Tây Du: Người Ở Thiên Đình, 9 Giờ Tới 5 Giờ Về

Chương 529: linh nguyên mã não xây đại điện? Phật binh kéo đi chăn heo?

Chương 529: Lấy linh nguyên mã não xây đại điện? Phật binh lôi đi chăn heo? Tây Thiên: Ta sống xa hoa phung phí. Sở Hạo: Bây giờ là của ta. Tây Thiên: Ta xa hoa trang nhã. Sở Hạo: Bây giờ là của ta. Tây Thiên: Ta có Đại Lôi Âm Tự xa hoa, hành lang lễ tạ thần dài 8000 trượng, còn có ao công đức bát bảo! Sở Hạo: Ui chao, ui chao, đều là nhỏ hết! Sở Hạo sẽ mãi hoài niệm khoảng thời gian tầm bảo ở Tây Thiên Linh Sơn. "Năm sao khen ngợi, lần sau trả lại." Sở Hạo đưa ra đánh giá cao đối với hành động tầm bảo lần này. Sau khi đem những vật liệu xây dựng lấy được từ Tây Thiên giao cho Na Tra, lòng mọi người trở nên vô cùng phức tạp. Bây giờ bọn họ đã ý thức được một vấn đề nghiêm trọng. “Nếu đại điện chấp pháp như thế được xây xong, liệu chúng ta có xứng đứng bên trong không?” “Không xứng, có thể cho đại điện chấp pháp giúp khuân gạch, vậy cũng đã là vinh hạnh lớn lao của ta, có khi còn sờ được linh nguyên mã não kia.” “Đúng vậy, giống như sờ vào bà xã của Tây Thiên vậy, kích thích.” “Nói năng bừa bãi vừa thôi, có sao nói vậy, đúng thật là vậy.” “Ta nghĩ sau này, người có cảnh giới thấp hơn Kim Tiên, đừng hòng bước chân vào đại điện chấp pháp kia, sẽ thấy thẹn thùng đến hoảng.” Càng lúc càng có nhiều người bắt đầu nghi ngờ bản thân. Các Thần tiên vây xem đều ủ rũ, trên mặt viết đầy tự ti, thậm chí có người tại chỗ tự bế luôn rồi. Mà Sở Hạo vẫn chưa nhận ra sự tự ti của mọi người, chỉ đơn thuần là không hiểu thôi. Chẳng phải chỉ là chút vật liệu xây dựng thôi sao? Cần thiết phải vậy không? "Quả nhiên là do ta quên lấy trần nhà, mọi người mới không có lòng tin với đại điện chấp pháp, ai..." Sở Hạo thở dài sâu thẳm. Sở Hạo canh cánh trong lòng vì không độ hóa được trần nhà. Nhưng Sở Hạo lại có tâm lý tốt, vỗ vai Na Tra, "Mặc dù đại điện chấp pháp có lẽ hơi đơn sơ một chút, nhưng không sao, chỉ cần chúng ta có 100 triệu công nhân chỉnh trang cho đẹp đẽ một chút, chắc chắn có thể vãn hồi hình tượng gia cảnh bần hàn của chấp pháp giả." Na Tra ngẩn người, "Chúng ta có 100 triệu công nhân sao? Không thể nào?" Sở Hạo vỗ vai Na Tra, liếc mắt nói: “Ngươi đây có phải lại quên mất không? 100 triệu phật binh kia ngươi cho rằng ta muốn làm gì?” "Ta độ hóa, chắc chắn là muốn độ hóa trọn bộ vật liệu xây dựng, chính là vì để 100 triệu phật binh trở thành người lao động vinh quang đấy!" Trước đó Na Tra đã mang phật binh đến bí cảnh trong ngân hà Thiên Đình để an trí, nơi đó không thiếu diện tích, muốn là có thể đi dẫn người đến. Nhưng Na Tra sau khi nghe được lời này của Sở Hạo. Na Tra ngẩn người mất trọn vẹn 3 giây, một hồi lâu sau mới chợt phản ứng kịp, "Lão đại, ngươi không đùa đấy chứ? Đây chính là 100 triệu phật binh đấy, chẳng lẽ không cần giao lên cho bệ hạ sao?" "Hơn nữa, chúng ta cần nhiều người như vậy làm gì? Lão đại chẳng phải là muốn người tinh anh thôi sao?" Sở Hạo khoát tay, vẻ mặt nhức trứng nói, "Vấn đề này ta cũng khó chịu, bệ hạ nói bọn phật binh này hắn không cần, hắn không cần, ta cũng nuôi không nổi." "Không làm việc, thì không có cơm ăn!" "Gia cảnh thiên lao chín tầng trời của chúng ta vốn đã bần hàn, nuôi không nổi người ăn không ngồi rồi, 100 triệu phật binh kia, vậy thì đến xây đại điện chấp pháp đi." “Sau khi làm xong đám người này, ừm, chúng ta sẽ phân phối cho mỗi chấp pháp giả...... Tổ tông đều có 1000 gia phó đi." “Ít thì có ít thật, nhưng được cái đám phật binh đó biết khuân đồ.” Na Tra á khẩu không trả lời được. Lão đại, ngươi biết 100 triệu phật binh là khái niệm gì không? Phật binh, là phật binh có thể vào thế giới cực lạc, kém nhất cũng là cao thủ đỉnh cấp nhân gian. Tây Thiên thu thập mấy trăm Nguyên hội, cũng không có nhiều phật binh như vậy. Dù cho Tây Thiên rất dễ dàng đem phật binh bán rẻ, nhưng đó vẫn là cường giả đó. Hiện tại có nhiều cường giả như vậy đến tay Sở Hạo, dời gạch? Hiểu rồi! Na Tra chợt ngộ ra. Lại học được từ Sở Hạo quy tắc cần kiệm để quản gia. Không làm việc thì không có cơm ăn. Quy tắc này quả nhiên chuyên dùng để thiết kế cho đám phật binh. Na Tra đơn giản tính toán một cái, bỗng nhiên nói: "Nhưng lão đại, chúng ta những người ra ngoài chấp pháp đều phải có cảnh giới Chân Tiên, dù cho mỗi người phối hợp 1000 gia phó, cũng còn thừa hơn phân nửa a." Nếu như phối đủ cả, vậy thì là 100.000 Chân Tiên. Không sai biệt lắm chính là... 100.000 cái Tứ Đại Thiên Vương, dư xài. Đừng nói là thiên lao, Tây Thiên còn không có ai ngưu bức như vậy. Sở Hạo nhíu mày, lắc đầu nói: “Phân thêm chút đi đã, dù sao không làm việc thì không có cơm ăn.” “Phần phật binh còn lại thì lôi đến Bắc Câu Lô Châu chăn heo.” Sau khi Sở Hạo phân phó xong, liền xoay người rời đi, chợt Sở Hạo dừng bước, lại không quên nhắc nhở một câu: “Còn 3000 kiện pháp khí cao cấp kia nữa, ừm, đến cuối năm thì rút thăm, xem như là thưởng an ủi, đừng để người ta nói thiên lao chín tầng của chúng ta quá khó coi!” Sở Hạo đi thật. Dường như là bởi vì biết không xuất ra được thứ gì có thể coi là đáng mặt, nên không có chút tự tin nào, liền mau chóng rời đi. Nghèo, chính là thứ chi phối sự hèn mọn của Sở Hạo. Sau khi Sở Hạo rời đi. Các Thần tiên vây xem từng người ngã xuống đất, giống như vừa trải qua một trận chiến tranh tàn khốc vậy. Không, đây là sự tình còn tàn khốc hơn chiến tranh nữa. Thế giới quan của các Thần tiên bị phá hủy không thương tiếc! "Ta cứ ngỡ là mình ở tầng thứ nhất, đại lão ở tầng thứ năm, bây giờ... đại lão đã chất chồng bánh ngàn tầng, giết người bằng sách!" “Đây chẳng lẽ chính là đại lão sao? Lấy linh nguyên mã não xây đại điện? Phật binh lôi đi chăn heo? Lấy 3000 pháp khí cao cấp làm phần thưởng an ủi?” "Diệu diệu diệu, ta từ trước đến nay chưa từng thấy ngục thần đại lão nào tự ti như vậy, ta suýt chút nữa cho là bọn họ thật sự có gia cảnh bần hàn." "Đáng ghét, đáng ghét, tại sao ta lại không vào được thiên lao chín tầng, Dương Tiễn hại ta, Dương Tiễn hại ta!" Mà ngày càng có nhiều thần tiên bắt đầu phát điên sụp đổ. Không vì sao, bởi vì quá chua chát! Hơn nữa, bọn họ cảm nhận được ánh hào quang mơ ước ngày càng xa! "Thiên lao chín tầng nghĩ ra việc dùng linh nguyên mã não các loại bảo vật để xây dựng đại điện chấp pháp, đồng thời sử dụng 100 triệu phật binh làm tiểu tử dời gạch, cuối năm thưởng an ủi là pháp khí cao cấp..." "Tin tức này, ta muốn đi nói cho tất cả mọi người!" "Ha ha ha! Muốn chua, mọi người cùng nhau chua! Hôm nay quả chanh này, ai cũng đừng hòng trốn thoát!" “Ta vào không được, các ngươi cũng đừng hòng tùy tiện vào, Tam giới Thần Phật yêu đều phải biết chuyện này, ha ha ha ha!” Khi Na Tra thấy mấy Thiên Tiên bị kích thích đến phát điên bỏ chạy, muốn ngăn cản đã muộn. Nhưng cũng không còn cách nào khác, bọn họ chạy quá nhanh rồi. Hơn nữa, càng lúc càng có nhiều Thần tiên với ánh mắt không thiện ý nhìn lui về sau mấy bước, rồi từ từ rời đi. Dù sao một người cạnh tranh cũng là cạnh tranh, hai người cạnh tranh cũng là cạnh tranh, mọi người cùng nhau chèn ép vỡ đầu cũng tốt. Na Tra nhìn thấy đám người tản ra, trong nhất thời có chút bất đắc dĩ. Na Tra đã đoán được, việc Sở Hạo tầm bảo ở Tây Thiên Linh Sơn, tìm được vật liệu xây dựng, còn có linh nguyên mã não vô cùng trân quý dùng để kiến thiết đại điện chấp pháp. Mà còn là dùng 100 triệu phật binh tới làm khổ sai. Sở Hạo: Ta xây đại điện chấp pháp, không chỉ muốn lấy vật liệu của nhà ngươi, còn muốn dùng người nhà ngươi! Không chỉ vậy, cuối năm phần thưởng an ủi còn là pháp khí cao cấp của nhà ngươi! Loại cảm giác này... Không thể nói là có hơi quá đáng, chỉ có thể nói là cực kỳ bi thảm thôi. Tây Thiên này chắc chắn sẽ nhận được tin tức này. Vậy cảm tưởng của họ là gì? Na Tra bắt đầu thấy có chút nghĩ mà sợ. Nhưng lại mơ hồ cảm thấy có chút kích thích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận