng này vốn là bậc tiền bối, có tu vi cao cường nhất, hắn đã mở miệng thì đám Long tộc bây giờ chẳng dám màng đến nhân quả! Khó chịu, cực kỳ khó chịu! Ba nghìn vị Phật mặt đen như nhọ, ngay cả nụ cười của A Di Đà Phật cũng hoàn toàn biến mất, không thể gượng được nữa.
A Di Đà Phật nhìn Sở Hạo, mang theo một tia uy hiếp: “Ngục thần Sở Hạo, ngươi......”
Đến cả một A Di Đà Phật xưa nay không tranh không bại cũng lộ chút ý hăm dọa, đủ thấy Sở Hạo có khả năng chọc tức người khác đến mức nào.
Sở Hạo khoát tay: “Uy hiếp gì đó nói với các vị tiền bối Long tộc ấy, đừng để bọn chúng sống qua Tết.”
Thế là Long tộc cũng không hề nể nang chút nào. Biết rõ Tây Thiên cố ý giết người, hơn nữa cái thái độ ngạo mạn của Bạch Liên Đồng tử kia càng khiến các cường giả Long tộc không thể chịu nổi.
Bạch Kim Long Hoàng lạnh lùng nói: “Có thể nhẫn nhịn, không thể nhục nhã! Động thủ!”
Tử Kim Long Hoàng cũng không hề nương tay chút nào: “Ta cho một chiêu Thần Long bái vĩ, quật chết lũ lừa trọc chết tiệt các ngươi!”
Lần này, không chỉ có Tử Kim Long Hoàng và Bạch Kim Long Hoàng ra tay, mà dưới lệnh của Mặc Bạch Long Hoàng, cả chín vị Chân Long cùng lúc động thủ! Bọn họ là những cường giả Hồng Hoang chí cao vô thượng, ở Tây Thiên này bọn họ là bậc tiền bối, hơn nữa còn có sự nghiền ép về huyết mạch! Nếu không phải vì sự áp chế của Hồng Hoang đại đạo, e là Long tộc đã xưng bá thiên địa từ thời Long Phượng Kỳ Lân rồi. Trận lượng kiếp đó không phải là ngẫu nhiên mà là tất nhiên. Đại đạo dùng phương pháp lượng kiếp không triệt để, làm suy yếu nhân quả tam giới. Cho nên, Long tộc thậm chí gián tiếp bị đại đạo nhắm vào. Nhưng dù vậy, Long tộc vẫn cưỡng ép vượt qua lần lượng kiếp tẩy lễ đó mà sống đến bây giờ. Trải qua vô số năm tháng lượng kiếp, đại đạo vẫn không thể triệt để tiêu diệt Long tộc. Điều này cho thấy Long tộc cường đại đến mức nào, có thể chống lại mệnh trời! Vậy mà hiện tại, hai cái đồ bỏ Tây Phương Giáo dám vọng tưởng đoạn tuyệt đường lui của Long tộc? Sao có thể nhịn được chứ? Chắc chắn là không thể!
Chín vị Chân Long cùng lúc xuất chiêu, thực lực cường đại không thể lường được. Còn chưa chạm đến Đại Lôi Âm Tự mà đã làm rung chuyển cả Linh Sơn. Trong ba nghìn vị Phật, kẻ thực lực yếu kém trực tiếp bị trấn sát tại chỗ, máu thịt văng tung tóe thành từng mảng bọt máu. Sức mạnh thật không thể tưởng tượng!
A Di Đà Phật kinh hãi, ngoài việc thầm mắng Sở Hạo một trận, chỉ còn cách ngoan ngoãn ứng chiến. Trong nháy mắt, A Di Đà Phật xuất thủ, tế ra tiếp dẫn linh lung đèn hoa sen! Đây là pháp bảo dựa vào thành đạo của A Di Đà Phật, giá trị của nó không phải Linh Bảo tiên thiên bình thường có thể sánh được. Mười hai ngọn đèn treo trên đỉnh đầu A Di Đà Phật, hào phóng tỏa ánh sáng. Chín vị Chân Long tấn công vào như đấm vào miếng kẹo cao su, không thể dùng sức. Ngọn đèn hoa sen này có bí pháp vô thượng, dưới ánh sáng của Phật quang, sinh linh sẽ bị hòa tan hỉ nộ ái ố, thậm chí sẽ tại chỗ quy y Phật môn. Dù là Đại La Kim Tiên, cũng trong nháy mắt sẽ quy y Phật môn.
Nhưng Long tộc há phải hạng tầm thường? Chân Long Hồng Hoang tiên thiên cao quý vô thượng, đừng nói là Phật quang của tiếp dẫn Phật Đà, mà dù là Thánh Nhân đích thân tới cũng khó lòng khiến Long Hoàng quy y. Bất quá, Phật quang lại không mấy thân thiện với các thần tiên Cửu Trùng Thiên. Ngọc Đế không dám lơ là, vung tay lên, Hạo Thiên Tháp trôi lơ lửng phía trên các cường giả Cửu Trùng Thiên lao, bảo vệ chặt chẽ Na Tra và mọi người. Na Tra cảm kích nói: “Tạ Bệ Hạ.”
Thậm chí, Mặc Bạch Long Hoàng còn cười lạnh một tiếng: “Mấy trò mèo này thôi sao, A Di Đà Phật ngươi chỉ có chút bản lĩnh đó thôi à? Đi!”
Thân Mặc Bạch Long Hoàng bỗng bắn ra một mảnh nghịch lân, tựa như trường kiếm bắn về phía A Di Đà Phật. A Di Đà Phật kinh hãi, vội vàng bảo vệ tiếp dẫn linh lung đèn hoa sen. Mảnh nghịch lân đó trúng A Di Đà Phật, in lên nhục thể của ông ta một dấu ấn màu trắng. Đây là lần đầu tiên trong vô số năm qua A Di Đà Phật bị đánh trúng vào nhục thân.
Cuộc chiến giữa Long tộc và Tây Thiên đã chính thức bắt đầu!
Mà lúc này, kẻ đầu sỏ gây ra tất cả, Sở Hạo gian tà đang nhếch mép cười ha hả. Không hiểu sao hắn thấy thật là hả dạ.
【Chúc mừng chủ nhân hoàn thành nhiệm vụ, tâm tính của A Di Đà Phật đã có một chút biến đổi nhỏ】 【Ban thưởng: Nguyên thạch (có thể khôi phục chân linh thành nguyên thần) 200.000 công đức】 【Ghi chú: Xin chủ nhân tích cực báo thù, một lời nhắc nhở ấm áp, một khi giao chiến, ngài sẽ có một không gian hoạt động khác】
Sở Hạo hơi nhướn mày, ý nói là cứ đánh đừng ngại gì phải không?
【Ấy! Đã hiểu! Nhiệm vụ đang tạo, xin hãy chờ】
Bạn cần đăng nhập để bình luận