Tây Du: Người Ở Thiên Đình, 9 Giờ Tới 5 Giờ Về

Chương 1244 Văn Thù: cái này 1 nhất định là Tiếp Dẫn kế hoạch

Chương 1244 Văn Thù: Cái này 100% là kế hoạch của Tiếp Dẫn.
Khi nhận được lời cầu cứu của Tiếp Dẫn, Tây Thiên vô cùng hoang mang. Thậm chí tất cả mọi người ở Linh Sơn Tây Thiên đều cho rằng chuyện này thật vớ vẩn, dù sao đó là Tiếp Dẫn, là Thánh Nhân đó! Ai đã từng nghe nói Thánh Nhân bị bắt cóc, thậm chí còn bị người ta đem ra uy hiếp chứ?! Chuyện này thật sự không phải người bình thường có thể làm được. Nhưng một đạo phân thân của Tiếp Dẫn thì không thể giả được, ngay cả Chuẩn Đề cũng xác nhận sự việc là thật.
Lúc này, Linh Sơn còn đang bị lũ Ma tộc từ vực sâu liên tục xông ra quấy nhiễu, rõ ràng không rảnh để giải quyết. Chuẩn Đề vì trông coi đại cục, cân nhắc thiệt hơn, miễn cưỡng quyết định nhường ra những tài nguyên kia. Dù sao so với an nguy của Tây Thiên, những công đức thần thủy kia cũng không phải không thể đưa ra được, chỉ là thực sự có chút đau lòng thôi... Cho nên, Chuẩn Đề liền hạ lệnh cho hai vị Bồ Tát mang đồ đến chuộc người. Trong hai người này, dĩ nhiên có một người quen thuộc bị hại, Quan Âm Bồ Tát. Người còn lại chính là Văn Thù Bồ Tát.
Giờ phút này, Văn Thù và Quan Âm đã đến bên ngoài Lăng Tiêu Bảo Điện. Mặt Văn Thù Bồ Tát đầy vẻ âm trầm, sự tức giận lộ rõ, “Đồ chết tiệt, cái tên ngục thần kia sao còn chưa chết, không những không chết, lại còn từ vực sâu bò ra ngoài!”. Quan Âm Bồ Tát mặt không biểu tình, nhưng đáy mắt lại có một tia vui mừng khó phát hiện, “Đúng vậy, hắn sao còn chưa chết, đúng là họa di ngàn năm!”.
Quan Âm Bồ Tát sau khi Sở Hạo rời tam giới, tiến đến vực sâu thì ngày đêm trằn trọc, cho dù vẫn đang khống chế Tây Du, nhưng lòng của nàng đã bay đến vực sâu, nàng vẫn muốn biết người kia có thể trở về hay không. Không ngờ hôm nay lại nhận được “tin dữ”, ngục thần không những trở về, mà còn thoát khỏi sự bao vây của Thánh Nhân, xông ra vòng vây. Thậm chí còn bắt cóc cả Tiếp Dẫn đang làm càn ở Lăng Tiêu Bảo Điện! Quan Âm sau khi biết cũng vô cùng chấn động, nhưng lại thấy vô cùng hợp lý, dù sao với sự hiểu biết của nàng về Sở Hạo, chỉ có Sở Hạo mới có thể làm ra loại chuyện này, dù thế nào đi nữa, họa di ngàn năm vẫn rất đúng...
Văn Thù thấy sắc mặt của Quan Âm Bồ Tát lại có vẻ vui mừng, không khỏi nghi ngờ hỏi, “Quan Âm đại sĩ, ngươi sao vậy? Chúng ta đến chuộc người, đến bồi thường, sao ngươi lại còn cười được?”. “Phải biết rằng Tiếp Dẫn Thánh Nhân là tồn tại chí cao vô thượng của Phật môn ta, việc ngài bị bắt cóc là đang tát vào mặt chúng ta đó!”. Sắc mặt Quan Âm đại sĩ thoáng kinh ngạc, vội vàng che giấu vẻ vui mừng trên mặt, khoát tay nói, “Văn Thù Bồ Tát ngài hiểu lầm rồi, ta chỉ là đang cười cái tên ngục thần Sở Hạo kia không biết sống chết, lại dám bắt cóc Tiếp Dẫn Thánh Nhân.” “Ngươi nghĩ mà xem Tiếp Dẫn Thánh Nhân của chúng ta mạnh đến mức nào, việc bị bắt cóc chắc chắn nằm trong dự tính của ngài ấy, thậm chí có thể đây là một kế hoạch của Tiếp Dẫn Thánh Nhân.” “Tiếp Dẫn Thánh Nhân là đồ đệ của Đạo Tổ Huyền Môn, Lục Thánh đồng xuất một nhà, không thể nào lại có chuyện gì ảnh hưởng đến ngài, yên tâm đi.”
Văn Thù gật đầu, cũng không khỏi nguôi ngoai cơn giận trong lòng, “Cũng phải, Tiếp Dẫn Thánh Nhân cường đại như thế nào, tâm của Thánh Nhân có thể quan sát vạn vật, tự nhiên không thể bị tên ngục thần kia thao túng.” “Nghĩ cho kỹ, tất cả đều nằm trong lòng bàn tay ngài ấy, vả lại Thiên Đình cũng chỉ là một con cờ dưới tay Đạo Tổ, ngục thần cũng chỉ là một thần tiên của Thiên Đình mà thôi. Cho bọn hắn cả trăm lá gan, cũng không dám ảnh hưởng đến Tiếp Dẫn Thánh Nhân, Thánh Nhân không thể bị nhục nhã.” Quan Âm cũng phụ họa, “Đúng vậy đúng vậy, với uy của Tiếp Dẫn Thánh Nhân, Sở Hạo nhất định sẽ ngoan ngoãn thần phục.” “Thậm chí ta còn cảm thấy Tiếp Dẫn Thánh Nhân cố ý ở lại Lăng Tiêu Bảo Điện, chính là muốn đám thần tiên kia nhận ra sai lầm.”
Văn Thù Bồ Tát cười lớn, “Đúng, đúng lắm, nhất định là vậy. Không chừng hiện tại Tiếp Dẫn Thánh Nhân đã độ hóa được lũ nghiệt súc kia rồi, nói là cầm công đức thần thủy chỉ là câu giờ mà thôi.” “Hay là Quan Âm đại sĩ có kinh nghiệm hơn, ngục thần Sở Hạo kia tuyệt đối không dám làm gì Thánh Nhân, chúng ta không thể tự loạn trận cước, nếu không sẽ làm rối loạn an bài của Tiếp Dẫn Thánh Nhân.”
Quan Âm nhân đó cũng thả lỏng tâm tình, lúc này mới thoải mái đi qua Nam Thiên Môn, vào Lăng Tiêu Bảo Điện. Từ xa, Văn Thù Bồ Tát đã ngạo nghễ lớn tiếng hô, “Lũ tặc tử Thiên Đình kia, chúng ta phụng mệnh của Chuẩn Đề Thánh Nhân, đến đây nghênh đón Tiếp Dẫn Thánh Nhân trở về, biết điều thì mau chóng cút ra tạ tội!”
Văn Thù hô xong một tiếng, lại phát hiện căn bản không ai để ý tới mình. Văn Thù Bồ Tát không khỏi nhíu mày, chuyện gì xảy ra vậy? Chẳng lẽ hiện tại Lăng Tiêu Bảo Điện đã bị Thánh Nhân khống chế, mình đến chậm rồi sao? Trong mơ hồ, Văn Thù và Quan Âm nghe thấy từ trong Lăng Tiêu Bảo Điện truyền ra tiếng động, hình như là tiếng rên rỉ? Có chút quen tai nha!
Quan Âm Bồ Tát hơi nhíu mày, nhận thấy bầu không khí bất ổn, vội vàng nói, “Văn Thù Bồ Tát, chúng ta mau đi vào thôi, đừng để Tiếp Dẫn Thánh Nhân đợi lâu.” Văn Thù gật đầu, liền vội vàng bước nhanh vào Lăng Tiêu Bảo Điện. Mà Quan Âm Bồ Tát thực sự giữ im lặng, lùi lại một bước, ừm, kinh nghiệm phong phú cho Quan Âm Bồ Tát biết rằng, chỉ sợ sự tình đã có chút vượt ngoài dự đoán.
Sau đó, khi Văn Thù Bồ Tát bước vào Lăng Tiêu Bảo Điện, sắc mặt của Văn Thù Bồ Tát từ ngạo mạn ban đầu, bỗng trở nên trắng bệch vì kinh hãi! Bởi vì giờ khắc này Văn Thù Bồ Tát thấy không phải cảnh tượng Tiếp Dẫn khống chế toàn cục trong tưởng tượng, mà ngược lại, là một cảnh tượng cực kỳ chấn động, thậm chí có chút phá hỏng tam quan! Văn Thù Bồ Tát lại nhìn thấy đường đường Tiếp Dẫn Thánh Nhân, bị Thông Thiên Giáo Chủ gắt gao áp chế, sức mạnh của Thông Thiên Giáo Chủ thì khỏi phải bàn đến. Điều làm Văn Thù Bồ Tát hoảng sợ hơn nữa là, ngay trước mặt Tiếp Dẫn, cái người thanh niên áo trắng nhã nhặn kia! Cái Tiên Quân đẹp trai nhất Tam Giới Lục Đạo, ngục thần chấp pháp của tam giới Sở Hạo, giờ phút này đang cầm một cây lang nha bổng lớn hơn cả người, hắn muốn làm gì đây?
Đầu óc Văn Thù còn chưa kịp phản ứng, đã thấy Sở Hạo giơ cây lang nha bổng to lớn vô cùng kia về phía một chỗ nào đó của Tiếp Dẫn, rồi hung hăng nện xuống! Hình ảnh trùng kích ngay tức khắc khiến Văn Thù đứng đơ tại chỗ, cả người mặt mày đều trắng bệch! Sở Hạo, vậy mà dám đối xử với Tiếp Dẫn Thánh Nhân, một trong hai vị Thánh Nhân của Tây Thiên, bằng hành động... tàn nhẫn và vô nhân đạo như vậy! Đại chùy, nện nát mông! Đây mẹ nó là Thánh Nhân đó, là người chưởng khống chí cao của Tam Giới Lục Đạo, là kỳ thủ cờ bàn của trời đất, là cường giả vô song! Hơn nữa Tiếp Dẫn còn là biểu tượng vô thượng của Tây Thiên, là lá bài của vô tận sinh linh của Tây Thiên, là tồn tại cao quý nhất, mạnh mẽ nhất của Tây Thiên. Tiếp Dẫn Thánh Nhân, là tín ngưỡng! Vậy mà bây giờ, tín ngưỡng của Tây Thiên lại bị Sở Hạo đè xuống đất, nện nát mông?!!
Mẹ kiếp, cái này đâu chỉ là đang tát vào mặt Tây Thiên, đây rõ ràng là đang đập vào mông của Tiếp Dẫn! Quan Âm Bồ Tát đến chậm hơn cũng nuốt nước miếng, âm thầm lùi về sau nửa bước, quen đường cũ nàng biết, lúc này liền phải giả chết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận