Tây Du: Người Ở Thiên Đình, 9 Giờ Tới 5 Giờ Về

Chương 1658 ta liền không nói, ngươi làm khó dễ được ta?

Cửu Đầu Trùng lúc đó sững sờ, không phải chứ, lẽ ra phải nói dối vài câu trước, sau đó chính mình lại làm bộ vô cùng bất đắc dĩ, giao ra chuyện Xá Lợi tử sao? Sao lại thế này, đội Tây Du này nhìn có vẻ táo bạo vậy? Rõ ràng, Tôn Ngộ Không cũng không cho Cửu Đầu Trùng cơ hội do dự, đã thấy Tôn Ngộ Không dậm chân tiến lên, trong nháy mắt đã tới bên cạnh Cửu Đầu Trùng. Cửu Đầu Trùng cũng không phải quá kém cỏi, dù sao cũng mang chút huyết mạch Nghiệt Long tộc, thực lực ngược lại không hề yếu hơn Tôn Ngộ Không chút nào. Nhưng, dù vậy, Tôn Ngộ Không vẫn chiếm thế thượng phong. Tôn Ngộ Không lúc này nhiệt huyết sôi trào, kim cô bổng vung vẩy như cánh quạt, đè xuống đầu Cửu Đầu Trùng mà nện. Cửu Đầu Trùng lúc đó liền phủi: "Ta nói thế nào cũng là dòng dõi Nghiệt Long tộc, sao lại không bằng một tên Tôn Ngộ Không được?" Cửu Đầu Trùng nào biết, Tôn Ngộ Không có được Chiến Thần chi tâm chẳng khác nào hổ mọc thêm cánh, hoàn toàn không còn bất kỳ giới hạn nào. Thực lực của Tôn Ngộ Không, cùng Chiến Thần chi tâm tương trợ lẫn nhau, giúp chiến lực của Tôn Ngộ Không tăng lên một bậc. Cho nên, dù là Cửu Đầu Trùng cũng không thể ngăn cản công kích cường hãn của Tôn Ngộ Không. Chỉ một lát, Tôn Ngộ Không đã đè Cửu Đầu Trùng xuống đất mà hành hung. Tôn Ngộ Không chỉ kim cô bổng vào đầu Cửu Đầu Trùng, cười nói: "Tiểu tặc, bây giờ ngươi biết tình hình thế nào rồi chứ? Nghe nói ngươi cướp Xá Lợi tử trong tháp quốc bảo ở Tế Tái, giao ra, ta lão Tôn tha cho ngươi một mạng!" Trong bóng tối, Quan Âm Bồ tát cũng đang rình xem, một cảm giác uy hiếp không hiểu bao phủ trên thân Cửu Đầu Trùng. Cửu Đầu Trùng cũng cảm nhận được Quan Âm Bồ tát đang rình mò, đối với Cửu Đầu Trùng mà nói, hắn thực sự không dám công khai làm trái ý. Cửu Đầu Trùng từ trước đến nay ba phải, mặc dù nói không mấy kỳ vọng vào Tây Thiên, nhưng cũng nên diễn kịch chút, Cửu Đầu Trùng ngẩng thẳng cổ, cười lạnh một tiếng, "Ta liền không nói, ngươi làm khó dễ được ta?!" Cửu Đầu Trùng lúc này sắc mặt vô cùng kiên định, như một chiến sĩ thà chết chứ không chịu khuất phục. Ngay cả Sở Hạo ở bên cạnh thấy cũng không khỏi nhíu mày, dù sao Sở Hạo đã được chứng kiến sự hèn mọn của Nghiệt Long tộc, dù toàn bộ Nghiệt Long tộc cộng lại cũng không có nổi một kẻ dám đứng đầu gối. Nhưng Cửu Đầu Trùng này, trong hoàn cảnh nguy cấp như vậy lại còn dám nói như thế? Thú vị đấy chứ? Chẳng lẽ hắn đã phá vỡ xiềng xích huyết mạch Nghiệt Long tộc, hoặc nói, hắn chính là một kẻ ngông nghênh như thế? Nhưng, một giây sau, Sở Hạo đã hiểu. Thấy Tôn Ngộ Không không hề nói nhảm với Cửu Đầu Trùng, trở tay quất một gậy vào đầu Cửu Đầu Trùng, nện đến một đầu của Cửu Đầu Trùng lõm xuống! "A a!!!" Chín cái đầu của Cửu Đầu Trùng, cái đầu bị đánh gần như nổ tung, đau đớn đến run rẩy trên mặt đất, vừa run vừa kêu lớn: "Hảo hán tha mạng, đừng đánh nữa, đừng đánh nữa, đều là lỗi của ta, vừa rồi ta lỡ lời lớn tiếng thôi, ta sẽ giao nộp đầy đủ!" Sở Hạo giật nhẹ khóe miệng, khá lắm, xem ra Cửu Đầu Trùng vẫn rất ra dáng Nghiệt Long tộc, cái loại nhu thuận ăn sâu vào xương tủy này, thật là không thể sửa được. Tôn Ngộ Không chỉ vào Cửu Đầu Trùng, quát: "Nói, hễ có nửa câu nói dối, đầu nở hoa!" Cửu Đầu Trùng do dự trọn một giây, sau đó chọn bán đứng Tây Thiên, "Là như vậy, từ rất lâu trước đây, Tây Thiên đã cấu kết với một cường giả Nghiệt Long tộc, muốn Nghiệt Long tộc bố trí kiếp nạn trên đường đi Tây Thiên. Ta và lão long vương không phải người Nghiệt Long tộc, nên trước kia không biết chuyện này. Nhưng sau đó Tây Thiên liền tìm tới chúng ta." Sở Hạo nhìn Cửu Đầu Trùng, việc Nghiệt Long tộc đã khai ra rõ ràng, chỉ là, hắn rõ ràng không biết quá nhiều tình hình thực tế. Bất quá, nhìn như vậy thì, Tây Thiên đã cấu kết với Nghiệt Long tộc từ rất lâu trước đây rồi, thậm chí không phải bây giờ. Nghĩ lại chuyện chúng đưa ra con ác thú trước đó, chẳng phải nói, thực chất trong bóng tối của Tây Thiên vẫn có những thế lực vô cùng mạnh mẽ, chỉ là bọn họ một mực không chủ động đưa ra thôi. Trong lòng Sở Hạo, nhiều hơn mấy phần minh ngộ. Cửu Đầu Trùng tiếp tục nói: "Ngay hôm trước, người của Tây Thiên phái xuống, bảo ta và lão long vương giúp chúng làm việc, ban đầu ta rất kiên quyết, từ chối thẳng thừng!" Sở Hạo giật nhẹ khóe miệng, nghĩ lại lúc nãy ngươi làm gì, ta không tin ngươi là từ chối thẳng thừng... Cửu Đầu Trùng sắc mặt xấu hổ, "Nhưng, uy danh Tây Thiên không phải thứ chúng ta có thể chống cự, rất nhanh chúng ta đã bị ép gia nhập vào hành động của Tây Thiên. Chúng hạ một trận mưa máu, để chúng ta thừa cơ cướp Xá Lợi tử trong tòa tháp..." Sở Hạo bỗng nhiên nghi ngờ hỏi: "Có phải còn có công chúa nào, trộm đồ của Thiên Đình đến?" Sắc mặt Cửu Đầu Trùng thêm phần sợ hãi, vội vàng quỳ xuống, "Tiên Quân tha mạng, cho chúng ta mười vạn lá gan cũng không dám trộm đồ của Thiên Đình, uy danh của chấp pháp điện, ai mà không biết ai mà không hiểu chứ!" Sở Hạo nhíu mày, "Ngươi biết ta là ai? Vậy ngươi cũng biết, trộm đồ trên địa bàn của ta, kết cục sẽ ra sao?" Cửu Đầu Trùng sắp khóc đến nơi, "Chuyện này thật không phải do chúng ta làm, là..." Cửu Đầu Trùng do dự một lát, dù sao việc này lại dính đến Tây Thiên, nếu nói hết ra, chẳng phải có chút không hay sao? Sở Hạo chỉ lạnh lùng liếc Cửu Đầu Trùng một cái, "Không nói coi như có tội, nếu nhận, vậy thì dễ làm." Sắc mặt Cửu Đầu Trùng đều tái mét, đùa à, trước mặt chấp pháp ngục thần tam giới mà nhận trộm đồ của Thiên Đình, vậy chẳng phải muốn chết sao? Nghĩ lại Tây Thiên nào đó, năm đó vì xúc phạm thiên điều, khá lắm bị một trận cắt gọt, mình một kẻ thất thế, làm sao còn mạng sống được! Cửu Đầu Trùng đương nhiên là biết thời thế, "Đại lão, ta sai rồi, ta nói thật, là Tây Thiên mượn lúc họp trên Thiên Đình, tùy tiện hái trộm một cây hoa dại ven đường, đưa cho chúng ta, để chúng ta nói dối là trộm linh chi từ trên trời xuống, dùng chuyện này tăng thêm chút hình tượng tà ác của chúng ta. Nhưng mà đại lão ngài cũng thấy đấy, tại hạ thật sự không có cái gan béo như vậy, làm sao ta có thể đi Thiên Đình trộm đồ được chứ? Ngươi đánh nát đầu chó của ta, ta cũng không dám a!" Sở Hạo giật nhẹ khóe miệng, tùy tiện lén hái một đóa hoa dại, liền dám nói là trộm linh chi của Vương Mẫu? Tây Thiên này cũng thật giỏi tự lấp liếm cho mình. Tây Thiên cũng coi như theo một ý nghĩa nào đó gỡ gạc chút danh dự, dù sao Tây Thiên từng bị Sở Hạo bới móc đến tận nền móng, bọn họ dù không có cách nào thực sự trả thù chấp pháp điện, nhưng bọn họ có thể âm thầm ra tay mà! Tưởng tượng trả thù: Tây Thiên dốc hết toàn lực, trấn áp chấp pháp điện. Thực tế trả thù: Tây Thiên tung tin đồn nhảm, lừa gạt nói trộm cắp đồ của Thiên Đình. Sở Hạo cũng chỉ cười khổ một tiếng, vỗ vỗ vai Cửu Đầu Trùng, "Được, khai báo đến đây thôi là đủ rồi, giao đồ ra đi, đừng chậm trễ thời gian của ta." Cửu Đầu Trùng còn muốn giãy giụa một chút, "Viên Xá Lợi tử kia ta làm mất rồi..." Nhưng mà, Cửu Đầu Trùng ngẩng đầu lên, mặt đã tái mét rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận