Tây Du: Người Ở Thiên Đình, 9 Giờ Tới 5 Giờ Về

Chương 1128 Tiểu Khung: không có lãng phí, ăn hết a

Sở Hạo lại thành công trong một vụ mua bán nhân khẩu... Không đúng, chính xác mà nói, Sở Hạo đây là đang giúp đám trẻ lạc đường gặp nạn kia tìm được đường về nhà. Đại từ đại bi cứu khổ cứu nạn, Sở Hạo cứ như vậy mang theo tất cả bảo vật mới đến tay trở về Thiên Đình. Sở Hạo không biết rằng, mình làm một phen náo động lớn như vậy, đã sớm bị người để mắt tới. Ban đầu với cảm giác nhạy bén của Sở Hạo, khẳng định có thể phát giác được đây là cảm giác thăm dò rất rõ ràng. Nhưng lần này Sở Hạo lại chủ quan, hơn nữa còn suy yếu. Sau khi thế giới chỉ toàn lưu ly bị phá hủy, dược hiệu Chân · Tu La diệt thiên đan trong người Sở Hạo cũng hết, Sở Hạo khôi phục trạng thái ban đầu, Tam Chuyển Chuẩn Thánh. Chỉ có điều, hiện tại Sở Hạo ngược lại thấy thoải mái hơn rất nhiều. Bởi vì Dược Sư Phật trước khi chết đã quyên tặng, Sở Hạo trực tiếp nhận được 3 triệu công đức. 【 Sở Hạo 】 【 Cảnh giới: Chuẩn Thánh Tam Chuyển (cách Tứ Chuyển một triệu công đức) 】 【 Công pháp: Cửu Chuyển Cổ Chân Thân Quyết (thật · đệ tam chuyển) 】 【 Pháp bảo: Hỗn Độn Linh Bảo: Hỗn Độn Chuông (mới tăng), A Tị Kiếm (chưa giải phong); ...】 【 Thuật pháp thần thông: Địa Sát Thất Thập Nhị Biến, Hóa Hồng Chi Thuật, Thái Dương Chân Hỏa, Trong Lòng Bàn Tay Phật Quốc, Pháp Thiên Tượng Địa, Kim Cương Bất Hoại, Đẩy Núi Lấp Biển, Nắm Giữ Ngũ Lôi, Vô Cực Huyền Băng, Hư Vô Bí Phong, Hỗn Độn Thần Lôi, Viên Quang Kính, Đấu Chuyển Tinh Di, Tụ Lý Càn Khôn 】 Thật dễ chịu. Vừa mới vượt qua Tam Chuyển cảnh giới, lại sắp đạt tới Tứ Chuyển. Bất quá Sở Hạo cũng rất hiểu rõ bản thân, biết đây là ông trời đền bù cho người cần cù. Nếu không phải Sở Hạo cố gắng như vậy, cũng không thể tấn thăng nhanh đến thế. Trước mắt tu vi của Sở Hạo đã là người mạnh nhất toàn bộ chấp pháp đại điện. Cho dù là Tiểu Khung, cũng khó mà so bì với Sở Hạo. Vừa nghĩ như thế, trong lòng Sở Hạo càng thêm sảng khoái. Cuối cùng thì cũng đã chứng minh, sự cần cù còn mạnh hơn thiên phú. Nghĩ là nghĩ vậy... Nhưng khi Sở Hạo nhìn về phía Tiểu Khung, Sở Hạo lập tức ngây người. Ánh mắt Sở Hạo dần dần rung động, “Tiểu Khung, ngươi ngươi ngươi... ngươi sao vậy?” Tiểu Khung quay đầu, nghiêng đầu nhìn Sở Hạo, nghi ngờ nói: “Ca ca, ngươi nói cái gì vậy? Ta làm sao rồi?” Sở Hạo nuốt nước miếng, tự nhiên không phải vì nghĩ đến chuyện gì vi phạm lệnh cấm, hoàn toàn là vì Sở Hạo cảm nhận được khí tức cường đại từ người Tiểu Khung! Đó là, khí tức Nhị Chuyển Chuẩn Thánh! Sở Hạo đã choáng váng, thậm chí còn dùng hệ thống nhìn lướt qua. 【 Tiểu Khung (Tổ Long huyết mạch) 】 【 Cảnh giới: Nhị Chuyển Chuẩn Thánh 】 【 Pháp bảo: Yêu Hoàng Kiếm (Hậu Thiên Chí Bảo), Phiên Thiên Ấn (Tiên Thiên Linh Bảo) 】 【 Thuật pháp thần thông: Tổ Long Thôn Thiên, Tổ Long Thần Lực, Tổ Long Tự Lành, Tổ Long Uy Áp 】 【...】 Thật sự đã là Chuẩn Thánh Nhị Chuyển?! Mặt Sở Hạo đầy vẻ không tin, “Tiểu Khung, ngươi tiến vào Nhị Chuyển Chuẩn Thánh khi nào vậy? Làm sao mà được?!” Tiểu Khung nhìn Sở Hạo, có chút ngượng ngùng nói: “A... chuyện này, nói ra ca ca đừng trách ta được không?” Sở Hạo xoa đầu Tiểu Khung, kích động nói: “Ngươi có thể tấn thăng Nhị Chuyển Chuẩn Thánh là đại hảo sự của chấp pháp đại điện, sao ta lại trách ngươi?” “Vậy rốt cuộc ngươi làm thế nào mà được? Cũng là giống như ca ca vất vả cần cù tu luyện sao?” Tiểu Khung do dự một chút, nhếch miệng cười, lộ ra hai cái răng nanh đáng yêu, “Kỳ thật không có gì, người ta chỉ là ăn năm vị Phật Đà còn lại ở thế giới chỉ toàn lưu ly.” “Ta nghĩ là dù sao cũng muốn chết, đừng lãng phí.” Sở Hạo và đám người chấp pháp đại điện cứng đờ tại chỗ, mặt đầy rung động. Cái này cũng được sao? Nhất là đám tiểu tử chấp pháp đại điện, trước kia bọn họ đều chỉ coi Tiểu Khung là một con sủng vật may mắn đi theo bên cạnh Sở Hạo. Nhưng trong trận đại chiến trước đó, Tiểu Khung đã bộc lộ ra thực lực còn mạnh hơn cả Na Tra. Còn bây giờ, càng thể hiện ra thiên phú cường đại có thể trong thời gian ngắn ngủi một ngày tấn thăng thêm một bước nữa! Thì ra, đây mới là đại lão mạnh nhất thứ hai ở chấp pháp đại điện, sau Sở Hạo! Lập tức, đám người chấp pháp đại điện từ trong lòng càng thêm kính sợ Tiểu Khung. Đây mới đúng là tàng long ngọa hổ a. Sở Hạo lúc này mới hiểu ra, đột nhiên vỗ đùi, “Khó trách trước đó ta không thấy năm vị Phật đó, còn tưởng tên tiểu tử kia đã biến mất theo thế giới chỉ toàn lưu ly, hóa ra là bị ngươi ăn à.” Tiểu Khung cúi đầu, tựa vào người Sở Hạo, nhỏ nhẹ nói: “Ca ca, là người ta sai rồi...” Sở Hạo lại vui vẻ xoa đầu Tiểu Khung, “Có gì đâu chứ, bọn họ hóa thành bùn xuân càng hộ hoa, đó là bọn họ có tinh thần cắt thịt nuôi chim ưng, đó là tinh thần hiến thân của bọn họ, chúng ta nhận cũng không thấy hổ thẹn.” “Nhưng mà… ngươi ăn vào không có phản ứng gì sao?” Tiểu Khung ngượng ngùng gật đầu: “Có chứ, hơi khó tiêu một chút, qua một hồi nhất định có thể tiêu hóa hết.” Lông mày Sở Hạo hơi nhíu lại, trong đáy mắt có sự chấn kinh không kìm được. Nói cách khác, Nhị Chuyển Chuẩn Thánh vẫn chưa hết? Còn có thể mạnh hơn?! Khá lắm, huyết mạch Tổ Long bá đạo đến vậy sao? Nói đi cũng phải nói lại, năm vị Phật Đà đó đều là cường giả từ Chuẩn Thánh trở lên, mà cái này lại còn có thể tiêu hóa sao? Tổ Long Thôn Thiên thần thông thật sự làm cho người ta rung động. Biết thực lực của Tiểu Khung sẽ còn vững bước tăng lên, Sở Hạo liền càng yên tâm. Thực tế thì Sở Hạo diệt thế giới chỉ toàn lưu ly, mặc dù nói bản thân không có tổn thất gì lớn, nhưng nguy hiểm thật sự vẫn còn ở phía sau. Tây Thiên tuyệt đối không phải hết thời, bọn họ hiện tại chỉ là bị vây ở Tây Thiên, không rảnh ra tay. Chờ đến khi có thể, chắc chắn là sẽ lại hưng sư vấn tội, hơn nữa lần này sẽ không chỉ là vấn đề nhỏ nữa. Sở Hạo biết, sau này mình e là sẽ trở thành cái đinh trong mắt Tây Thiên. Chỉ cần hơi không cẩn thận, e là tính mạng sẽ khó giữ. Sở Hạo trong lòng âm thầm xoắn xuýt. Một bên Tôn Ngộ Không thấy Sở Hạo lâm vào xoắn xuýt, chủ động lên tiếng: “Sở Hạo huynh đệ, lần này lão Tôn ta cũng có tham gia trận chiến diệt thế giới chỉ toàn lưu ly, lão Tôn cũng muốn cùng chấp pháp đại điện phân ưu.” Mặc dù Tôn Ngộ Không đã không còn động thủ sau khi diệt sát đại tướng Phạt Chiết La, đó là Sở Hạo đã sớm phân phó Tôn Ngộ Không. Nhưng Phạt Chiết La đại tướng chết, Tôn Ngộ Không cũng không hề chối từ. Hắn oai phong lẫm liệt, kiên định đứng trước mặt Sở Hạo, làm bộ muốn cùng Sở Hạo chia sẻ gánh nặng. Sở Hạo liên tục xua tay: “Thôi đi thôi đi, nhớ kỹ, ngươi chỉ là đi ngang qua thế giới chỉ toàn lưu ly, đến để báo thù, hiểu chưa?” “Nhớ kỹ, đi ngoài giang hồ, làm gì mà mỗi ngày thật thà vậy? Người thật thà thì chỉ chịu nhiều trận đòn, có tác dụng gì đâu.” Tôn Ngộ Không có chút gấp gáp: “Nhưng mà, bây giờ thế giới chỉ toàn lưu ly bị hủy, Tây Thiên chắc chắn sẽ không bỏ qua cho ngươi.” “Lão Tôn ta cũng biết nhân nghĩa trí tín, ta tuyệt đối sẽ không bất trung với huynh đệ!” “Nếu lão Tôn ta không làm chút gì, lòng ta khó yên a!” Sở Hạo hơi nhíu mày, lại vô cùng nghiêm túc nói: “Ngươi nếu thật sự muốn giúp đỡ thì cũng được, tranh thủ thời gian xuống giới đi, mang theo mọi người Tây Du lên đường, tăng tốc hành trình.” “Một ngày nào đó ta sẽ cần đến sự giúp đỡ của ngươi. Ít nhất đây là việc mà bây giờ ngươi có thể làm được, yên tâm đi thôi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận