Tây Du: Người Ở Thiên Đình, 9 Giờ Tới 5 Giờ Về

Chương 1098 ta sẽ không để cho ngươi xảy ra chuyện, tuyệt sẽ không

Thấp Bà có chút lo lắng, "Chờ chút..."
Nhưng mà, Đại Phạm Thiên mang theo Quỷ Mẫu và Tỳ Thấp Nô đã xông về giữa sân. Đại Phạm Thiên khẽ động, đám A Tu La Tộc cũng nhao nhao đi theo. Tham lam và g·iết c·h·óc là bản tính của tà ma, giờ phút này ai thấy pháp bảo đầy đất, còn có m·á·u th·ị·t của Chuẩn Thánh sắp c·h·ế·t, thì A Tu La Tộc tất cả đều hưng phấn xao động. Pháp bảo có thể ở lại trên người Sở Hạo, không có mấy món là hàng cấp thấp, còn m·á·u t·h·ị·t Chuẩn Thánh của Sở Hạo càng là thứ mà đám tà ma rất muốn nuốt vào làm thuốc bổ. Lúc này, A Tu La Tộc từ những đồng minh kề vai chiến đấu tại chấp pháp đại điện, trong nháy mắt biến thành những dã thú nhe răng với chấp pháp đại điện!
Thấp Bà đứng tại chỗ nhìn A Tu La Tộc xông về phía Sở Hạo, không khỏi thở dài, "Hy vọng là ta nghĩ nhiều rồi... Ngục thần Sở Hạo, hôm nay ngươi rốt cuộc có c·h·ế·t hay không a!" Thấp Bà và Lỗ Thác La ở tại chỗ, bọn họ không đi theo Đại Phạm Thiên, vì dù sao bọn họ không dám vượt qua nỗi kiêng kị trong lòng.
Mà lúc này, thấy A Tu La Tộc xông về Sở Hạo, đám người chấp pháp đại điện giận dữ. Na Tra giữa trời gầm lên giận dữ, càn khôn vòng và hỗn thiên lăng đồng loạt ra tay, "Đáng c·h·ế·t A Tu La Tộc, các ngươi quả nhiên là rắp tâm h·ạ·i người, mơ tưởng tổn thương lão đại ta!"
"Chư vị chấp pháp đại điện, theo ta tiến lên! Thề s·ố·n·g c·h·ế·t cứu lão đại về!" Trong giọng nói của Na Tra tràn đầy lửa giận. Giờ phút này hắn không còn chú ý tới phân phó của Sở Hạo lúc nãy, mang theo tất cả mọi người của chấp pháp đại điện lao về phía Sở Hạo.
Sở Hạo dù bị Dược Sư Phật nắm trong tay, nhưng vẫn nghe được tiếng hô của đám người chấp pháp đại điện. Sở Hạo lo lắng quát, "Đừng tới đây, nghe ta m·ệ·n·h lệnh, không cần cứu ta, hãy chặn đám tàn quân kia lại!" "Ta thua chính là thua, không thể để cho thiên hạ phải chịu khổ!"
Sở Hạo lo lắng muốn c·h·ế·t, nhất là lúc này nhìn thấy 700.000 tàn binh bại tướng ở cõi Lưu Ly sắp chạy ra khỏi thế giới này. Một khi để bọn chúng rời khỏi cõi Lưu Ly thì thật sự là nước đổ khó hốt! Sở Hạo khăng khăng muốn đám người chấp pháp đại điện ngăn chặn tàn quân, điều này khiến đám người chấp pháp đại điện đều vô cùng xoắn xuýt. Dù sao chấp pháp đại điện do Sở Hạo cầm đầu, mệnh lệnh của Sở Hạo mọi người cũng sẽ không vi phạm.
Nhưng mà, lúc này đám A Tu La Tộc đã lộ rõ vẻ dữ tợn xông về phía Sở Hạo, trong mắt bọn chúng tràn đầy s·á·t ý và tham lam. Quỷ Mẫu lại lần nữa thả ra ngũ quỷ, lao về Sở Hạo. Mà Dược Sư Phật và năm vị Phật khác thấy cảnh này thì vui vẻ để cho A Tu La Tộc và Sở Hạo đ·á·n·h nhau. Nói thật, Dược Sư Phật trong lòng cũng vẫn còn đề phòng Sở Hạo. Tất cả đều là hồ ly ngàn năm, trong lòng ai cũng gian trá. Vừa vặn A Tu La Tộc bị tham niệm chi phối, vậy thì để bọn chúng đi dò xét Sở Hạo thử xem sao? Hơn nữa, cho dù A Tu La Tộc có chiếm chút pháp bảo thì cũng không ảnh hưởng toàn cục, A Tu La Tộc dù sao cũng yếu thế. Trong mắt Dược Sư Phật, cho dù là toàn bộ cao tầng Tây Thiên, thì c·h·ết một Sở Hạo vẫn quan trọng hơn tiêu diệt một A Tu La Tộc. C·h·i·ế·n·t·r·a·n·h có thể thua, nhưng Sở Hạo phải c·h·ế·t!
Chính vì Dược Sư Phật có suy nghĩ như vậy, nên A Tu La Tộc và cõi Lưu Ly mới đạt được ăn ý, những kẻ vốn là t·ử đ·ị·c·h lại biến thành đồng minh tạm thời.
Đại Phạm Thiên há to miệng như chậu m·á·u, trên mặt đầy vẻ đ·i·ê·n c·u·ồ·n·g vô tận, "Các huynh đệ cứ xông lên, Thí Thần Thương là của ta! Ha ha ha ha ha!!"
Tỳ Thấp Nô khóa chặt ánh mắt trên người Sở Hạo, trong mắt toàn là s·á·t niệm. Loại s·á·t niệm kia vô cùng thuần túy, không chứa báo t·h·ù, cũng không ghen ghét, mà chỉ là chấp niệm của Tỳ Thấp Nô muốn tiêu diệt cường giả, "Ngục thần Sở Hạo, hãy để ta kết liễu mạng ngươi!" "Tỳ Thấp Nô ta hôm nay muốn s·á·t Đế chứng đạo, vô thượng Ma Đạo, bắt đầu từ g·iết ngươi, Sở Hạo!"
Năm tiểu quỷ của Quỷ Mẫu cũng đi theo Tỳ Thấp Nô tiến lên. Quỷ Mẫu vẫn tỉnh táo âm trầm, "Tỳ Thấp Nô, ngươi tỉnh táo một chút, dù sao đây cũng là ngục thần Sở Hạo, gian trá tà ác, chúng ta vẫn là phải cẩn t·h·ậ·n." "Trước tiên để ngũ quỷ của ta ăn ngũ quan của hắn, cho hắn mắt mù tai điếc rồi nói sau!"
Đương nhiên, mục tiêu của Quỷ Mẫu cũng là những pháp bảo đầy đất kia, nàng đã nhắm đến Thần Nông Đỉnh của Sở Hạo từ lâu. Trong lòng nàng âm thầm cười lạnh: Nghe nói ngục thần Sở Hạo có khả năng luyện đan, thậm chí còn vượt qua cả Thái Thượng Lão Quân, chỉ sợ cái khả năng luyện đan kia là nhờ Thần Nông Đỉnh có mùi thuốc này. Đám người ngu xuẩn kia không biết hàng, bảo vật này để ta lấy!
Kỳ thật không chỉ Quỷ Mẫu có tính toán, mà tất cả A Tu La Tộc đều tràn đầy tham niệm. Đùa à, trong số pháp bảo đầy đất này, ngay cả dị bảo Thiên Đạo cũng có hai cái, pháp bảo đỉnh cấp trong Tam Giới, thậm chí có cả cực phẩm Tiên Thiên Linh Bảo chất thành đống. Chỉ cần cướp được một món thôi, thực lực cũng tuyệt đối có thể tăng gấp bội! Đám thủ hạ A Tu La Tộc cũng rất rõ ràng, một khi cướp được bảo vật thì liền hóa thành huyết quang bỏ chạy, tìm một nơi trong Tam Giới tr·ố·n đi. Dù sao hiện tại Minh Hà Huyết Hải cũng yếu thế, không truy tra được bọn chúng. Đợi đến khi tu luyện thành tài thì l·i·ệ·t thổ xưng vương, há chẳng phải tốt sao? Đương nhiên, chủ yếu là ba cường giả A Tu La Tộc như Đại Phạm Thiên đã không thể chờ đợi được nữa, g·i·ế·t Sở Hạo, cướp pháp bảo, quay người bỏ chạy, khải hoàn mà về! Đây là cơ hội tốt nhất của bọn chúng, không có lần thứ hai!
Sự tham lam và s·á·t ý của A Tu La Tộc, khi nhìn vào mắt của mọi người chấp pháp đại điện thì mọi người vô cùng nóng nảy. Nhưng Sở Hạo lại mặt mũi tràn đầy quyết tuyệt, hổn hển hô, "Nghe mệnh lệnh của ta, tất cả mọi người đi chặn đường đám tàn quân kia, không cần để ý ta s·ố·n·g c·h·ế·t!"
Sở Hạo hít sâu một hơi, đối diện với ba cường giả A Tu La Tộc sắp xông tới, sắc mặt của Sở Hạo lộ rõ vẻ không cam lòng. Chẳng lẽ hôm nay mình phải bàn giao ở chỗ bọn người này sao? Đáng giận, ta đường đường là chấp pháp ngục thần của Tam Giới, sao lại rơi vào tình cảnh này!
Đám người chấp pháp đại điện luôn lấy Sở Hạo làm chủ, cho dù mệnh lệnh của Sở Hạo lúc này là từ bỏ tính m·ạ·n·g của Sở Hạo thì đám người cũng chỉ có thể nghe lệnh làm việc. Thái Cổ Thiên Ưng tại chỗ tức giận đến dậm chân, "A a a a!!! A Tu La Tộc, lũ súc sinh này, sẽ có một ngày ta sẽ huyết tẩy toàn bộ già trẻ nhà các ngươi! Lão đại, ngươi phải sống a!"
Ly Uyên Kim Quy trong mắt đều tóe ra lửa giận, chỉ âm trầm mắng, "Đợi ta chặn lại đám tàn binh bại tướng kia, cho dù có c·h·ế·t thì ta cũng sẽ diệt tộc A Tu La Tộc các ngươi!"
Thái Cổ Thiên Ưng, Ly Uyên Kim Quy mang theo đám người chấp pháp đại điện lao về phía tàn binh bại tướng. Đám người chấp pháp đại điện muốn rách cả mí mắt, bọn họ nhìn đám A Tu La Tộc lao về Sở Hạo, hận không thể xông lên gi·ết sạch bọn chúng tại chỗ, nhưng mệnh lệnh của Sở Hạo không thể làm trái, đây là lòng trung thành của bọn họ đối với Sở Hạo. Na Tra tự nhiên cũng sẽ không làm ra chuyện khiến Sở Hạo thất vọng, nhưng mà, thấy đám A Tu La Tộc đã lao đến Sở Hạo, Sở Hạo đang gặp nguy hiểm, Na Tra không quản những cái khác, thoát ly khỏi đội ngũ của chấp pháp đại điện, một mình tiến về phía Sở Hạo.
"Lão đại, t·h·a thứ cho ta không tuân theo m·ệ·n·h lệnh! Ta sẽ không để ngươi xảy ra chuyện, tuyệt sẽ không!" "Các ngươi tiếp tục đi chặn đám tàn quân kia, ta tự đi cứu lão đại, ai cũng đừng theo ta!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận