Tây Du: Người Ở Thiên Đình, 9 Giờ Tới 5 Giờ Về

Chương 1235 Thánh Nhân thật vất vả nhập thế, còn bị bắt cóc

Chương 1235: Thánh Nhân vất vả lắm mới nhập thế, đã bị bắt cóc
Sở Hạo trở về khiến chấp pháp đại điện ồn ào một trận, dù sao mọi người đều cho rằng Sở Hạo đã c·h·ế·t, bởi vì theo lẽ thường, không ai có thể trốn thoát khỏi tay Thánh Nhân, lần này còn là hai Thánh Nhân cùng ra tay! Ngay cả Ngọc Đế, Vương Mẫu cũng khó thoát khỏi kiếp này! Nhưng mà, lão đại của bọn họ lại bình an trở về, hạnh phúc này đến quá nhanh, thậm chí khiến người ta ngỡ là giả.
Sở Hạo bị đám người kích động đè xuống, nhất thời không thể nào thoát ra được, lúc này Sở Hạo ngược lại có chút cảm nhận được cảm giác năm xưa Tôn Ngộ Không bị đè dưới Ngũ Chỉ Sơn.
Sở Hạo cười khổ nói: "Được rồi, ta không phải đã bình an trở về sao? Mọi người bình tĩnh lại chút đi, chuyện Đồ Tây Ngưu Hạ Châu gác lại đã."
"Thật không biết các ngươi nghĩ gì, lại muốn san bằng Đồ Tây Ngưu Hạ Châu, ở bên cạnh ta lẽ nào không học được chút chính nghĩa ôn hòa của ta sao?"
"Ta đã dạy các ngươi như thế à?"
Đám người chấp pháp đại điện có chút hổ thẹn, dù sao bọn họ biết trút giận lên người phàm có chút không đúng.
Nhưng mà, Sở Hạo lại tiếc rèn sắt không thành thép mà nói: "Về sau đừng làm chuyện nhỏ nhặt như thế, muốn làm thì chơi một vố lớn luôn!"
"Đồ Tây Ngưu Hạ Châu chán phèo, còn phải trông cậy vào việc chiếm Tây Ngưu Hạ Châu nữa chứ, muốn thì đồ cả Tây Thiên ấy! Các ngươi đúng là chẳng học được chút nào!"
"Phải như là thế giới lưu ly vậy, đồ sạch sành sanh, đồ cho thống khoái, chẳng phải tốt đẹp hơn sao?"
"Nếu đánh không lại, thì cứ chạy vào vực sâu, cược với Tây Thiên 100 đồng xu, bọn chúng không dám đuổi theo đâu."
Lời của Sở Hạo vang vọng trong không trung, rất lâu sau mới tan.
Đám người chấp pháp đại điện cũng phải một lúc lâu mới hoàn hồn.
Hay cho câu muốn làm thì chơi một vố lớn! Đồ cả Tây Thiên?! Đúng vậy, đây mới là lão đại của bọn họ! Lão đại của bọn họ vốn là người làm tới nơi tới chốn, vốn không thèm Đồ Tây Ngưu Hạ Châu, cho nên trực tiếp ra tay hốt trọn thế giới lưu ly!
Đúng vậy, Đồ Tây Ngưu Hạ Châu thật sự quá chán, mà còn liên lụy người vô tội, nếu không phải Nhị Thích vô sỉ xuống hạ giới vây gi·ết Sở Hạo, bọn họ cũng không làm ra việc phản kích này.
Na Tra cười như đứa trẻ: "Lão đại dạy phải, chúng ta sau này nhất định tranh thủ cơ hội làm thịt Tây Thiên, không để lão đại mất mặt."
"Ai, đều tại ta còn quá yếu, nếu ta mạnh hơn chút nữa, đã đi đối phó cái Tây Thiên kia rồi, cũng không đến nỗi nghĩ ra hạ sách như vậy."
"Lão đại, ta biết sai rồi, coi như chúng ta không có chuyện gì xảy ra đi."
Sở Hạo liếc mắt, thôi đi, nếu mình không đến, giờ chắc Tây Ngưu Hạ Châu đã thành một cái lò s·á·t s·i·n·h cỡ lớn rồi.
Na Tra cái gì không học tốt, riêng cái khoản nhận sai thái độ thì lại học y chang, kiểu biết sai không sửa.
Nhưng cho dù mình đến chậm một bước, Na Tra thực sự động thủ với Tây Ngưu Hạ Châu, Sở Hạo cũng sẽ không trách Na Tra.
Dù sao, để Na Tra đi đối phó Tây Thiên thì độ khó quá lớn. Nếu là Sở Hạo thì cũng không khác gì mà thôi.
Tây Thiên đều dùng phương thức đả kích nhằm vào Sở Hạo, nếu mà cứ cố giảng đạo nghĩa, có khi cả nhà bị g·i·ết vẫn còn phải giảng đạo lý.
Từ trước đến nay chân lý nằm ở trên lưỡi kiếm, nếu không được thì cứ hất bàn lên, dũng khí đó sẽ là cách hữu hiệu để giải quyết phần lớn những kẻ xâm phạm.
Đương nhiên, hiện tại Sở Hạo trở về, tự nhiên không cần làm như vậy.
Sở Hạo càng lo lắng cho trạng thái của Na Tra, nếu như Sở Hạo đến muộn một chút thôi, e là Na Tra đã rơi vào ma đạo, biến thành cỗ máy g·i·ết người.
