Tây Du: Người Ở Thiên Đình, 9 Giờ Tới 5 Giờ Về

Chương 1603 có thể nhẫn nại không thể nhẫn nhục! Nhịn......

Chương 1603 có thể nhẫn nại không thể nhẫn nhục! Nhịn......Ngưu Ma Vương một phen dõng dạc diễn thuyết, đơn giản có sự khoan dung như biển nạp trăm sông! Dưới trận rất nhiều đám yêu quái, cũng chỉ có thể phối hợp diễn. Lại tại lúc này, chỉ nghe bên ngoài có tiểu yêu chạy vào thông báo: “Đại vương, phu nhân nàng tới!” Ngưu Ma Vương kinh hãi, tới nhanh vậy sao? Ngưu Ma Vương tranh thủ thời gian phẫn nộ quát: “Bọn ngươi lui ra, tuyệt đối không được để lộ, nếu không thì, không thể đánh nàng, ta còn không đánh lại các ngươi sao?” Dưới trận đông đảo yêu quái cuống quýt thối lui, nói đùa, lực lượng của ngưu đầu nhân là rất cường đại, nhất là lúc vô năng cuồng nộ. Ngưu Ma Vương dùng pháp lực thu dọn một phen cảnh tượng trong động phủ, rất nhanh liền khiến động phủ sạch sẽ như lúc ban đầu, mà Ngưu Ma Vương còn vỗ vỗ mặt của mình, sắc mặt trong nháy mắt hồng hào, còn nở nụ cười ấm áp. Ngưu Ma Vương trở lại thư phòng của mình, giống thường ngày, phi thường điềm đạm nho nhã nghiên cứu Đan Thư. Lại nói Ngọc Diện công chúa ở ngoài cửa, trong lòng nghĩ cách làm sao lừa gạt đồ vật ra. Nàng đi vào ngoài cửa, lại là làm bộ chạy đến mồ hôi nhỏ giọt, rồi tiến vào thư phòng. Ngưu Ma Vương đang ở đó tĩnh tâm xem Đan Thư, Ngọc Diện công chúa giận dữ xông vào ngực, vò đầu bứt tai, lớn tiếng khóc. Nhưng mà, Ngưu Ma Vương lại có thể nhạy bén liếc thấy, trong mắt Ngọc Diện công chúa có sự chán ghét. Nàng đã chán ghét phải ở trong lồng ngực hôi hám của Ngưu Ma Vương, cái này cùng với việc vừa nãy trải nghiệm được sự sạch sẽ ấm áp bao bọc của Sở Hạo quả thực là khác nhau một trời một vực! Nhưng là, Ngọc Diện công chúa nhịn, vì Sở Hạo. Ngưu Ma Vương cũng nhịn, vì nhiệm vụ. Ngưu Vương đầy mặt cười nói: “Mỹ nhân, đừng phiền não. Có chuyện gì cứ nói.” Ngọc Diện công chúa lúc này trên mặt nổi lên giận dữ, nhảy dựng lên chỉ vào Ngưu Ma Vương, trong miệng mắng: “Ngươi cái tên súc sinh, hại chết ta rồi!” Ngưu Vương cười bồi nói: “Nàng sao lại mắng ta như vậy?” Ngọc Diện công chúa khóc nói: “Ta vì cha mẹ không nơi nương tựa, nên mới chiêu ngươi về hộ thân dưỡng mệnh. Trong giang hồ nói ngươi là một hảo hán, ngươi hóa ra là một kẻ tầm thường sợ vợ!” Ngưu Ma Vương nghe vậy, ôm lấy nữ tử nói “Mỹ nhân, ta có những chỗ nào không phải, nàng cứ chậm rãi nói, ta cùng nàng tạ lỗi.” Ngọc Diện công chúa lúc này mới không vui, nói: “Vừa rồi ta ở ngoài động nhàn nhã bước chân thưởng hoa, bẻ Lan Thải Huệ, chợt có một người đẹp trai... Khụ khụ, một gã hòa thượng mặt khỉ, bỗng nhiên đến làm lễ, làm ta sợ ngây người. Gặng hỏi hắn là người phương nào, hắn nói là do Thiết Phiến công chúa sai tới mời Ngưu Ma Vương. Bị ta nói mấy câu, hắn quay ra mắng ta một trận, cầm gậy đánh ta. Nếu không phải ta chạy nhanh, cơ hồ bị hắn đánh chết! Đây chẳng phải chiêu ngươi về làm họa sao? Suýt chút nữa hại chết ta rồi!” Trong lòng Ngưu Ma Vương tức giận muốn điên rồi, ngươi đừng cho là ta không biết, đó là ngươi kabe-don người ta, ngươi còn... Đó là một cây côn sao? Vậy thì đúng là một cây côn đó a! A a a! Ta nhịn không nổi nữa rồi! Có thể nhẫn nại nhưng không thể nhẫn nhục! Tính, vẫn nên nhịn...... Ngưu Ma Vương hít sâu một hơi, trên mặt lại lộ ra dáng tươi cười ôn nhu, “À, thì ra là như vậy, chắc chắn là tên Tôn Ngộ Không mắc mưu rồi. Như vậy còn tốt hơn, hắn đuổi theo nàng đến đây, vừa vặn có thể chạm trúng bẫy của chúng ta. Chỉ cần việc này có thể thành, đến lúc đó, ngươi và ta đều có thể lên thế giới cực lạc Tây Thiên, thành phật tổ, há chẳng phải quá tốt sao?” Ngưu Ma Vương cười đến nghiêm túc như vậy, cười đến thâm trầm như vậy, phản chiếu ra vẻ hèn mọn trong đáy mắt. Nhưng mà, Ngọc Diện công chúa lại thở dài nói: “Chỉ sợ không có cơ hội này, con khỉ đó...hình như không có đuổi theo ta đến. Đúng rồi, quạt lá cọ kia hiện tại ở đâu? Không thể để hắn lừa, lúc trước hắn khẳng định đã thử qua ở chỗ Thiết Phiến công chúa, mau lấy đến đây, ta giúp ngươi đảm bảo đi.” Ngưu Ma Vương phát điên, đây là cái cớ gì? Nếu ta có thể tin thì đúng là đồ đần sao? Ngươi không phải muốn cùng ngục thần Sở Hạo lừa lấy quạt lá cọ của ta sao? Đừng cho là ta tùy tiện để ngươi lừa gạt! Nếu là vào ngày thường, sớm đánh chết ngươi rồi! Nhưng mà, trong lòng Ngưu Ma Vương là tức giận như vậy, trên mặt lại vẫn là thân mật, “Này, nếu mỹ nhân lo lắng vậy, ta đưa cho nàng là được.” Ngưu Ma Vương nghĩ thầm, mình giao ra cây quạt lá cọ giả này, chẳng phải đã bại lộ chuyện mình nghi ngờ Ngọc Diện công chúa rồi sao? Như vậy có thể sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch Tây Thiên hay không? Nhưng là, không cho thì cũng dễ bị nhìn thấu a...... May mắn là cái bẫy không được bố trí ở đây, dù sao chính mình lại tìm cơ hội, cầm quạt thật, chạy tới cái đầm sâu kia, chỉ cần đừng tận lực là được. Đúng lúc này, có tiểu yêu chạy vào, hô lớn: “Không xong đại vương, bên ngoài có một nhóm người, ở ngoài cửa gọi ngài!” Ngưu Ma Vương nhướng mày: “Người nào? Dám can đảm giương oai trước cửa ta, Ngưu Ma Vương này?” Tiểu yêu báo tin nói: “Một tiên quân đẹp trai không gì sánh kịp, còn có bốn người khác trông giống như Đường Tam Tạng bọn họ, vì tiên quân quá đẹp nên thấy không rõ những người khác……” Ngưu Ma Vương giật giật khóe miệng, ngươi cho rằng nói như vậy thì còn đường sống sao? Ngưu Ma Vương giận dữ vỗ bàn một cái, cuồng bạo yêu khí ngưng tụ thành công kích, trực tiếp đánh tới. Tiểu yêu báo tin không kịp trốn, trực tiếp bị trấn sát tại chỗ, chết oan tại chỗ. Ngưu Ma Vương phẫn nộ nói: “Khinh người quá đáng, tên Đường Tam Tạng giết con ta, ức hiếp vợ con ta, còn dám đến trước mặt ta giương oai! Đợi ta ra ngoài, sẽ chôn sống hết bọn chúng!” Dưới trận yêu quái thấy Ngưu Ma Vương nổi giận đùng đùng trút giận, trực tiếp đánh chết một tiểu yêu, không khỏi trong lòng lạnh lẽo, đối đãi người ngoài thì khúm núm, đối đãi cấp dưới thì ra tay tàn độc, người ta báo tin thì có tội gì? Bất quá, chúng tiểu yêu cũng không dám nói, cũng không dám làm gì, chỉ là yên lặng mang giáp trụ cho Ngưu Ma Vương. Mà Ngọc Diện công chúa nghe được Sở Hạo đến, lại là trong lòng đầy lo âu: “Hay là thôi đi?” Ngưu Ma Vương xiết chặt nắm đấm, hiện tại tư thông với người khác cũng không còn kín đáo sao? Bất quá Ngưu Ma Vương cũng chỉ an ủi: “Yên tâm đi mỹ nhân, ta nhất định sẽ cho Tôn Ngộ Không một bài học, để hắn không dám bắt nạt nàng nữa! Tiểu nhân, đi, ra ngoài, đi chiếu cố đám yêu hầu kia!” Ngoài động phủ. Sở Hạo cùng Đường Tam Tạng sư đồ bốn người đứng ở đằng xa quan sát, dưới chân bọn họ, giẫm lên một tên tiểu yêu miệng vẫn đang kêu gào Tiên Quân mời vào trong. Vừa rồi mọi người đưa mắt nhìn Ngọc Diện công chúa rời đi xong, thì đột nhiên có một tiểu yêu đến, chạy đến trước mặt bọn họ ra vẻ tự giới thiệu. Sở Hạo ra hiệu, Tôn Ngộ Không lập tức bắt lấy, tiểu yêu liền “bị ép” nói sẽ dẫn đường đến Ma Vân Động. Mặc dù rất tận lực, Tây Thiên sợ quá tận lực, Sở Hạo cũng sợ mình tiếp nhận quá tận lực. Nhưng Trư Bát Giới xảo diệu giải vây, nói nhỡ đâu Ngọc Diện công chúa không quay lại thì sao, lập tức giúp đại gia có chủ đề, nên liền thuận thế để tiểu yêu dẫn đường, tới cửa đòi người. Tây Thiên nhẹ nhàng thở ra, thoáng một cái Sở Hạo rốt cục có thể thuận lợi mắc câu rồi. Sở Hạo cũng nhẹ nhàng thở ra, thoáng một cái ta rốt cục có thể thuận lợi mắc câu rồi. Đường Tam Tạng bọn người tựa như là hoàn toàn ép tiểu yêu dẫn đường bình thường, phi thường không tận lực. Một đợt này, đơn giản chính là ba bên cùng thắng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận