Tây Du: Người Ở Thiên Đình, 9 Giờ Tới 5 Giờ Về

Chương 1604 vợ của bạn không thể lừa gạt, bằng hữu thiếp không thể diệt

Chương 1604: Vợ của bạn không thể lừa gạt, bằng hữu thì không thể diệt.
Cho nên, giờ phút này Sở Hạo liền mang theo đám người đứng tại Ma Vân Động bên ngoài, ngay trước mặt Ngưu Ma Vương, hô hào muốn gặp Ngọc Diện công chúa.
Ngưu Ma Vương khí thế hùng hổ, đi ra ngoài hô lớn nói: “Là ai người ở chỗ này của ta giương oai làm càn?”
Tôn Ngộ Không ở bên, nhìn bộ dạng đó của hắn, so với 500 năm trước lại khác biệt lớn, 500 năm trước, cùng Ngưu Ma Vương cùng nhau làm đại thánh thời điểm, ngay lúc đó Ngưu Ma Vương hăng hái, dã tính ngút trời, mà thực lực cũng chỉ bất quá là Thái Ất.
Nhưng mà hiện tại Ngưu Ma Vương, thời gian trôi qua 500 năm mà thôi, hắn lại là thay đổi bộ dạng khác.
Biến hóa lớn nhất chính là thực lực, vậy mà đã chạm tới nửa bước Chuẩn Thánh, mà hiện tại càng là mặt mày dữ tợn, miệng như chậu máu, răng sắp xếp như tiền đồng. Tiếng rống vang dội khiến Sơn Thần kinh sợ, hành động oai phong làm ác quỷ hoảng hồn.
Ngưu Ma Vương mặt mũi dữ tợn, không thể nói là không dọa người.
Dù sao cũng là một trong bảy vị Đại Thánh năm đó, Tôn Ngộ Không cũng là cho đủ mặt mũi, cười đùa tiến lên phía trước nói:
“Nguyên lai là Ngưu Ma Vương huynh đệ à, Lão Tôn ở đây hữu lễ.”
“Huynh trưởng, còn nhận ra tiểu đệ chứ?”
Ngưu Ma Vương hừ lạnh một tiếng, nói: “Ngươi hóa thành tro ta đều biết, Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không à?”
Tôn Ngộ Không ha ha nói: “Chính là, chính là, luôn luôn xa cách đã lâu chưa bái. Vừa mới đến đây hỏi một nữ tử, vừa nhìn thấy, thật đáng mừng!”
Không biết vì sao, Ngưu Ma Vương nghe được thấy chói tai, phi thường tức giận.
Bởi vì hắn biết, rõ ràng vừa rồi Tôn Ngộ Không căn bản không hề tiếp xúc với Ngọc Diện công chúa kia, tất cả đều là ngục thần đang tán tỉnh Ngọc Diện công chúa......
Thế nhưng là, huynh đệ nhiều năm của mình vậy mà có thể mặt không đỏ tim không đập nói lời gian dối, tựa như mọi người thông đồng cùng nhau đội cho Ngưu Ma Vương một chiếc mũ màu mè.
Bất quá, Ngưu Ma Vương cũng có lòng khoan dung, dù biết mọi người đều vì chuyện của Ngọc Diện công chúa và Sở Hạo mà lừa gạt mình, nhưng Ngưu Ma Vương cũng không truy cứu nhiều, đương nhiên, chủ yếu cũng là không dám truy cứu nhiều.
Ngục thần đánh không lại, nhưng ngươi một Tôn Ngộ Không chẳng lẽ ta còn không thể trách mắng sao?
Ngưu Ma Vương phẫn nộ quát: “Tôn Ngộ Không, ngươi lại đừng có khua môi múa mép! Ta nghe nói ngươi náo loạn thiên cung, bị Phật Tổ đè tại Ngũ Hành Sơn, vừa giải thoát tai ương, bảo hộ Đường Tăng đi Tây Thiên thỉnh kinh, làm sao tại Hỏa Vân Động trên núi khô thông lại làm hại tiểu nhi Ngưu Thánh Anh của ta? Ở nơi này làm vướng bận ta, ngươi sao lại tới tìm ta?”
Đường Tam Tạng núp trong bóng tối, vô cùng bình thản đứng ra, “Nghé con trâu, Hồng Hài Nhi là ta nuôi, cũng không nên trách lầm người.”
Ngưu Ma Vương nhất thời càng thêm tức giận, “Đường Tam Tạng, ngươi đừng phách lối, đợi ta thu thập Tôn Ngộ Không, trói ngươi lại biến thành vịt quay!”
Ngưu Ma Vương vừa giận dữ nhìn về phía Tôn Ngộ Không, “Không chỉ như vậy, ngươi giết con ta thì cũng thôi đi, ngươi vậy mà còn tới Ma Vân Động kia, bắt nạt vợ của ta?! Hôm nay ta nhất định phải chém ngươi thành trăm mảnh!”
Ngưu Ma Vương hung thần ác sát, tựa như chỉ cần một lời không hợp là muốn xông lên xé Tôn Ngộ Không thành từng mảnh.
Sở Hạo luôn giữ im lặng ở bên không khỏi đứng dậy, chủ động nói: “Kỳ thật, người đi mượn quạt, là ta.”
Ngưu Ma Vương: “......”
Ngưu Ma Vương sắp khóc đến nơi, ta biết, mẹ nó ta đều biết, van cầu ngươi chừa cho ta chút mặt mũi, đừng nói ra có được hay không! Ngươi nói ra như vậy, chẳng phải là......Chẳng phải là ta liền không thể bùng nổ......
Phía sau, Ngọc Diện công chúa và một đám Tiểu Yêu đều đang nhìn Ngưu Ma Vương, đều muốn xem Ngưu Ma Vương sẽ nói gì trước trận, liệu hắn có thể rất có khí phách mà trực tiếp hướng Sở Hạo truy hỏi không?
Nhưng mà, Sở Hạo lại quá thành thật, thậm chí làm Ngưu Ma Vương cảm động......
Ngưu Ma Vương xấu hổ một lát, không dám nhìn Sở Hạo, lại tiếp tục căm tức nhìn Tôn Ngộ Không, nghiến răng nghiến lợi nói: “Tôn Ngộ Không, ngươi không chỉ bắt nạt vợ của ta, ngươi còn tới cửa bắt nạt thiếp của ta! Thậm chí, ngươi còn muốn giáng một gậy đánh chết tươi nàng, ngươi nếu không cho ta bàn giao, ta nhất định sẽ khiến ngươi chết không toàn thây!”
Tôn Ngộ Không đứng tại chỗ, trong khoảnh khắc đó, Tôn Ngộ Không thực sự rất muốn đi ôm Ngưu Ngưu......Thậm chí, Tôn Ngộ Không còn không nỡ nói ra sự thật.
Nhưng mà, hiện thực thì lại rất tàn khốc.
Sở Hạo cười khan đứng dậy, “Cái đó, Ngưu Ma Vương, không có ý tứ, lại là ta. Bất quá ta thật không chút khi dễ, khụ khụ, thật đó. Bất quá, để biểu hiện thành ý, nếu không, ngươi cứ chém ta thành trăm mảnh đi?”
Ngưu Ma Vương nghe mà trợn tròn mắt, trong lòng của hắn đã muốn hỏng mất.
Ta biết, ta đều biết a, van cầu ngươi đừng nói nữa có được không? Hãy để ta giả vờ như không biết, hãy để ta không nhìn thấy hiện thực tàn khốc này có được không!
Nếu ta đánh thắng được ngươi thì ta còn sợ sệt như vậy sao?
Còn nói gì để cho ta chém ngươi thành trăm mảnh, ngươi làm sao thế?
Đừng nói là ta đánh có lại được ngươi không, phía sau ngươi còn có chấp pháp đại điện, thiên đình, Dao Trì, Nguyên Thủy Thiên Tôn, cả Long tộc nữa, ta đánh lại sao?
Bọn hắn có đồng ý, ta Ngưu Ma Vương cũng không đồng ý a!
Ngưu Ma Vương trong lòng muốn tan nát.
Giờ phút này, Ngọc Diện công chúa cùng Tiểu Yêu phía sau đều đang chất vấn mà nhìn Ngưu Ma Vương, đại vương của bọn họ, đang giằng co với một kẻ bắt nạt mình và thiếp mình.
Đường đường Ngưu Ma Vương, một trong bảy vị Đại Thánh năm xưa cực kỳ cường hoành, cũng là đại yêu thanh danh hiển hách trong toàn bộ Yêu tộc, uy áp tứ hải bát hoang, hắn sẽ làm như thế nào đây?
Trước mắt bao người, Ngưu Ma Vương lại thái độ kiên định, đằng đằng sát khí, chỉ vào Tôn Ngộ Không giận dữ mắng: “Tôn Ngộ Không, ngươi làm đủ chuyện xấu! Giết con ta, bắt nạt thê thiếp, ta sao có thể tha cho ngươi!”
Tôn Ngộ Không: “???”
Ngươi có muốn nghe lại xem ngươi đang nói gì không? Ngươi nói những cái này có cái nào là ta làm?
Sở Hạo: “......”
Giờ phút này, bầu không khí trên trận cực độ quỷ dị, tất cả mọi người nhìn cái người chỉ vào Tôn Ngộ Không mắng to vì làm đủ chuyện xấu là Ngưu Ma Vương, trong lúc nhất thời lại có một chút như vậy ghét bỏ.
Cho dù là những tiểu yêu đã đi theo Ngưu Ma Vương nhiều năm, khi nhìn thấy bộ dạng này của Ngưu Ma Vương, cũng không khỏi thấp giọng nhỏ giọng bỉ bỉ, “Ngươi nói xem, đại vương của chúng ta có phải ngốc không? Rõ ràng kẻ bắt nạt vợ của hắn, giết con của hắn không phải là Tôn Ngộ Không, vì sao một mực đốp chát Tôn Ngộ Không vậy?”
“Hoàn toàn ngược lại, chính là vì không ngốc, cho nên mới đốp chát Tôn Ngộ Không mà mắng.”
“Nói rõ xem.”
“Đường Tam Tạng là Kim Thiền Tử chuyển thế, đại vương của chúng ta mà thành Phật tổ, chẳng phải sẽ bị người trên cơ đầu sao? Cái tên ngục thần thì càng không cần nói, cho hắn mười cái lá gan của Như Lai Phật Tổ hắn cũng không dám động vào một ngón tay của ngục thần, chỉ có từng là huynh đệ và cũng đã từng gây chuyện là Tôn Ngộ Không, không tìm hắn thì tìm ai?”
“Ngưu bứ.....”
Ngưu Ma Vương nghe những lời bàn tán mưu đồ bí mật to tiếng này, lại càng tức giận, đột nhiên một luồng côn khí bạo phát quét về phía chúng yêu, mặt mày dữ tợn nói: “Trước trận lắm lời, loạn quân tâm ta, đáng chết!”
Lúc này Ngưu Ma Vương, mới là cái tên vô địch, hung mãnh tàn bạo Ngưu Ma Vương.
Chúng tiểu yêu câm như hến, không dám lên tiếng, cúi đầu không dám nói gì.
Đối mặt với ngục thần thì khúm núm, đối mặt với tiểu đệ thì vung nắm đấm!
Ngọc Diện công chúa nhìn Ngưu Ma Vương, trong ánh mắt toàn là vẻ xem thường khinh bỉ, chẳng lẽ đây chính là người mà mình đã từng để mắt tới sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận