Tây Du: Người Ở Thiên Đình, 9 Giờ Tới 5 Giờ Về

Chương 1668 đây chính là nguyên soái kinh thế hãi tục mưu trí sao!

Chương 1668: Đây chính là mưu trí kinh thế hãi tục của nguyên soái sao!
Quan Âm Bồ Tát hoảng sợ tức giận nhìn Cửu Đầu Trùng nằm dưới đất, nghiến răng nghiến lợi, “Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra!”
Lúc này, Sở Hạo mới khoan thai đến chậm, nhìn bóng ma ma đã đi xa, quá sợ hãi, “A! Đó là cố vấn đại diện của Ma tộc, bóng ma ma! Xong rồi, chẳng lẽ Cửu Đầu Trùng bị bóng ma ma lừa gạt lấy Xá Lợi tử? Đáng chết, bóng ma ma kia sao mà thông minh vậy... A, không đúng, xảo trá như vậy!”
Đế Thính cùng Quan Âm Bồ Tát cảnh giác nhìn Sở Hạo, sợ hắn vượt lên trước một bước đuổi theo.
Nhưng Sở Hạo chỉ hối tiếc đập đùi, lẩm bẩm: “Ma tộc lần này có chuẩn bị mà đến, bóng ma ma mang Xá Lợi tử đi rồi, nơi xa khẳng định có Ma tộc tiếp ứng, đến lúc đó lại trốn vào Luyện Ngục kín kẽ kia, không ai dám xâm nhập. Một chiêu tổ hợp quyền này ra tay, ai mà chịu cho nổi, rốt cuộc là tên Tả tướng quân Ma tộc nào trí dũng song toàn nghĩ ra chiêu này, quả thực nắm thóp ta rồi!”
Sở Hạo vừa dứt lời, đã thấy trên bầu trời xa xa, một bóng dáng ngạo mạn xẹt qua chân trời, chỉ để lại một câu ngông cuồng, “Ha ha ha ha! Xá Lợi tử ta nhận, các ngươi muốn thì có thể đến Ma tộc đàm phán!”
Giọng nói kia đắc ý và cao ngạo biết bao.
Cửu Đầu Trùng nằm dưới đất nghe vậy, chỉ thấy tuyệt vọng. Mấy cái đầu còn lại của Cửu Đầu Trùng, cộng lại thành mười cái lỗ mũi, ngơ ngác hơn nửa ngày không thở nổi, thân thể không ngừng run rẩy, thỉnh thoảng lại giật lên.
Quan Âm Bồ Tát thấy mí mắt hơi giật, được lắm, đây là sắp chết đến nơi rồi! Cửu Đầu Trùng này dù sao cũng là cường giả Chuẩn Thánh, sao lại ra nông nỗi này?
Trước đó Quan Âm Bồ Tát từng nghĩ Cửu Đầu Trùng có thể diễn kịch lừa Tây Thiên, hòng độc chiếm Xá Lợi tử, nên luôn đề phòng chiêu này, nhưng...
Đây là chuyện gì? Diễn kịch mà suýt mất mạng? Không đến mức chứ? Liều mạng vậy à? Nếu là người khác thì còn có chút khả năng coi thường sống chết, nhưng Cửu Đầu Trùng thì tuyệt đối không thể nào, cho nên Quan Âm Bồ Tát loại bỏ khả năng Cửu Đầu Trùng đang diễn kịch.
Quan Âm Bồ Tát không dám chậm trễ, vội vàng đến bên Cửu Đầu Trùng, độ pháp lực vào người hắn, thừa cơ kiểm tra thương thế.
Vừa kiểm tra, Quan Âm Bồ Tát càng kinh hãi, gân cốt đều nát, đến yêu hạch của Cửu Đầu Trùng cũng gần như ảm đạm, sắp vỡ vụn. Cho dù cứu sống được, nửa đời sau của Cửu Đầu Trùng cũng chỉ có khôi phục hoặc đang trên đường khôi phục, như vậy Tây Thiên tổn thất lớn quá rồi. Dù sao viên Xá Lợi tử ở Tế Tái Quốc kia cực kỳ quan trọng, nếu Cửu Đầu Trùng cứ nằm thế này chẳng phải xong đời?
Đế Thính nói: “Đại sĩ đừng chần chừ, cứu hắn trước rồi tính sau. Xá Lợi tử Tế Tái Quốc mất tích, không thể lơ là.”
Quan Âm Bồ Tát do dự một chút, rồi lấy ra một viên Xá Lợi tử cực kỳ trân quý khác, đó là Xá Lợi tử của một vị đại phật khác. Quan Âm Bồ Tát nghiến răng nghiến lợi: “Đồ đáng chết này, muốn cứu sống hắn phải dùng cái này thay Yêu Đan trong người hắn… Thật là không đáng.”
Cửu Đầu Trùng thở yếu như tơ, sắp cưỡi hạc về Tây Thiên rồi, hắn hấp hối, trong đầu chỉ có hối tiếc. Đáng chết Ma tộc, chẳng lẽ định trực tiếp đá mình đi à? Tại sao, rõ ràng ta còn có tác dụng lớn mà, ta không muốn gì hết, ta vẫn có thể làm chó cho Ma tộc mà! Sao lại muốn diệt ta? Vì sao... Rốt cuộc là chỗ nào xảy ra vấn đề? Ta còn muốn sống thêm vài năm nữa...
Trong mắt Cửu Đầu Trùng toàn là vẻ cầu xin được sống.
Quan Âm Bồ Tát tuy thấy rất tức giận, muốn cho Cửu Đầu Trùng một chưởng chết tươi, nhưng chỉ có thể tranh thủ thời gian lấy viên đại phật xá lợi độ vào cơ thể Cửu Đầu Trùng. Nếu không phải vì Cửu Đầu Trùng là người tham gia vào kiếp nạn nhân quả lần này, lại là người duy nhất biết tung tích thực sự của viên Xá Lợi tử ở Tế Tái Quốc, Quan Âm Bồ Tát đã chẳng buồn cứu hắn.
Dùng đại phật xá lợi thay thế Yêu Đan trong cơ thể Cửu Đầu Trùng là một công trình lớn vô cùng, có thể nói với Tây Thiên tương đương với việc trực tiếp tạo ra một Chuẩn Thánh vậy. Nhưng không còn cách nào, giờ chỉ có thể cắn răng làm thôi.
Sở Hạo đứng bên cạnh quan sát, không ra tay, cũng không đuổi theo, chỉ cảm thán sự thất sách của mình. Người nói vô tình người nghe hữu ý. Đế Thính cùng Quan Âm Bồ Tát ngầm trao đổi ánh mắt, ghi nhớ bóng ma ma, vị đại tướng Ma tộc này.
Có thể dùng mưu kế tùy tiện khiến Sở Hạo thua thiệt, thậm chí khiến hắn hối hận đập trán, Ma tộc, sao lại có đối thủ khó nhằn như thế! Hơn nữa, bóng ma ma còn là một kẻ mưu trí không kém gì Sở Hạo.
Bóng ma ma, có duyên với Tây Thiên! Tư tưởng của Tây Thiên xưa nay là người hữu dụng thì độ hóa. Dù là Ma tộc, Tây Thiên cũng không cự tuyệt. Với bọn họ, chính nghĩa không quan trọng, chúng sinh bình đẳng, dù là kẻ giết người phóng hỏa, đại tướng Ma tộc, chỉ cần có thể có ích cho Tây Thiên, cũng có thể lập địa thành phật.
Cuối cùng, Quan Âm Bồ Tát thay Yêu Đan trong cơ thể Cửu Đầu Trùng bằng viên đại phật xá lợi kia. Bị thương nặng như thế, thực lực của Cửu Đầu Trùng còn không bị giảm sút, đủ thấy viên đại phật xá lợi kia mạnh đến mức nào.
Tuy nhiên, dù Yêu Đan đã thay bằng đại phật xá lợi, Cửu Đầu Trùng giờ cũng không còn sức chiến đấu, gân cốt huyết mạch trong cơ thể hắn đều nát hết, muốn khôi phục không phải chuyện một hai Nguyên hội.
Nhưng vậy cũng tốt hơn việc hắn thành người thực vật hoặc chết tại chỗ.
Quan Âm Bồ Tát tranh thủ thời gian chất vấn: “Cửu Đầu Trùng, đã xảy ra chuyện gì? Bây giờ ngươi bị Ma tộc phản bội, tốt nhất ngươi nên nói hết tất cả cho ta biết, bây giờ chỉ có Tây Thiên mới có thể giúp ngươi!”
Lời này của Quan Âm Bồ Tát quả thực rất lợi hại, nếu là người bình thường, liền sẽ bị Quan Âm Bồ Tát nắm chặt trong lòng. Dù sao không ai dễ dàng chấp nhận bị phản bội, nhất là khi suýt mất mạng.
Nhưng Cửu Đầu Trùng rốt cuộc không phải người thường. Sau khi thoáng hồi phục lại thần sắc, trên mặt hắn lại thêm phần kinh ngạc và cảm thán.
Thì ra, mọi chuyện đã nằm trong lòng bàn tay của Đại nguyên soái rồi! Cửu Đầu Trùng lập tức hiểu ra, chỉ sợ Đại nguyên soái đã sớm đoán được Tây Thiên nhất định sẽ cứu hắn, để gạt bỏ mọi lo lắng của Tây Thiên, mới để bóng ma ma ra tay tàn nhẫn đến mức Tây Thiên không thể tin được đây là Cửu Đầu Trùng diễn kịch.
Như vậy, hắn có thể tạm thời dùng thân phận tham gia vào việc này với Tây Thiên, mà Ma tộc có thể thông qua hắn để đạt được nhiều lợi ích hơn!
Đây, đây chính là trí tuệ của cô Gương Đại nguyên soái sao?! Ánh mắt Cửu Đầu Trùng lộ vẻ cuồng nhiệt, có một Chí Tôn vô thượng như thế thống lĩnh, Ma tộc còn lo gì không thể!
Sau khi trải qua trận hồi sinh này, Cửu Đầu Trùng không những không oán hận Ma tộc, mà lại càng thêm kiên định quyết tâm, nhất định phải vì Ma tộc giành lấy thắng lợi huy hoàng!
Sở Hạo đứng bên cạnh không lộ vẻ gì gật đầu, Cửu Đầu Trùng này, vẫn còn có thể cống hiến cho xã hội đấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận