Tây Du: Người Ở Thiên Đình, 9 Giờ Tới 5 Giờ Về

Chương 1478 hệ thống: chủ nhân phụ trách một đường nằm thẳng

Chương 1478 hệ thống: chủ nhân phụ trách một đường nằm thẳng Quan Âm Bồ Tát bị Tôn Ngộ Không trái một câu bà già, phải một câu chó sủa cái gì khiến tức đến không nhẹ. Nàng nghiến răng nghiến lợi, cũng dứt khoát không giả vờ nữa, trực tiếp lộ nguyên hình, hung ác nói: "Ngươi vậy mà vô lễ với ta như thế?!" "Tôn Ngộ Không, ngươi đừng quá phách lối! Ta lệnh cho ngươi, hiện tại liền đi cứu Đường Tam Tạng ra!" Quan Âm Bồ Tát lúc đầu cho rằng mình chắc chắn sẽ khiến mấy tiểu tử này tôn trọng một chút. Nhưng mà, Tôn Ngộ Không bọn người nhìn thấy Quan Âm Bồ Tát lại giống như đang nhìn kẻ thiểu năng trí tuệ vậy, không hề nể mặt Quan Âm Bồ Tát. Quan Âm Bồ Tát tức giận đến nghiến răng, không ngờ đám người này đã cứng đầu đến vậy. Quan Âm Bồ Tát suy nghĩ một lát, quyết định, thừa dịp Sở Hạo bây giờ không có ở đây, nếu không trực tiếp dùng sức mạnh! Thành công, tự nhiên là một công lớn, nếu thất bại, dù sao Sở Hạo không ở đây, mình cũng không chịu phạt. Nghĩ đến đây, Quan Âm Bồ Tát cũng cứng rắn lên một chút, trên người pháp lực phun trào, nhìn chằm chằm Tôn Ngộ Không, "Tôn Ngộ Không, ta cho ngươi một cơ hội cuối cùng, hiện tại, lập tức, đi giết con tỳ bà tinh kia, nếu không, sẽ khiến các ngươi phải chịu một trận đau khổ về da thịt..." Tôn Ngộ Không nhíu mày, trong lòng âm thầm khó chịu, không ngờ Quan Âm Bồ Tát lại giở trò này. Nhưng không còn cách nào, thực lực của Quan Âm Bồ Tát cao hơn bất kỳ ai ở đây, cho dù ba sư huynh đệ bọn hắn cùng nhau tiến lên, cũng chưa chắc đã đánh lại Quan Âm Bồ Tát. Cùng bị đánh một trận rồi đầu hàng, còn không bằng cứ làm bộ đồng ý trước? Quan Âm Bồ Tát thấy Tôn Ngộ Không ba người dường như đã có chút dao động, không khỏi cười lạnh. Đúng rồi, thực lực mới là chỗ dựa mạnh nhất, không có Sở Hạo, Tôn Ngộ Không ba người căn bản không thể đấu với mình. Nhưng ngay lúc Tôn Ngộ Không âm thầm tức giận, cho rằng mình sắp phải khuất phục thì Trư Bát Giới bỗng nhiên thúc khuỷu tay vào người Tôn Ngộ Không. Tôn Ngộ Không nghi hoặc, nhìn Trư Bát Giới. Trư Bát Giới chỉ liếc Tôn Ngộ Không một cái, Tôn Ngộ Không nhìn về phía sau Quan Âm Bồ Tát, bỗng nhiên trên mặt lộ ra vẻ vui mừng. Sau đó, Tôn Ngộ Không khinh thường Quan Âm Bồ Tát, cất cao giọng nói: "Lão bà già, ta khuyên ngươi tự giải quyết cho tốt đi, ngươi nên biết, bây giờ Tây Du là do huynh đệ ngục thần quản, Tây Thiên đã nhiều lần hứa hẹn không nhúng tay vào, hiện tại ngươi còn nhúng tay vào, ngươi không sợ huynh đệ ngục thần trách tội sao?" Giờ phút này, Sở Hạo đang lặng lẽ đứng sau lưng Quan Âm Bồ Tát, nhìn dáng người uyển chuyển của Quan Âm Bồ Tát. Có sao nói vậy, cũng khá kích thích. Không được Sắc Sắc! Sở Hạo vừa làm xong nhiều người vận động, tâm sáng như gương, bình tĩnh tự nhiên. Vừa tới đã thấy Quan Âm Bồ Tát ở đây bức bách ba sư huynh đệ Tôn Ngộ Không. Sở Hạo không nói lời nào, nhưng rất tức giận. Quan Âm Bồ Tát thấy Tôn Ngộ Không còn dám lớn lối như vậy, không khỏi nhíu mày, cười lạnh, "Hắn? Hừ! Hắn bất quá chỉ là một ngục thần chấp pháp tam giới, trừ nhan trị đứng nhất tam giới, thiên phú vô tiền khoáng hậu, thực lực cường đại không ai sánh bằng, thế lực cường đại đến mức có thể hủy diệt cả thế giới lưu ly... Trừ những ưu điểm không đáng kể đó, hắn còn làm được gì nữa?!" Quan Âm Bồ Tát dùng giọng điệu ngạo mạn nhất nói ra lời này, sau đó không chút do dự quay ngoắt đầu, hai tay đặt bên hông trái, chùng người xuống, lớn tiếng nói: "Nữ nhi thỉnh an ngục thần thượng tiên, ngục thần thượng tiên vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!" Quan Âm Bồ Tát: hắc hắc, ta thông minh như vậy, làm sao có thể không hiểu ánh mắt của các ngươi có ý gì chứ? Ta không nói nhảm câu nào, trực tiếp thỉnh an luôn! Mọi người ở đó nhìn thao tác này của Quan Âm Bồ Tát thấy cảm khái không thôi. Hay lắm, không ngờ Quan Âm Bồ Tát lại quyết đoán như vậy, cũng coi là một người có cá tính. Ngay cả Sở Hạo trong lúc nhất thời cũng không kịp phản ứng. Xem ra sự giáo dục trong nhiều năm qua cũng đã khiến Quan Âm Bồ Tát hiểu biết nhiều về lễ nghĩa. Nhìn xem, đây không phải là một Quan Âm Bồ Tát hợp cách sao? Quan Âm Bồ Tát nịnh hót nhìn Sở Hạo, lại tỏ vẻ vô cùng tủi thân, "Ngục thần thượng tiên, cha lớn, phụ thân, ngươi cuối cùng đã về, ngươi có biết chúng con chờ ngài bao lâu không? Hôm nay là ngày thứ mười ba con nhớ ngài!" "Nếu ngài không về nữa, Đường Tam Tạng đã sắp bị yêu quái ép khô rồi, xin phụ thân nhất định phải mau mau cứu Đường Tam Tạng ra khỏi nước sôi lửa bỏng!" Quan Âm Bồ Tát không khách sáo, nổi lên vẻ hèn mọn. Bị thái độ lễ phép hợp cách này của Quan Âm Bồ Tát làm cho, Sở Hạo trong nhất thời không tiện phản đối, dù sao vội về cũng chỉ để quẹt thẻ mà thôi. 【 chúc mừng đã trở lại Tây Du quẹt thẻ, ba ngày đánh cá mười ngày phơi lưới làm việc hình thức của ngài thực sự là hình mẫu người làm công điển hình! Bắt đầu làm việc!】 【 ban thưởng: 100.000 công đức!】 【Sở Hạo】 【 cảnh giới: Chuẩn Thánh ngũ chuyển (cách đệ lục chuyển thiếu một triệu công đức)】 【công pháp: Cửu chuyển cuộn Cổ Chân thân quyết (thật · đệ ngũ chuyển)】 【 pháp bảo:... 】 【làm nhiệm vụ: hoàn thành kiếp nạn lần này, để Đường Tam Tạng tiếp tục lên đường, chủ nhân phụ trách một đường nằm thẳng!】 【 ban thưởng: 100.000 công đức 】 Sở Hạo khổ công tu luyện quả nhiên là có hồi báo, rất nhanh đã chỉ còn thiếu một triệu công đức nữa là có thể bước vào lục chuyển Chuẩn Thánh, khoảng cách tới cao giai Chuẩn Thánh ngày càng gần. Nhưng, nhìn giọng điệu của hệ thống này, từ sau nhiệm vụ 9 giờ làm 5 giờ về sẽ chuyển từ mò cá thành bắt đầu làm việc. Nhưng nghĩ lại, Sở Hạo đã lần nào là thật sự làm việc bao giờ đâu? Sở Hạo vỗ vỗ... vai Quan Âm Bồ Tát, "Được rồi được rồi, xem như ngươi có thành ý như vậy, Ngộ Không, mang theo hai sư đệ đi cứu sư phụ ngươi đi." Tôn Ngộ Không, Trư Bát Giới, Sa Ngộ Tịnh ba sư huynh đệ đứng bật dậy, nghiêm túc đồng thanh hô lớn: "Vâng! Tuân theo pháp chỉ!" Quan Âm Bồ Tát ở một bên thấy vẻ mặt đầy bất mãn, ta đại diện cho Tây Thiên gọi các ngươi, các ngươi trả lời ta một câu bà già? Ngục thần gọi các ngươi một cái đã lập tức tuân theo pháp chỉ? Có hơi không công bằng. Nhưng Quan Âm Bồ Tát không quan tâm, chỉ cần có thể lên đường là được. Sau kiếp nạn này, là kiếp nạn lớn nhất mà Tây Thiên đã sắp đặt, cũng là kiếp nạn lớn nhất của toàn bộ đội ngũ Tây Du! Bởi vì, sau khoảng thời gian quan sát, Tây Thiên đã tin chắc đội ngũ Tây Du không hề do mình quản lý, tiếp tục như vậy thì vấn đề lớn rồi. Nhưng, Tây Thiên xưa nay là vô cùng cẩn trọng, họ đã chuẩn bị xong một kiếp nạn có thể tráo trở trời trăng! Chỉ cần kiếp nạn tiếp theo đến, đến lúc đó sẽ có thể thay thế toàn bộ đội ngũ! Đúng vậy, Đường Tam Tạng cùng ba đồ đệ của hắn, Tây Thiên dự định triệt để bỏ rơi, mà Tây Thiên cũng đã chuẩn bị xong người thay thế, những người đó đều là người được Thiên Đạo công nhận. Lần này, có thể thu hồi toàn bộ Tây Du về! Chính vì như vậy, nên Quan Âm Bồ Tát mới phải hèn mọn như vậy, nếu là trước đây, tuyệt đối không có chuyện Sở Hạo ngon ngọt như thế. Quan Âm Bồ Tát trong lòng nghĩ vậy, nhưng trên mặt vẫn từ tốn, cung kính khiêm nhường, "Ngục thần phụ thân yêu quý, vậy chúng ta có thể tiếp tục lên đường được chưa ạ?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận