Tây Du: Người Ở Thiên Đình, 9 Giờ Tới 5 Giờ Về

Chương 616: Sở Hạo: ta chỉ là 1 cái đi ngang qua biểu diễn lưu động

Chương 616: Sở Hạo: ta chỉ là một gã đi ngang qua biểu diễn lưu động.
Giờ phút này, Tam Túc Kim Ô trong tay nắm hạt châu, trơn nhẵn và tràn đầy hào quang màu xám.
Loại ánh sáng tối tăm mờ mịt kia, làm Sở Hạo cảm nhận được một luồng khí tức thâm thúy mà kinh khủng, đó là cảm giác quen thuộc nguyên sơ nhất của toàn bộ sinh linh!
Sở Hạo khẽ giật khóe miệng, trên mặt lộ ra vẻ đau cả trứng, “Cái này mẹ nó… không phải là trực tiếp dung hợp ra Hỗn Độn châu đấy chứ… Sao những năm này không hề giảng đạo lý gì vậy, ngày nào cũng bật hack sao?!”
Sở Hạo đoán đúng một nửa.
Lấy trời đất làm lò luyện, Yêu Hoàng huyết mạch làm nhiên liệu, lại có hơn một trăm món pháp bảo cao cấp dung hợp.
Đây chính là trực tiếp dùng trời đất làm lò luyện, đi làm chuyện nghịch thiên, cưỡng ép từ những pháp bảo kia, rút ra khí tức Thiên Đạo, rồi tiến hành nén cao áp, ngưng tụ thành thứ giống như Hỗn Độn châu.
Nói đúng ra thì đây không phải là thủ đoạn luyện khí, mà là tương tự như… chiết xuất hóa học.
Tất cả vật liệu của những pháp bảo này, đều bị vứt bỏ!
Trong lò luyện trời đất, lại là đem toàn bộ linh khí của pháp bảo, cùng với khí vận cố thủ trong trời đất của chúng, đẩy ngược để đoạt lấy khí tức của thời Hỗn Độn.
Sau đó lại dùng Tam Túc Kim Ô bực này đã nhiễm nhân quả Thiên Đạo, tinh huyết khí vận Hồng Hoang để làm vật chứa.
Cuối cùng ngưng kết thành hạt châu này, chính là nửa cái Hỗn Độn châu.
Đương nhiên, cái này cũng chỉ là hàng nhái cấp thấp nhất.
Hỗn Độn châu chân chính, được tạo thành từ Hỗn Độn, uy lực có được cùng với khí vận trời đất mà nó chiếm giữ là không thể tưởng tượng được.
Đó là thứ mà Thánh Nhân cũng không tạo ra được, thậm chí còn không hề tồn tại!
Viên Hỗn Độn châu trong tay Tam Túc Kim Ô, cũng thấp kém đến mức phi thường đáng sợ, hiệu quả thật sự có thể đạt 1% đã là quá tốt, hơn nữa chỉ có thể sử dụng một lần này!
Nhưng cho dù là như vậy, thì đây cũng là hàng nhái của chí bảo Hỗn Độn.
Tam Túc Kim Ô cầm hạt châu này trong tay, điên cuồng cười lớn, “Một phần vạn xác suất, vậy mà lại để ta thành công! Ha ha ha ha ha!”
“Trời cũng giúp ta, trời cũng giúp ta! Đến đây đi, ân oán vạn thế, kết thúc vào hôm nay!”
Lúc đầu Tam Túc Kim Ô cũng không hề nghĩ tới có thể dung hợp thành công, dù sao lò luyện trời đất này, cũng là do hắn có cơ duyên mà thu hoạch được pháp bảo vô thượng.
Hắn còn chưa từng dùng qua!
Hắn thậm chí đã từng phỏng đoán, cho dù mình có ném hết toàn bộ gia sản vào, thì chỉ sợ cũng chỉ có một phần vạn xác suất có thể dung luyện ra được bảo vật kia.
Đây là thủ đoạn sau cùng của hắn,
Nhưng không ngờ tới, khí vận của mình lại mạnh mẽ như vậy, thậm chí cả cái một phần vạn xác suất này, mà hắn cũng đụng trúng!
Trong khoảnh khắc này, Tam Túc Kim Ô vô cùng hưng phấn, không thể diễn tả bằng lời.
Lò luyện trời đất là thủ đoạn tự vệ sau cùng của hắn, cũng là thứ mà Tam Túc Kim Ô tự cứu mình vào thời điểm chín huynh đệ tỷ muội chết thảm năm đó.
Hắn đã đoán được sẽ có một ngày như vậy, hắn chưa từng có ý định trốn tránh.
Vô tận tuế nguyệt, hắn vẫn luôn tìm kiếm phương thức để thoát khỏi một mũi tên này.
Công pháp Huyết Thần con rối, cũng chính là thứ mà hắn giao dịch với Minh Hà Giáo Tổ, vì nó, hắn đã bỏ ra không biết bao nhiêu lợi ích.
Mà cái lò luyện trời đất này, cũng là do hắn dốc hết tính mạng mới đoạt được.
Tất cả, cũng chỉ là vì hiện tại!
Tam Túc Kim Ô đột ngột bóp nát hạt châu trong tay.
Trong nháy mắt, năng lượng hồng mông trong đó tràn ra, xen lẫn từng tia manh mối màu vàng, nhìn tựa như một cái mạng nhện phía trên, bị quấn quanh bằng kim tuyến vậy.
Năng lượng hồng mông tràn ra.
Thứ đầu tiên dao động, không phải là mũi Xạ Nhật Thần Tiễn đang chậm rãi phóng tới trước mặt Tam Túc Kim Ô.
Mà là chiếc túi lưới bao trùm lấy ngày xung quanh hắn.
Túi lưới bao trùm lấy ngày vừa rồi dù có tự bạo hay dùng Thái Dương Chân Hỏa thiêu đốt cũng không tạo ra được một chút tác dụng nào, vậy mà giờ đây lại đang tan rã với tốc độ chóng mặt!
Sở Hạo thầm kinh hãi,
Ngọa Tào, túi lưới bao trùm lấy ngày sắp sửa giãy dụa ra được rồi sao?
Cái lò luyện trời đất này cũng không phải thứ tầm thường nhỉ? Vậy mà lại có thể tạo ra được đồ vật quỷ dị mạnh mẽ đến vậy!
Vừa rồi Sở Hạo tận mắt nhìn túi lưới bao trùm lấy ngày không hề bị lay chuyển, vô cùng cường đại.
Xem ra cái lò luyện trời đất này,
Quả thực là ngưu bức!
Trư Cương Liệp thấy thế vô cùng hoảng sợ, trong mắt tràn đầy vẻ nhút nhát, “Đại lão, cái này không phải là thất bại rồi đấy chứ?”
Sở Hạo lại nhìn chằm chằm khung cảnh trên bầu trời, bỗng nhiên nói: “Ngươi nên lên.”
Trư Cương Liệp sợ tới mức mặt tái mét, “Đại lão, ngươi không thấy cái túi lưới bao trùm lấy ngày kia sắp nát sao? Ta bây giờ lên đó chẳng phải là muốn chết sao!”
Sở Hạo lạnh lùng nhìn Trư Cương Liệp, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc, “Ta không có nói đùa, chỉ có bây giờ thôi!”
“Chúng ta đã bại lộ rồi...”
Trư Cương Liệp: “!!!”
Sở Hạo có thể cảm nhận rõ ràng, trong nháy mắt hạt châu kia nổ tung, toàn bộ trời đất đã hỗn loạn thành một đoàn.
Vốn dĩ nhân quả trời đất vốn có thứ tự rõ ràng, nay hoàn toàn bị đoàn hồng mông chi khí này bao trùm, tính toán cũng không ra bất cứ thứ gì.
Thiên cơ nơi này, hoàn toàn bị hạt châu kia làm đục ngầu!
Kinh khủng hơn nữa là, dưới sự trùng kích của một đoàn năng lượng hồng mông này, khu vực trời đất này tựa như lâm vào một vùng áp lực cao.
Ngay cả phù triện che trời của Sở Hạo, cũng cảm nhận được sự đè ép, thậm chí còn có chút mất hiệu lực!
Đây là chuyện chưa từng xảy ra bao giờ, hạt châu kia thực sự đã vượt qua tất cả pháp bảo mà Sở Hạo từng thấy,
Mạnh mẽ đến mức có thể làm xáo trộn toàn bộ nhân quả của mảnh địa khu này, khiến cho phù triện che trời của Sở Hạo mất đi hiệu lực!
Mà đây chỉ là dư uy của hạt châu kia mà thôi.
Công năng thật sự của hạt châu, là điều khiển thời gian!
Tốc độ Xạ Nhật Thần Tiễn phóng đi trước mặt Tam Túc Kim Ô ngày càng chậm, dường như... thời gian xung quanh Xạ Nhật Thần Tiễn sắp bị tua chậm lại.
Sở Hạo thật sự bị dọa sợ, một hạt châu nhỏ bé, lại có thể ảnh hưởng đến tốc độ trôi qua thời gian của tam giới.
Từ xưa đến nay, trong Tam Giới, cho đến giờ đều chưa từng nghe nói qua sự tồn tại nào có thể điều khiển tốc độ thời gian.
Mặc dù nói chỉ là thao túng tốc độ thời gian trôi qua chậm lại xung quanh Xạ Nhật Thần Tiễn, nhưng như thế đã là quá khoa trương đến mức không cách nào hình dung được.
Ngay lúc này, đôi mắt của Tam Túc Kim Ô đã tập trung vào Sở Hạo.
Sở Hạo cũng ngẩng đầu nhìn Tam Túc Kim Ô, bốn mắt nhìn nhau, tất cả trở nên hết sức lúng túng.
Trong tay Sở Hạo vẫn đang cầm xạ nhật thần cung.
Tất cả, quá rõ ràng.
Sở Hạo bối rối cầm xạ nhật thần cung gảy nhẹ như tỳ bà, ôm thần cung che nửa mặt, “Ngươi có tin không, ta chỉ là một người đi ngang qua biểu diễn lưu động, ôm tỳ bà che nửa mặt thôi!”
Tam Túc Kim Ô muốn rách cả khóe mắt, ngửa mặt lên trời thét dài, “A a a! Lại là ngươi cái đáng chết Tiên Quân hãm hại ta, nhan trị lừa ta cũng!”
Sở Hạo giật nhẹ khóe miệng, “Còn có tin kinh hỉ hơn muốn nghe không? Thực ra ta một chút xíu cũng không biết ngươi là ai, trước kia những lời ta nói đều là lừa ngươi đấy.”
“Lời trước kia ta nói ấy, rõ ràng, ngoài dấu chấm câu là thật, còn lại đều là giả.”
Tam Túc Kim Ô vừa nghe vậy, càng thêm cuồng nộ, không gì sánh bằng.
Trong đầu hắn hiện lên đủ loại hình ảnh Sở Hạo giúp mình trước đây, cũng chính vì Sở Hạo giúp đỡ mà mình mới nhiều lần bị đánh!
Hóa ra, tất cả đều là cố ý!
Giờ phút này trong đầu Tam Túc Kim Ô hiện lên một câu,
Miệng Tiên Quân, lừa gạt cả quỷ!“A a a a!!!! Ta muốn giết ngươi!”
Tam Túc Kim Ô ngửa mặt lên trời thét dài, đề huyết gào thét!
Sở Hạo, nguy rồi!
Sở Hạo không có phù triện che trời, cũng không hề sợ hãi chút nào, chết cười, vốn dĩ cũng căn bản chạy không thoát phải không?
Mà Trư Cương Liệp ở bên cạnh Sở Hạo, đã lặng lẽ biến mất.
Sở Hạo thu hút cừu hận, Trư Cương Liệp nhặt đồ, chính là đơn giản như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận