Tây Du: Người Ở Thiên Đình, 9 Giờ Tới 5 Giờ Về

Chương 1288 Cô Dương hắn thật là...... Hảo huynh đệ a

Chương 1288 Cô Dương hắn thật là...... Hảo huynh đệ a
Vừa rồi bóng ma ma hung mãnh bao nhiêu, hiện tại bóng ma ma liền nhu thuận bấy nhiêu. Trước một giây còn đánh sống đánh chết, sau một giây hắn đã cung cung kính kính đem pháp bảo vừa rồi Cô Dương đại nguyên soái ban cho mình đều đưa cho Sở Hạo, thật sự là thể hiện tinh thần một pháp quốc. Nếu để cho Cô Dương thấy cảnh này, hắn chỉ sợ thật sự sẽ tức đến nổ tung.
Mà đám người Tây Du bốn người đứng ở nơi xa quan sát sắc mặt vô cùng phức tạp, cho dù Cô Dương là người của Ma tộc, nhưng Tây Du bốn người cũng không khỏi dâng lên một tia đồng tình. Thật quá thảm rồi! Đã từng bị Sở Hạo bắt nạt như vậy, vất vả lắm mới áo gấm về làng, vinh quy quê cũ trở về báo thù, phái người đến đánh Sở Hạo lại là thuộc hạ của Sở Hạo, thậm chí nhiều bảo vật như vậy cũng đều phải thuộc về Sở Hạo tất cả!
Đây quả thực là quá tuyệt, xưa nay chưa từng gặp ai thảm như vậy, thật sự là liên tục bị Sở Hạo trấn áp, không bỏ qua một lần nào! Vừa nghĩ tới Sở Hạo mưu kế sâu hiểm đến cực hạn như vậy, Tây Du bốn người đã cảm thấy kinh hãi. May mà người như vậy là tam giới chấp pháp ngục thần, là nhân vật chính phái, nếu là Ma tộc thì tam giới lục đạo không chừng đã đổi chủ rồi. Bất quá, nói đi thì nói lại, có phải tam giới chấp pháp ngục thần cũng phải lòng dạ đen tối như vậy mới xứng đáng được ở bên trên? Nếu không lấy cái gì để tranh phong cùng thiên hạ cường giả? Trong lòng Tây Du bốn người đối với Sở Hạo lại thêm phần sùng bái.
Bất quá, bọn hắn cũng không quên sứ mạng của mình, Trư Bát Giới là người đầu tiên hô to lên tiếng, "Lão đại, sau này chúng ta nên làm như thế nào đây?" "Chúng ta bị Tây Thiên áp chế quá lâu rồi, bọn hắn còn mỗi ngày định khống chế chúng ta, thù này sao có thể không báo?"
Nói đến đây, Tôn Ngộ Không liền bực mình, nghiến răng nghiến lợi nói: "Ngục thần huynh đệ, ta lão Tôn dạo này bị khinh bỉ không ít, xin huynh đệ chỉ cho một chiêu, để ta lão Tôn có thể nuốt được cục tức này!"
Đường Tam Tạng cung kính chắp tay, "A di đà phật... Hắn không vào địa ngục thì ai vào địa ngục?"
Sa Ngộ Tịnh không nói gì, bởi vì hắn cảm giác được ánh mắt của Sở Hạo dừng ở trên người mình mấy giây, dường như Sở Hạo đã nhận ra cái gì. Trong lòng Sa Ngộ Tịnh có chút khẩn trương, hắn biết mình không có khả năng trốn khỏi pháp nhãn của ngục thần.
Bất quá, Sa Ngộ Tịnh cũng không có ý định phản kháng, dù sao, sự tôn sùng của hắn đối với Sở Hạo cũng không thua kém bất cứ ai ở đây, thậm chí cho dù Sở Hạo không hỏi, Sa Ngộ Tịnh cũng dự định sẽ nói ra hết.
Nhưng mà, Sở Hạo chỉ mỉm cười với bốn người Tây Du, "Không sao không vội, các ngươi cứ chậm rãi tiến lên, sự tình phía sau có thể sẽ không ít đâu, trước cứ cho các ngươi nghỉ ngơi mấy ngày."
"Ta sẽ an bài cho hảo huynh đệ trước." Nụ cười trên mặt Sở Hạo, khiến đám người cảm thấy như gặp phải ma quỷ.
Có thể thấy được, Sở Hạo chỉ sợ định ra tay tàn nhẫn với Cô Dương. Bất quá, việc Sở Hạo quay trở lại bên Tây Du, lần này cũng mang đến lực lượng to lớn cho đám người Tây Du. Trước kia khi Sở Hạo không có ở đây, Tây Thiên mới dám làm xằng làm bậy, nhưng khi Sở Hạo vừa về đến, cho dù là Khổng Tước Đại Minh Vương cường đại kia trước mặt Sở Hạo cũng kém hơn một chút, thậm chí còn suýt chút nữa bị tức đến khóc.
Tây Du bốn người cũng biết, thực lực của Sở Hạo đã mạnh đến mức bọn hắn khó có thể tưởng tượng nổi. Sau này có Sở Hạo bảo bọc, còn lo không thể đến Tây Thiên đòi mạng sao? Vừa rồi Sở Hạo nhìn thấy trên người Sa Ngộ Tịnh ma đầu kia tựa hồ có chút động tĩnh, điều này khiến Sở Hạo có chút bất ngờ. Sở Hạo vốn dĩ nên an bài cho ma đầu trên người Sa Ngộ Tịnh trước, nhưng chuyện của Cô Dương hôm nay lại là một lời nhắc nhở cho Sở Hạo. Ma tộc tam giới và Ma tộc vực sâu, đây là người một nhà.
Việc Ma tộc vực sâu xâm lấn tam giới, không phải là sự việc ngoài ý muốn mà là sự sắp đặt đã từ lâu của Ma tộc. Trong đó còn xen lẫn một thủ bút của vị Thánh Nhân không hề nhúng tay vào chuyện thế sự. Chuyện ở nơi này nhất định phải tính toán tỉ mỉ mới được, không thể gấp trong thời gian ngắn này. Hiện tại việc Sở Hạo cần phải làm là, nắm lấy cơ hội do hảo huynh đệ này mang lại, kiếm thêm nhiều lợi lộc! Sở Hạo đánh giá ba kiện pháp bảo trong tay ma bóng, trên mặt lộ ra nụ cười hài lòng. Không thể không nói, hảo huynh đệ này thật là quá tuyệt vời, mỗi lần khi Sở Hạo cần bảo vật là lại xông ra, nghĩ hết cách, cho không Sở Hạo. Ai... Có được huynh đệ như vậy, còn cầu mong gì nữa?
"Hai món bảo vật này, thật không phải Tiên thiên Linh Bảo bình thường, năng lượng bên trong đó, cho dù là trong Tiên thiên Linh Bảo cũng là bậc thượng tầng!" Sở Hạo vô cùng cảm khái vuốt vuốt bóng ma trảo và nhẫn ma khí, không hổ là bảo vật của Ma tộc vực sâu, so với trong Tam Giới phải hơn một bậc, mà lại càng thích hợp với bóng ma ma hơn. Sở Hạo cầm lấy mảnh vỡ Thiên Nguyên Ma Thạch kia, đây chính là Thiên Nguyên Ma Thạch mà Thí Thần Thương hiện tại đang thiếu sao?
Nhưng mà, Sở Hạo chỉ nhìn Thiên Nguyên Ma Thạch một chút rồi cũng không lấy xuống mà trực tiếp để bóng ma ma nuốt xuống. Bóng ma ma có được Thiên Nguyên Ma Thạch Sở Hạo ban cho, vô cùng vui mừng, liên tục cảm tạ. Về phần thứ này dường như là Cô Dương cho, bóng ma này sao lại đem ân tình tính trên đầu Cô Dương được chứ? Bóng ma ma ăn Thiên Nguyên Ma Thạch, thực lực trong nháy mắt tăng vọt!
Trong nháy mắt, ma khí giữa thiên địa phun trào, suýt chút nữa dẫn động thiên địa lôi kiếp. Sở Hạo không muốn để sự việc ảnh hưởng quá lớn, dù sao đây là phụ tá đắc lực bên người Cô Dương, nếu bị người khác phát hiện thì thật là phức tạp. Sở Hạo khẽ vung tay lên, Hỗn Độn Chung lĩnh vực mở ra, trong nháy mắt khiến Lôi Kiếp không còn nơi nào có thể tìm ra, ngoan ngoãn rút lui.
Sở Hạo lúc mới bước vào Chuẩn Thánh cảnh giới liền có thể đuổi chơi thiên kiếp, huống chi là thực lực bây giờ đã cường đại, có Hỗn Độn Chuông và 36 phẩm Tạo Hóa Thanh Liên. Mà hơn nữa, Sở Hạo bây giờ có được năng lực siêu thoát Tam Giới Lục Đạo, linh hồn chi lực! Tương đương với dị số chồng lên dị số, sức mạnh vô song.
Tây Du bốn người nhìn thấy thủ đoạn này của Sở Hạo, lại càng thêm sợ hãi thán phục. Chuẩn Thánh thiên kiếp đều có thể tùy tiện xua đuổi, có thể thấy sau này chấp pháp đại điện sẽ mạnh mẽ đến mức nào.
Thực lực của bóng ma ma cuối cùng tăng vọt đến Tứ chuyển viên mãn, còn thiếu một bước nhỏ nữa. Nhưng vì bóng ma ma bị Sở Hạo khống chế hoàn toàn, nên chỉ cần Sở Hạo chưa bước vào ngũ chuyển, hắn cũng không thể đột phá lên ngũ chuyển được, đây cũng chính là chỗ bá đạo của việc Ma tộc khống chế linh hồn. Sở Hạo cũng không muốn bóng ma ma quá mức nổi bật trong Ma tộc, nên chỉ cần có Tứ chuyển viên mãn như vậy là đủ rồi, vừa hay.
Hai món pháp bảo còn lại, Sở Hạo cũng trả lại cho bóng ma ma. Hiện tại bóng ma ma đã rất mạnh, trong Tứ chuyển Chuẩn Thánh, không ai có thể địch nổi! Đương nhiên, trừ Sở Hạo ra. Sở Hạo chắc chắn có thể đè đám tiểu hỏa tử Ngũ chuyển sơ kỳ ra mà hành hung.
Sở Hạo bảo bóng ma ma ra ngoài dạo quanh một vòng rồi lại về bên cạnh Cô Dương. Không giữ bảo vật của bóng ma ma cũng không phải là vì Sở Hạo quá lương thiện, mà là do Sở Hạo không thiếu chút bảo vật này, cứ thả dây dài mà câu cá lớn thôi. Bởi vì, Ma tộc thật sự là đang chuyển một lượng lớn bảo vật đến!
Ít nhất, Thiên Nguyên Ma Thạch sẽ không thiếu, Ma khí cũng sẽ không thiếu. Điểm này, từ trên người Sa Ngộ Tịnh, còn có bộ dạng vừa rồi của Cô Dương có thể nhìn ra manh mối. Thật tốt quá, lại đúng lúc chấp pháp đại điện của ta đang thiếu pháp bảo để dùng, Cô Dương hắn thật là... một người hảo huynh đệ a!
Bạn cần đăng nhập để bình luận