Tây Du: Người Ở Thiên Đình, 9 Giờ Tới 5 Giờ Về

Chương 1265 Sở Hạo: Thái Thượng lão quân a, chớ có trách ta

Chương 1265 Sở Hạo: Thái Thượng Lão Quân à, đừng trách ta Thái Thượng Lão Quân bên này, hắn vẫn cảm thấy có chút vấn đề, cho nên hắn lại bấm đốt ngón tay tính toán, nhưng vẫn là không tính ra được gì cả. Việc liên quan đến Tây Du đại kiếp, Thái Thượng Lão Quân cũng không dám chủ quan, dù sao đây chính là thiên địa lượng kiếp, cho dù là bản thân mình, xử lý không tốt cũng sẽ dẫn lửa thiêu thân. Thái Thượng Lão Quân chỉ có thể hạ mình, trực tiếp áp đảo trên bầu trời, nhìn chăm chú xuống đoàn người Tây Du ở dưới đất.
Hắn không hề thấy cảnh Trư Bát Giới từ trong che trời phù triện của Sở Hạo đi ra, mà chỉ thấy Trư Bát Giới hứng thú bừng bừng cầm đan dược lớn tiếng khoe khoang trước mặt mọi người. Thái Thượng Lão Quân vẫn giữ vẻ điềm tĩnh, tỉnh táo nhìn xuống từ trên trời, hắn cảm thấy chỉ cần đan dược kia có thể phục sinh quốc vương Ô Kê, thì chắc chắn sẽ không có vấn đề gì lớn. Hắn nào biết, mọi tính toán của mình đã sớm rơi vào trong kế hoạch của một kẻ lòng dạ hiểm độc, bụng dạ đen tối, đệ nhất mỹ nam của Tam giới.
Thái Thượng Lão Quân nấp trên trời theo dõi, còn Sở Hạo thì ở nhân gian, tự mình được che chở bởi che trời phù triện, cũng để ý tới đội ngũ Tây Du: “Thái Thượng Lão Quân à, đừng trách ta quá tàn nhẫn, thật sự là ý trời mà.” Sở Hạo vừa áy náy, vừa thuận tay cầm chiếc đùi gà trên bàn, vẻ mặt đầy áy náy mà bắt đầu ăn.
Sở Hạo cũng không cố ý muốn phá hỏng chuyện tốt của Thái Thượng Lão Quân, nhưng mà...【Thái Thượng Lão Quân cũng dám cướp công đức Tây Du sao? Không thể nhịn được!】【Nhiệm vụ: Cải tạo đan dược, khiến quốc vương Ô Kê đạt được sự trùng sinh không giống bình thường, phá hỏng toàn bộ kế hoạch nhúng chàm nhân quả Tây Du của Thái Thượng Lão Quân】【Phần thưởng: 500.000 công đức!】Sở Hạo áy náy uống thêm một ngụm rượu, gắp thêm một hạt đậu phộng. Dù sao kim đan cũng đưa ra rồi, còn về việc rốt cuộc nó có hiệu quả gì, thì không rõ, Sở Hạo từ trước đến giờ là chỉ quản gϊếт không quản chôn. Mọi chuyện cứ xem ý trời thế nào....
Lại nói, Trư Bát Giới cầm đan dược đi tới bên cạnh giếng, Khổng Tước Đại Minh Vương sợ xáo trộn sắp xếp của nhân gian, bèn bảo Tôn Ngộ Không và Trư Bát Giới mang theo tнι тнể về trong quan để phục sinh. Giờ phút này, ở trong quan, bốn thầy trò Tây Du đang vây quanh tнι тнể quốc vương Ô Kê, Khổng Tước Đại Minh Vương nhìn chăm chú bốn người, "Các ngươi sau đó phải phục sinh hắn, rồi đưa hắn đến hoàng cung nhận thân, mọi việc ta đã dặn dò kỹ càng, không được làm trái!". "Ngoài ra, các ngươi nhớ kỹ, tuyệt đối đừng có ảo tưởng hay cố gắng làm hỏng chuyện, nếu không các ngươi tuyệt đối không thoát khỏi sự trừng phạt của Tây Thiên! Đến lúc đó, nhất định các ngươi sẽ phải chịu thiệt!"
Đường Tam Tạng và ba đồ đệ sắc mặt không vui, nhưng Trư Bát Giới thì lại tươi cười ha hả: "Đó là đương nhiên rồi, kẻ thức thời mới là tuấn kiệt, chim khôn biết chọn cây mà đậu, ta lão Trư hiểu chuyện lắm!". "Ta nhất định sẽ đưa quốc vương này qua cho ngươi, yên tâm đi!".
Thái độ của Trư Bát Giới trong nháy mắt khiến Khổng Tước Đại Minh Vương vô cùng hoảng sợ: "Ngươi đang có ý định gì hả?! Trư Bát Giới, rốt cuộc ngươi muốn làm gì?". Trư Bát Giới vẻ mặt xem thường, "Ngươi có bị bệnh không? Ta vất vả lắm mới phối hợp với ngươi một lần, mà ngươi lại không biết quý trọng sao?". "Có phải là không phải ta chửi tổ tông nhà ngươi là Tây Thiên, thì ngươi mới hài lòng sao?".
Trư Bát Giới chẳng nể nang gì Khổng Tước Đại Minh Vương, chỉ vào mặt Khổng Tước Đại Minh Vương mà chửi, Tôn Ngộ Không đứng bên cạnh cũng nhướn mày, thầm giơ ngón cái lên. Lão Trư được đấy, trước đây sao không biết Trư Bát Giới khí phách thế này? Ngay cả Đường Tam Tạng cũng cảm thán, khá đấy, bây giờ nhị đồ đệ của mình cũng là một hảo hán tranh tranh thiết thiết! Dám chỉ vào mặt Khổng Tước Đại Minh Vương mà mắng sao? Khổng Tước Đại Minh Vương bị mắng một trận, cũng không so đo nhiều, hắn cảm thấy Trư Bát Giới chỉ là cậy miệng lưỡi nhanh nhảu mà thôi, nhưng mà, Khổng Tước Đại Minh Vương bỗng nhớ ra điều gì đó, bèn nhìn chằm chằm Trư Bát Giới nói, "Đợi đã, ngươi đưa đan dược đây, để ta xem một chút!".
Khổng Tước Đại Minh Vương cẩn thận không gì sánh bằng, hắn cảm thấy có điều gì đó bất thường, lẽ nào Trư Bát Giới định tráo đổi kim đan? Trư Bát Giới sửng sốt một chút, rồi thoải mái đưa kim đan cho Khổng Tước Đại Minh Vương, Khổng Tước Đại Minh Vương cẩn thận kiểm tra trăm lần, quả nhiên có hơi thở của Thái Thượng Lão Quân, không thể giả được. Về việc Trư Bát Giới có thể cải tạo đan dược hay không thì Khổng Tước Đại Minh Vương hoàn toàn không hề nghĩ tới. Dù sao, trong Tam Giới Lục Đạo này, ngoại trừ Thái Thượng Lão Quân có luyện đan chi đạo vô thượng, thì thực sự khó ai có thể cải tạo được.
Kiểm tra không có vấn đề, Khổng Tước Đại Minh Vương mới nhét đan dược vào tay Trư Bát Giới, trước khi đi, Khổng Tước Đại Minh Vương vẫn hết sức lo lắng bỏ kim đan của Trư Bát Giới vào một cái túi do chính mình làm ra, "Ngươi nhất định phải dùng đan này phục sinh quốc vương Ô Kê, không được tráo đổi!". Khổng Tước Đại Minh Vương đe dọa đến cả trăm lần, Trư Bát Giới bực mình bóp tai nó hai cái, hét lên, "Nghe rồi nghe rồi, hai lỗ tai đều nghe thấy rồi! Ngươi thật là phiền phức!". Khổng Tước Đại Minh Vương cuối cùng cũng rời đi.
Trư Bát Giới không nói hai lời, "Sư huynh, nhanh chóng phục sinh quốc vương Ô Kê thôi, đến lúc báo đáp Tây Thiên rồi!". Tôn Ngộ Không giật mình, "Ờ ờ, lập tức, lập tức." Tôn Ngộ Không đặt tнι тнể quốc vương Ô Kê xuống đất, Trư Bát Giới lấy đan dược ra, giờ phút này, mặc kệ là Thái Thượng Lão Quân trên trời, hay là Khổng Tước Đại Minh Vương trong bóng tối, đều nhìn chằm chặp động tác của Trư Bát Giới, sợ Trư Bát Giới tráo đổi đan dược.
Nhưng mà, Trư Bát Giới lại rất bình thản, rõ ràng nghiền nát đan dược ở đầu ngón tay, viên kim đan này quả thực là một loại đan dược cực kỳ cường đại, có thể tái tạo toàn thân. Mà Khổng Tước Đại Minh Vương âm thầm đưa linh hồn của quốc vương Ô Kê vào trong tнι тнể. Tôn Ngộ Không tiến lên, đem miệng Lôi công ngậm lấy môi của hoàng đế, thổi một hơi vào cổ họng. Một hơi này chính là tiên khí, miệng không miệng thối người chết đương nhiên không để ý.
Một ngụm tiên khí thổi vào cổ họng, rồi đến Minh Đường, đến Đan Điền, rồi lại từ Dũng Tuyền quay trở về Nê Hoàn Cung. Trên trời dưới đất, Thái Thượng Lão Quân và Khổng Tước Đại Minh Vương đều vô cùng căng thẳng, nhất định phải đợi quốc vương Ô Kê tỉnh lại, thì chuyện này mới coi như xong. Bọn họ đã chuẩn bị sẵn sàng để ứng phó với tất cả những tình huống có thể phát sinh.
Nhưng điều khiến mọi người bất ngờ là, "Hô" một tiếng vang dội, quốc vương Ô Kê khí tụ thần về, đột nhiên như cá chép nhảy lên, kêu lên một tiếng, "Ta sống rồi!". Quốc vương Ô Kê nhìn thân thể của mình, trên mặt tràn đầy kinh ngạc và vui mừng. Hắn không bao giờ nghĩ tới mình cũng có thể sống lại! Đúng là Tây Thiên cũng rất uy tín đấy. Nhưng dù sao cũng cảm thấy, có chút kỳ lạ.
Trong thân thể này, hình như ẩn chứa một sức mạnh không thể nói rõ cũng không thể miêu tả được. Nhưng quốc vương Ô Kê không phải là người có tu vi cao thâm, nên căn bản không biết sức mạnh này có nguy hiểm hay không. Hắn chỉ làm theo những gì Tây Thiên đã dặn, quỳ xuống trước mặt Đường Tam Tạng khóc lóc: "Nhớ lại đêm qua hồn ma đến bái yết, ai ngờ hôm nay lại được trở về dương gian! Là sư phụ đã cứu ta, đa tạ sư phụ!". Tam Tạng vội đỡ dậy, "Bệ hạ, không phải do ta, mà do các đồ đệ của ta."
Trư Bát Giới trên mặt tràn đầy nụ cười, cười rất vui vẻ, hắn thúc giục, "Được rồi, không cần ngồi đó chém gió nữa, chúng ta còn phải đi giúp đỡ chính nghĩa đây!".
Bạn cần đăng nhập để bình luận