Tây Du: Người Ở Thiên Đình, 9 Giờ Tới 5 Giờ Về

Chương 2061 ngục thần uy nghiêm

**Chương 2061: Ngục Thần Uy Nghiêm**
Ngọc Hoa Châu tai qua nạn khỏi, Sở Hạo cùng bốn thầy trò Đường Tăng nhận được sự cúng bái của bá tánh, tự nhiên lại lần nữa thu hoạch đầy ắp công đức.
"Ta đi trước một bước, nhân mã Ngục Thần Điện lập tức quay về, đồng thời bẩm báo Ngọc Đế, cứ nói Ngục Thần Điện bị công kích, có kẻ cả gan xâm nhập thiên ngục cướp trọng phạm."
Sở Hạo phân phó với nhân viên Ngục Thần Điện.
Chính hắn thì thi triển hóa hồng chi thuật, nhanh chóng trở về Ngục Thần Điện phục mệnh.
Sở Hạo dùng hóa hồng chi thuật, tốc độ có thể nói là số một tam giới, từ Ngọc Hoa Châu trở về Ngục Thần Điện chỉ trong nháy mắt.
Mà khi Sở Hạo trở về Ngục Thần Điện, cũng đồng thời truyền tin tức cho Địa Dũng Phu Nhân.
Địa Dũng Phu Nhân sau khi nhận được tin tức, lập tức nói với đám thủ vệ Ngục Thần Điện:
"Ngục Thần lập tức trở về, chúng ta lập tức triển khai tiến công, đem đám tặc phỉ xâm nhập Ngục Thần Điện kia ngăn ở trong thiên ngục."
Địa Dũng Phu Nhân mang theo đám thủ vệ Ngục Thần Điện bắt đầu triển khai công kích, lần này không phải làm bộ, mà là toàn lực tiến công.
Phía Tây Thiên lưu thủ bên ngoài chỉ có mười mấy người, đối mặt với Địa Dũng Phu Nhân dẫn theo thủ vệ Ngục Thần Điện phản công, đã chỉ còn lại có sức chống đỡ.
"Không tốt, lập tức thông báo cho các vị La Hán, Bồ Tát, tình huống có chút không ổn."
Cảm giác được thế công sắc bén, những Phật Đà lưu thủ kia lập tức truyền tin tức cho Quan Âm và những người khác ở trong thiên ngục.
Lúc này Quan Âm mang theo Văn Thù và Phổ Hiền, đã đi tới tầng thứ mười tám của thiên ngục, sau một phen tìm kiếm, rốt cục tìm được Thanh Hoa Đại Đế.
Thanh Hoa Đại Đế trước kia là đứng đầu Tứ Cực Đại Đế, là đại lão vương giả của Thiên Đình, khí thế mười phần, phú quý xa hoa.
Thế nhưng chỉ mới nhốt vào thiên ngục có mấy ngày, bây giờ Thanh Hoa Đại Đế đã khiến người ta có chút không nhận ra được.
Toàn thân tinh thần uể oải, quần áo xộc xệch, dáng vẻ kia so với ăn mày ở thế gian còn thảm hơn.
"Thanh Hoa Đại Đế?"
Quan Âm bọn họ nhìn Thanh Hoa Đại Đế, đều nghi ngờ hỏi, không biết vì sao mới có mấy ngày, lại giống như biến thành người khác.
"Nhanh, nhanh cứu ta, cái nơi quỷ quái này, ta một ngày cũng không muốn ở lại."
Thanh Hoa Đại Đế nhìn thấy Quan Âm bọn họ, biết bọn hắn là tới cứu mình, lập tức điên cuồng gào lớn.
Địa Ngục tầng thứ mười tám được gọi là Vô Gián Luyện Ngục, ác quỷ vào trong đó phải chịu đựng sự tịch mịch thê lương vô tận, vĩnh viễn không được siêu sinh.
Mà thiên ngục tầng thứ mười tám so với Vô Gián Luyện Ngục còn thống khổ gấp trăm ngàn lần, bởi vì nơi này được gọi là hư không huyễn cảnh.
Nhìn như toàn bộ thiên ngục tầng mười tám không có bất kỳ hình phạt nào, nhưng người bị nhốt ở đây, lại thời thời khắc khắc đều bị huyễn cảnh vây khốn.
Trong huyễn cảnh, sẽ gặp đủ loại tra tấn như ác mộng, mà lại không cách nào thoát ra.
Ở trong huyễn cảnh, mỗi giây chính là một lần luân hồi, mỗi lần thống khổ trong luân hồi đều khiến tâm linh người ta tuyệt vọng.
Thống khổ như vậy, cho dù là thần tiên hay tà ma có tâm tính hơn người, cũng sẽ từ bình thường đến điên cuồng, từ điên cuồng đến ngu dại, từ ngu dại đến hoàn toàn mất đi ý thức.
Mà Thanh Hoa Đại Đế mặc dù chỉ bị giam giữ mấy ngày, nhưng cũng đã phải tiếp nhận sự tra tấn của phàm nhân trong mấy chục, mấy trăm lần luân hồi.
"Ngươi yên tâm, chúng ta chính là tới cứu ngươi."
Quan Âm nói với Thanh Hoa Đại Đế, bây giờ dáng vẻ của Thanh Hoa Đại Đế quả thật khiến người ta đồng tình.
Lúc này ở trên Lăng Tiêu Bảo Điện của Thiên Đình, Ngọc Đế và Chư Thần vốn đang nghị sự, người của Ngục Thần Điện mang tin tức vội vàng tiến đến bẩm báo với Ngọc Đế.
"Bẩm Ngọc Đế, Ngục Thần Điện bị đánh lén, có người cưỡng ép công phá thiên ngục."
Nghe được tin tức như vậy, Ngọc Đế trong nháy mắt liền nổi giận.
"Cái gì? Lại có người dám công phá Ngục Thần Điện, cưỡng ép xông vào thiên ngục, đây là đang đối địch với toàn bộ tam giới sao?"
Thiên ngục trọng yếu, Ngọc Đế tự nhiên biết rõ, một khi thiên ngục có sơ suất, đây chính là có thể gây nên đại kiếp nạn hạo kiếp tam giới.
"Làm sao có thể, kẻ nào to gan như vậy!"
"Đây là đang khiêu khích toàn bộ tam giới."
"Nhất định phải đem hắn chém thành muôn mảnh!"
Chư Thần Thiên Đình nghe được tình huống như vậy, cũng đều là từng người lòng đầy căm phẫn, việc này quá mức nghịch thiên, đồng thời cũng là xem thường quyền uy của Thiên Đình.
"Chư Thần theo ta cùng đi tới Ngục Thần Điện!"
Ngọc Đế lập tức đứng dậy nói với Chư Thần.
Ngọc Đế bên này khởi hành, nhưng chiến đấu bên trong Ngục Thần Điện vẫn đang tiếp tục.
Địa Dũng Phu Nhân mang theo thủ vệ Ngục Thần Điện, đánh cho mười Phật Đà của Tây Thiên liên tục bại lui, mắt thấy sắp không giữ được cửa vào thiên ngục.
Ngay lúc này, đột nhiên bên trong thiên ngục truyền đến động tĩnh, mười mấy đại yêu ma đầu từ bên trong xông ra.
Đây là nhóm tù phạm thiên ngục đầu tiên bị Tây Thiên thả ra, những đại yêu ma đầu này hết sức điên cuồng, mà lại bọn hắn ở trong thiên ngục cũng đã chịu đủ thống khổ, muốn liều mạng trốn thoát.
"Không tốt, những yêu ma kia muốn chạy trốn, mau bắt bọn hắn lại."
Địa Dũng Phu Nhân nhìn thấy tình huống, lập tức phân phó đám người.
Bất quá đám Phật Đà Tây Thiên thừa cơ phản kích, tăng thêm mười mấy đại yêu ma đầu hỗ trợ, bọn Địa Dũng Phu Nhân quả thật có chút khó mà ngăn cản.
Ngay lúc này, đột nhiên một âm thanh xuất hiện.
"Phàm là tù phạm thiên ngục, kẻ nào dám bước ra khỏi thiên ngục một bước, hình thần câu diệt!"
Nghe được thanh âm này, mười mấy đại yêu ma đầu đang mưu toan chạy trốn kia đều sững sờ, bởi vì thanh âm này bọn hắn quá quen thuộc.
Thanh âm này lọt vào trong tai bọn hắn, tựa như là đòi mạng, thanh âm này đến từ ngục thần Sở Hạo, người khống chế toàn bộ thiên ngục.
"Là Sở Hạo, Sở Hạo tới!"
Trong mười Phật Đà kia, cũng có người nhận ra thanh âm của Sở Hạo.
Bây giờ Quan Âm cùng một đám tinh anh Tây Thiên còn đang ở trong thiên ngục chưa ra ngoài, mà Sở Hạo lúc này trở về, đối với bọn hắn mà nói rất không ổn.
"Ngục Thần đã trở về."
Nghe được thanh âm của Sở Hạo, Ngục Thần Điện bên này sĩ khí tăng vọt.
"Mặc kệ hắn có phải ngục thần hay không, cơ hội đối với chúng ta mà nói chỉ có một lần."
"Giết ra ngoài, chúng ta liền tự do."
"Không cần biết, liều một lần!"
Có mấy đại yêu ma đầu hung ác, cho dù rất e ngại Sở Hạo, nhưng tâm lý khát vọng tự do, cũng làm cho bọn hắn buông tay đánh cược một lần.
"Muốn chết!"
Nhìn thấy có mấy đại yêu ma đầu vẫn muốn chạy trốn, Sở Hạo đã ra tay trong nháy mắt.
Một chưởng vung lên, một đạo công kích đánh ra, công kích tiếp đó tách ra hóa thành nhiều đạo, đồng thời đánh về phía những đại yêu Cự Ma đang chạy trốn.
"A!"
Những đại yêu Cự Ma kia cũng chỉ kịp hét thảm một tiếng, thân hình sau đó trực tiếp hóa thành hư vô.
Đây là cái chết triệt để nhất trong Tam Giới, nhục thể và nguyên thần hoàn toàn biến mất, không còn tồn tại mảy may ở thế gian.
"Cho các ngươi ba giây, nếu như không ngoan ngoãn trở về thiên ngục, đây chính là kết cục của các ngươi!"
Sở Hạo nói với những đại yêu ma đầu còn lại, lời nói tràn đầy uy nghiêm, khiến những đại yêu Cự Ma kia đều chấn động trong lòng.
"Chúng ta trở về."
Những đại yêu ma đầu kia cho dù có hung ác đến đâu, có khát vọng tự do thế nào, cũng không muốn rơi vào kết cục hình thần câu diệt, rối rít quay người trở về trong thiên ngục.
Bạn cần đăng nhập để bình luận