Tây Du: Người Ở Thiên Đình, 9 Giờ Tới 5 Giờ Về

Chương 981: xác nhận xem qua thần, là người không chọc nổi

Chương 981: Xác nhận đã nhìn ra, là người không thể chọcMặc dù giao phí qua đường, nhưng Đại Nhật Như Lai vẫn mười phần khách khí lễ phép nói: "Còn xin Đế Quân thu thần thông, để mọi người đi qua."
Sở Hạo gãi gãi đầu, "Ân, yên tâm đi, uy tín của chúng ta tốt lắm."
Sở Hạo không làm ra vẻ, liền thu lại 36 phẩm tạo hóa Thanh Liên, lại đem pháp bảo đánh lén chôn ở bốn phía cũng thu vào.
Sở Hạo nhường đường.
Đại Nhật Như Lai cung kính cảm kích vỗ tay, "Đa tạ Đế Quân, Đế Quân hiểu đại nghĩa, vô cùng cảm kích."
Sở Hạo cũng đáp lễ, "Không khách khí không khách khí, phải thế mà."
Quan Âm Bồ Tát sắp tức nổ phổi, nếu không phải biết đây là Sở Hạo cản đường cướp bóc, Đại Nhật Như Lai bị ép giao phí qua đường, suýt nữa còn tưởng rằng hai người này thật sự có đa lễ mạo!
Quan Âm Bồ Tát cũng không dám chậm trễ, "Ta đi cứu người!"
"Các ngươi không được tới!"
Quan Âm Bồ Tát hô một tiếng, liền tiến lên.
Yêu Minh đám người mặc dù cũng có chút lo lắng, nhưng vì Quan Âm Bồ Tát đã nói không cần qua, đám người cũng không dám vượt qua.
Chỉ là, đám người Yêu Minh có thể nhìn thấy bên trong Ba Nguyệt Động, không còn một yêu quái nào đứng đó, bên trong tĩnh mịch một mảnh.
Ánh mắt mọi người đều dồn vào Ba Nguyệt Động, vào cái tên đầu trọc ác ôn cao lớn vạm vỡ tầm một trượng, toàn thân ma khí phun trào, ánh mắt sắc bén mà đỏ tươi.
Đường Tam Tạng, cuối cùng đã kịp trước khi Quan Âm Bồ Tát ngăn cản, thu thập toàn bộ đám yêu nhị đại sạch sẽ.
Giờ phút này, Đường Tam Tạng chất đống toàn bộ yêu nhị đại thành một ngọn núi nhỏ giống như đống xác chết, còn bản thân thì ngồi trên đỉnh đống xác chết, như không có việc gì uống rượu.
Người biết thì nói là Đường Tam Tạng, không biết thì chỉ cảm thấy đây là một tà ma!
Quan Âm Bồ Tát nhìn một màn này bên trong Ba Nguyệt Động, đau lòng nhức óc, có ai đời hòa thượng nào cao hơn ba mét, ngồi trên đống xác uống rượu?! Hay là một Thánh Tăng nữa chứ, trời ơi!
Xong rồi, triệt để xong rồi!
Quan Âm Bồ Tát thậm chí còn thấy máu trên người Đường Tam Tạng vẫn còn ép ra từ đống xác chết, Đường Tam Tạng ngồi trên đống xác, trợ tiêu hóa.
Giết sạch, giết điên rồi, giết đến nhập ma!
Quan Âm Bồ Tát có thể thấy ngay cả hơi thở của Đường Tam Tạng đều thở ra ma khí nồng đậm, nhìn kiểu gì cũng là Ma tộc chính tông.
Mẹ ơi, lần này xong rồi! Cuối cùng vẫn chậm một bước, Đường Tam Tạng đã xong rồi.
Quan Âm Bồ Tát đứng trên không trung, không biết phải làm sao.
Bên kia, đám người Yêu Minh thấy dòng dõi Yêu tộc đều bị tàn sát sạch sẽ, thậm chí bị Đường Tam Tạng ngồi lên mông, đám người Yêu Minh cảm thấy biệt khuất, khó chịu sắp phun trào như núi lửa!
Hôm nay ta Yêu Minh muốn phát nổ! Có thể nhịn được không? Không thể nhục nhã!
"Câu Trần Đế Quân, ngươi!!!"
Đám người Yêu Minh nhìn về phía Sở Hạo, muốn truy cứu trách nhiệm.
Nhưng mà, Sở Hạo chỉ nhàn nhạt liếc nhìn đám người Yêu Minh, "Các ngươi có chuyện gì sao?"
Đám người Yêu Minh trong nháy mắt im lặng, ngọn lửa phẫn nộ tắt ngấm, xác nhận đã xem qua thần, đây là người mà bọn hắn không thể chọc nổi.
Trong nháy mắt, bọn họ nhớ ra hình như mình đánh không lại Sở Hạo, mà người duy nhất có thể áp chế Sở Hạo trên trận, Đại Nhật Như Lai vừa rồi còn đối với Sở Hạo vô cùng cung kính, thậm chí mười phần khách khí đưa bốn mai yêu nguyên cho Sở Hạo.
Ân, cái này không thể trêu vào.
Đám người Yêu Minh hướng về phía Sở Hạo nở một nụ cười gượng gạo, trông còn khó coi hơn cả khóc, "Không có không có, chúng ta chỉ là muốn nói Câu Trần Đế Quân, ngài vất vả!"
"Đúng vậy, trừng ác dương thiện, ngài mới là hi vọng của Tam Giới Lục Đạo, ngài nhất định phải sống hạnh phúc nha!"
"Còn không phải sao, dòng dõi chúng ta có thể qua đời dưới sự giám sát của ngài, đó cũng là phúc phận của bọn chúng."
"Có cơ hội, chúng ta muốn làm trâu làm ngựa cho ngài, nhất định phải báo đáp ân tình của ngài!"
"Ô ô ô...... Đúng vậy a, chúng ta cảm tạ ngài, tạ ơn tạ ơn tạ ơn!"
Sở Hạo lạnh lùng liếc mắt, "Yên tâm, sẽ có cơ hội."
Đám người Yêu Minh không dám nói chuyện, cúi đầu ngoan ngoãn đứng đó.
Đối với Sở Hạo, chỉ có thể buông tha, đổi một người khác.
Đám người Yêu Minh nhìn về phía Đại Nhật Như Lai, "Đại Nhật Như Lai, ngươi!!!"
Đại Nhật Như Lai khách khí với Sở Hạo, nhưng không có một chút xíu hiền lành nào với Yêu tộc, Đại Nhật Như Lai lạnh lùng nhìn đám người Yêu Minh, "Các ngươi có chuyện gì sao?"
Đám người Yêu Minh: "......"
"À, không có gì, chúng ta chỉ nói là ngài và Đế Quân vĩ đại như nhau, làm phiền, cáo từ."
Đám người Yêu Minh lập tức lại tìm về bản năng, nguyên lai chúng ta mới là đáy của chuỗi thức ăn!
Đám người Yêu Minh nhìn nhau, trên mặt đều là cuồng nộ, nhưng chỉ có thể là cuồng nộ bất lực.
Dù thế nào, bọn họ kiên quyết không dám trút giận lên đầu Sở Hạo, ân, cái này không thể trêu vào.
Nhưng đám người Yêu Minh cũng rất có thể đang cố tìm hiểu nguyên nhân sâu xa, rõ ràng lần này Tây Thiên nói chỉ là nhiễm một chút nhân quả đơn giản, không có chút nguy hiểm nào, cho nên đám người Yêu Minh mới đưa một nhóm dòng dõi tốt nhất đến đây.
Nhưng Tây Thiên căn bản là nói dối, rõ ràng Đường Tam Tạng có tư chất Ma Vương, Tây Thiên lại cố gượng gạo nói chỉ là phàm nhân, có thể tùy tiện nhào nặn.
Bây giờ thì hay rồi, Đường Tam Tạng hắn ngồi trên đỉnh đống xác, căn bản không ai làm gì được hắn!
Tất cả đều là do Tây Thiên sai, còn Sở Hạo, cùng lắm là một biến số, dù sao có cản trở chút ít thời gian, nhưng không liên quan quá nhiều.
Chủ yếu là do Tây Thiên sai lầm!
Đám người Yêu Minh đổ mọi oán khí lên đầu Tây Thiên, trong lòng cảm thấy phẫn nộ với sự bội bạc và vô năng của Tây Thiên.
Cũng khá hợp lý, dù sao đám người Yêu Minh đều biết, Đường Tam Tạng là nhị đệ tử Kim Thiền Tử của Phật Tổ, Kim Thiền Tử giết dòng dõi của bọn hắn, tự nhiên có thể tính lên đầu Tây Thiên, lẽ nào có thể tính lên đầu Sở Hạo sao?
Vậy thì quá không hợp đạo lý, cũng quá nguy hiểm.
Đương nhiên, thành Phật làm tổ vẫn phải làm, chỉ là ngày sau thành Phật làm tổ rồi sẽ trả thù Tây Thiên.
Đám người Yêu Minh quyết định xong liền không nghĩ nhiều nữa.
Dòng dõi thôi, cái cũ không đi thì cái mới không đến, thường xuyên thay đổi thì sẽ mới mẻ.
Sở Hạo vừa mới ở trong đá càn khôn chỉnh lý xong quả Nhân sâm mà hệ thống vừa đưa tới, bỗng nhiên lại nhận được nhắc nhở của hệ thống.
【Chúc mừng ngài, thành công hiến tế dòng dõi Yêu Minh, khiến cho Yêu Minh cừu thị Tây Thiên】
【Ban thưởng: 500.000 công đức, năm mươi kiện chế thức Hậu Thiên Linh Bảo, năm mươi quả cực phẩm bàn đào】
Sở Hạo thở dài, phiền não lắc đầu, còn chưa chỉnh lý xong đâu, lại cho ta thêm nhiều như vậy! Ngươi đến chỉnh lý à?
Thật là, thật sự là quá không thông cảm người.
Bên kia, Quan Âm Bồ Tát cuối cùng vẫn không xuống quấy rầy Đường Tam Tạng, chủ yếu cũng vì mọi chuyện đã kết thúc, không còn gì phải lo lắng nữa.
Quan Âm Bồ Tát yên lặng bay trở về, sắc mặt u ám.
Sở Hạo lo lắng thò đầu ra, như chồn chúc tết gà hỏi, "Đường Tam Tạng thế nào?"
Quan Âm Bồ Tát không nói nhiều, chỉ lạnh lùng nói với đám người Yêu Minh: "Không phải các ngươi muốn về Bảo Tượng quốc sao? Còn ở lại đây làm gì!"
Yêu Minh: dòng dõi của chúng ta bị giết, sao ngươi còn bắt chúng ta chịu trận hả? Cuối cùng vẫn phải nhờ cậy vào ngươi!
Bạn cần đăng nhập để bình luận