Nếu để Na Tra lại quay về vực sâu thù hận tàn khốc, có khi còn đau khổ hơn lúc bị Lý Tĩnh khi dễ, đó không phải điều Sở Hạo muốn thấy.
Sở Hạo thấy ánh mắt lo lắng của mọi người trong chấp pháp đại điện, cười nói: "Được rồi, ta biết trong mắt mọi người có rất nhiều nghi ngờ, ta sẽ từng người giải đáp cho mọi người nhé."
Na Tra lập tức nói: "Lão đại, làm sao ngươi thoát được khỏi tay Nhị Thích? Hai tên Thánh Nhân vô sỉ kia giờ thế nào rồi?"
Sở Hạo mỉm cười: "Câu hỏi hay đó, nhưng mà để ta kể cho ngươi nghe Nhị Thích chạy trối chết như thế nào."
"Chuẩn Đề ban đầu chắn ta ở cửa vực sâu, nhưng cánh cửa vực sâu lại tuôn ra rất nhiều ma tộc, xông về phía Tây Thiên. Hơn nữa hắn dường như gặp phải người quen, rất sợ hãi. Dù ta cố giữ lại, hắn vẫn một mực kiên quyết bỏ chạy."
Sở Hạo nói rất bình thản, nhưng những người ở đây lại nghe thấy kinh hồn bạt vía: "Cái gì, cửa vực sâu mở ra? Còn có ma tộc xuất hiện? Mà trong cửa vực sâu còn có cả người dọa lui được Thánh Nhân?!!"
"Má ơi, gặp quỷ, giờ đã đến mức này rồi sao? Thánh Nhân cao cao tại thượng cũng phải bỏ chạy?"
Na Tra mừng rỡ, vội vàng hỏi: "Còn cái tên Tiếp Dẫn súc sinh kia thì sao? Tên gian tặc vô sỉ đó dám tự mình đến Thiên Đình, còn trấn áp Thiên Đình, hắn làm sao trốn thoát được?"
Sở Hạo mỉm cười: "Hắn không trốn, đừng nghĩ hắn vô dụng như vậy, dù gì hắn cũng là Thánh Nhân mà."
Mọi người liên tục gật đầu. Đúng vậy, dù sao cũng là Thánh Nhân, ai trên cõi đời này còn có thể trị được Thánh Nhân cơ chứ, dưới Thánh Nhân đều chỉ là sâu kiến! Nhất là trong Tam Giới này, đối với bất kỳ cường giả nào, Thánh Nhân vẫn là tồn tại tối cao, không thể đối kháng, là một ưu thế cường đại không gì sánh được!
Nhưng mà, Sở Hạo đột nhiên nói: "Tiếp Dẫn ngược lại không có chạy, hắn bị ta bắt cóc thôi."
Na Tra gật đầu: "Biết ngay mà, Thánh Nhân như vậy sao cần phải chạy chứ, hóa ra chỉ là bị bắt cóc......"
"Chờ chút..." Na Tra ngẩng đầu, ngẩn người ra ba giây, đột nhiên hét lớn: "Ngọa tào!!! Bắt...bắt...bắt cóc?!!"
Không chỉ Na Tra la hoảng lên, đám người chấp pháp đại điện cũng cảm thấy đầu óc không đủ dùng.
Đường đường Thánh Nhân, vô thượng cường đại, không trốn chạy mà là vì không trốn được, bị Sở Hạo bắt cóc?!
Đây chính là Thánh Nhân đó! Sau phong thần, Thánh Nhân đã không thể nhập thế nữa, cho nên Thánh Nhân trong lòng mọi người là một tồn tại cao quý, xa không thể chạm tới.
Họ có địa vị ngạo mạn tôn quý nhất giữa đất trời, không thể bị khiêu chiến, không thể làm trái.
Cho nên mọi người biết hai vị Thánh Nhân Tây Thiên dám nhập thế thì mới cảm thấy bất lực, cảm thấy Sở Hạo hẳn phải c·h·ế·t không nghi ngờ gì.
Bởi vì dưới Thánh Nhân đều là sâu kiến, thực lực của Thánh Nhân là không thể đo lường mà!
Nhưng bây giờ Sở Hạo lại nói, hai Thánh Nhân vất vả phá vỡ quy tắc, tiến vào Tam Giới, Chuẩn Đề thì bị cánh cửa vực sâu dọa chạy, còn Tiếp Dẫn thì bị Sở Hạo bắt cóc?!
Vụ bắt cóc lớn nhất trong lịch sử đã ra đời rồi!
Sở Hạo thấy mọi người vẫn còn vẻ mặt không dám tin, cười khổ nói: "Tiếp Dẫn giờ đang ở Lăng Tiêu Bảo Điện, chờ Tây Thiên mang tiền chuộc đến, mọi người muốn tham quan thì lát nữa đi cùng ta nhé."
Đám người chấp pháp đại điện: ...
Đây thật đúng là phát sóng trực tiếp tại hiện trường! Mẹ ơi, còn có thể tham quan cự ly gần nữa chứ, quá đáng sợ!
Đây chính là thế giới của đại lão sao? Thánh Nhân vất vả lắm mới nhập thế một chuyến, lại còn bị bắt cóc!? Chỉ có Sở Hạo mới làm được chuyện này mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận